Chiêu Nô

Chương 18:

Chương trước

Chương sau

Trước khi c/h/ế/t, còn muốn gặp ta một lần cuối.

 

Tình nghĩa thâm sâu đến thế, sao có thể không đi?

 

Ta giả vờ lo lắng, theo Bích Đào tức tốc đến khuê phòng.

 

Đến nơi, người đã thoi thóp, sắc mặt trắng bệch, trước giường là một vũng m/á/u kinh hoàng.

 

Vì diễn kịch, nàng ta quả thực không ngại xuống tay với chính mình.

 

Cha mẹ, huynh đệ đều có mặt, nhưng nàng ta vừa khóc vừa đòi c/h/ế/t, không cho ai đến gần. 

 

Cả căn phòng đều nghĩ Tô Nguyên Nguyên đã quyết tâm tìm cái c/h/ế/t.

 

Nhưng ta biết, chỉ cắt cổ tay, nhất thời chưa thể c/h/ế/t được.

 

“Thưa mẫu thân, xin thứ lỗi cho Cật Cật bất hiếu. Lang quân quả thực là người tốt, nhưng lòng Cật Cật đã có nơi gửi gắm, thật khó lòng gả cho chàng.” 

 

“Đã không thể làm đôi lứa có tình, lại không dám trái ý thánh thượng, Cật Cật chỉ còn một con đường duy nhất, chính là tìm cái c/h/ế/t…”

 

Mẫu thân của Tô Nguyên Nguyên nghe vậy liền khóc đến đứt từng khúc ruột, lo sợ rằng bảo bối của mình thật sự sẽ buông tay rời khỏi trần thế.

 

Bích Đào đứng một bên âm thầm lau nước mắt, bất giác mở miệng: “Tiểu thư hà tất phải làm vậy? Nếu không vì thân phận thấp hèn, nô tỳ thật lòng muốn thay tiểu thư mà gả!”

 

Lưu Phương tiếp lời, giọng điệu bất đắc dĩ: “Lang quân nhà Tư Mã nào dễ qua mặt? Một khi hắn nổi giận, đây chính là tội khi quân! Nghe nói hắn rất yêu mỹ nhân, nếu ngươi thật sự có nhan sắc như tiên trên trời thì còn may ra.”

 

Bích Đào xấu hổ cắn môi, vô tình buột miệng: “Nô tỳ tuy không có nhan sắc như tiên, nhưng Hạ Huyên…”

 

Ánh mắt dừng lại trên người ta, nhưng lời còn lại lại bị nuốt ngược vào trong.

 

Tô Nguyên Nguyên lập tức hiểu ý, sắc mặt thoáng giận, yếu ớt ho khan, trông như sắp lâm chung đến nơi.

“Bích Đào… ta coi A Hiên như muội muội ruột, ngươi chớ nói năng hồ đồ!”

 

Một lời nói ra, mọi người trong phòng liền bừng tỉnh, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía ta.

 

Phu nhân nhà họ Tô vẫn luôn lặng thinh, khi nhìn thấy bộ dạng nửa sống nửa c/h/ế/t của nữ nhi, đau lòng đến không chịu nổi, liền nói như ch/é/m đinh chặt sắt: “Đứa trẻ ngoan, ngươi với Cật Cật tình như tỷ muội. Vì người trong lòng, nàng thậm chí không tiếc cả tính mạng.” 

 

“Gả vào phủ Thái phó là phúc phận mà người thường khó lòng có được, vinh hoa phú quý hưởng cả đời. Nếu ngươi nguyện ý, hôm nay ta liền nhận ngươi làm nghĩa nữ nhà họ Tô.”

 

Tô Nguyên Nguyên lập tức phản đối: “Mẫu thân… con gọi A Hiên đến đây chỉ là muốn gặp nàng lần cuối, sao người nỡ làm khó nàng…”

 

Đã đến nước này, nếu ta không phối hợp với màn kịch của họ, không phải lại hóa ra không biết điều?

 

Ta nắm chặt tay Tô Nguyên Nguyên, ánh mắt kiên định, giọng nói chân thành: “Tiểu thư đối với ta có ân cứu mạng, Hạ Huyên nguyện vì tiểu thư mà gánh vác lo toan!”

 

Tô Nguyên Nguyên làm ra vẻ không đành lòng, nhưng thấy ta đã quyết ý, nàng ta không khăng khăng nữa.

 

Ta gật đầu, mọi chuyện liền kết thúc trong sự vui mừng của cả nhà họ Tô. 

 

Cha mẹ Tô gia cảm kích, quyết định nhận ta làm nghĩa nữ.

 

Ta không từ chối thêm. 

 

Việc gả thay vốn là tội khi quân, rủi ro lớn đến thế, Tô Nguyên Nguyên thật biết đánh giá cao gương mặt của ta. 

 

Nàng ta dám lấy cả Tô gia ra đặt cược, ta không có gì trong tay, lại sợ gì mà không đánh liều?

 

16.

 

Trời trong xanh không gợn mây, bạch vân như tán che. 

 

Quả là một ngày tốt để thành thân.

 

Vì lo sợ bị người khác phát hiện tân nương không phải là Tô Nguyên Nguyên, Tô gia liền bỏ qua lễ khóc gả. 

 

Ta khoác lên mình hỷ phục, đội khăn trùm đầu, được người dìu từng bước lên kiệu hoa.

 

Trong hôn lễ, đến lúc bái đường, vừa bái đến lễ giao bái phu thê, ta liền ngất xỉu. 

 

Ngay lập tức, đại sảnh nhà họ Tư Mã Địch trở nên xôn xao, tiếng Tư Mã Địch rõ ràng vang lên: “Sao lại ngất? không lẽ các ngươi không hầu hạ chu đáo?”

 

Hết Chương 18:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page