Chị Tôi Là Nữ Chính Toàn Năng

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Chỉ vài ngày sau, quản lý của tôi bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng:

 

“Những kịch bản và hợp đồng quảng cáo ban đầu gửi đến chúng ta, đều bị Tinh Không Giải Trí cướp mất rồi.”

 

“Họ còn tuyên bố rằng, bất cứ đạo diễn hay thương hiệu nào hợp tác với chúng ta, sau này sẽ không được làm việc với nghệ sĩ của Tinh Không Giải Trí nữa.”

 

Tinh Không Giải Trí là công ty con thuộc tập đoàn Tấn Thị, từng đào tạo ra vô số ảnh đế, ảnh hậu và nghệ sĩ đình đám, địa vị trong giới giải trí vững chắc không gì lay chuyển được.

 

Nói cách khác, tôi đã chính thức bị phong sát.

 

Ngay sau đó, đạo diễn Vu gọi đến, giọng điệu đầy lo lắng:

 

“Tiểu Hứa à, em đã đắc tội với ai vậy? Người ta định cấm em hoạt động luôn rồi à?”

 

Tôi cười đùa:

 

“Đạo diễn đừng lo cho tôi, tôi đầu tư 《Dạ Mục》 kiếm được một khoản lớn rồi.”

 

“Nếu không thể tiếp tục làm diễn viên nữa, tôi chỉ đành mang tài sản hàng tỷ của mình đi du lịch vòng quanh thế giới thôi.”

 

Đạo diễn Vu sững sờ một lúc, rồi bật cười:

 

“Đáng lẽ tôi không nên gọi cuộc điện thoại này. So với lo cho em, tôi nên lo cho bộ phim mới của mình thì hơn!”

 

Vừa dứt cuộc gọi, giám đốc cấp cao của Nhân Tâm Dược Khoa lại gấp gáp gọi đến.

 

“Hứa Tổng, cô mau xem tin tức trên mạng đi! Đã có nhiều bệnh nhân uống thuốc của chúng ta và bị biến chứng, phải nhập viện rồi!

 

“Còn có người tố cáo dây chuyền sản xuất của chúng ta không hợp vệ sinh, liều lượng dược liệu sai sót, hiện tại Cục Giám sát Dược phẩm đã yêu cầu ngừng sản xuất!”

 

Đúng là họa vô đơn chí.

 

Hứa Du Du và Tấn Trì thực sự đã bày ra một ván cờ rất lớn để đối phó với tôi.

 

Chắc cũng không lâu nữa, bọn họ sẽ chủ động tìm đến tôi.

 

10

 

Tôi đoán không sai, cuối cùng bọn họ cũng không nhịn được nữa.

 

[Chúng ta nói chuyện đi, ba giờ chiều, trụ sở chính của Tấn Thị.]

 

Nhìn tin nhắn lạ vừa gửi đến trên điện thoại, tôi nhắn lại một chữ:

 

[Được.]

 

Sau đó, tôi gọi điện cho Tề Dự.

 

“Tôi đồng ý với đề nghị trước đó của anh.”

 

Tề Dự cười khổ:

 

“Cô nương à, giờ nước tới chân rồi em mới nhớ đến tôi. Bây giờ mà bàn điều kiện, thì giá cả sẽ khác rồi đấy.”

 

Tôi lạnh giọng:

 

“Nói chuyện cho tử tế đi.”

 

Anh im lặng một lúc, rồi giọng điệu nghiêm túc hơn hẳn:

 

“Giờ tình hình hơi khó đấy, vì Tấn Thị đã nhúng tay vào. Nếu là công ty khác, Tề Thị chẳng cần để vào mắt, nhưng đối đầu với Tấn Thị thì tôi không chắc chắn lắm đâu.”

 

Tôi nhếch môi:

 

“Vậy thì đánh sập Tấn Thị.”

 

Tề Dự hít vào một hơi lạnh:

 

“Em đúng là dám nghĩ thật đấy.”

 

“Chiều bốn giờ đi gặp một người với tôi, đến lúc đó anh sẽ biết tôi có dám nghĩ hay không.”

 

Cúp máy xong, tôi rời đi, đến trụ sở của Tấn Thị để tham gia buổi hẹn.

 

Lúc tôi được thư ký dẫn vào văn phòng tổng giám đốc, Hứa Du Du đang ngồi trên đùi Tấn Trì, tay cầm một miếng hoa quả đút cho anh ta.

 

Thấy tôi đến, chị ta lập tức đứng dậy, tươi cười niềm nở:

 

“Em gái, em đến rồi à? Thư ký Lý, mau rót nước đi.”

 

Gần đây, Hứa Du Du lăn lộn trong giới giải trí vô cùng thuận lợi.

 

Vụ bê bối bán mỹ phẩm dược liệu đã bị đè xuống.

 

Chị ta còn đăng lên Weibo chiếc cúp đạt giải ba tại cuộc thi violin quốc tế, khiến fan hâm mộ hò reo phấn khích.

 

Chưa dừng lại ở đó, cư dân mạng còn đào ra tin tức chị ta từng tham gia một cuộc thi hacker bí mật và được đông đảo giới hacker tôn sùng với danh hiệu “K Thần”, một cao thủ hàng đầu.

 

Cả mạng xã hội bùng nổ trước thông tin này, đồng loạt gán cho chị ta những danh hiệu mới như “Chiến thần sáu mặt”, “Nhân vật thần tiên bước ra từ tiểu thuyết”.

 

“Hứa Nguyên Nguyên, dạo này trông em tiều tụy đi nhiều đấy. Chuyện của Nhân Tâm Dược Khoa tôi cũng nghe nói rồi, đúng là một cục than nóng bỏng tay.”

 

“Vì vậy, tôi đã bàn với A Trì, để anh ấy thu mua Nhân Tâm Dược Khoa với giá cao. Như vậy, em cũng không đến mức mất trắng.”

 

Hứa Du Du vỗ nhẹ lên tay tôi, vẻ mặt quan tâm, nhưng trong mắt lại lộ rõ sự tính toán chắc chắn phải có được.

 

Rõ ràng, bọn họ đã cho rằng tôi không còn đường xoay sở, nên mới tự tin có thể thu mua Nhân Tâm Dược Khoa theo cách này.

 

Tôi rút tay về, giả bộ trầm tư:

 

“Đúng là Nhân Tâm Dược Khoa đang gặp vấn đề, nhưng có rất nhiều công ty muốn mua lại.”

 

“Tề Thị cũng vừa liên hệ với tôi, nên tôi vẫn đang suy nghĩ nên bán cho bên nào đây.”

 

Nụ cười trên mặt Hứa Du Du thoáng chốc thu lại, chị ta liếc nhìn Tấn Trì.

 

Tấn Trì đẩy một bản hợp đồng về phía tôi:

 

“Cô là em gái của Du Du, Tấn Thị tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô.”

 

Tôi mở hợp đồng ra, lướt qua vài dòng.

 

Không ngoài dự đoán, giá thu mua bị đè xuống mức thấp đáng kinh ngạc.

 

“Điều kiện của Tề Thị cao gấp sáu lần so với của các anh đấy.”

 

“Gấp đôi?”

 

Tấn Trì tỏ ra khó tin:

 

“Tề Dự chắc chắn không dám ra giá cao đến vậy, càng không có gan đối đầu với Tấn Thị.”

 

Tôi gập hợp đồng lại, đứng dậy, giọng điệu đầy tiếc nuối:

 

“Xem ra hôm nay không thể đạt được thỏa thuận rồi.”

 

Tấn Trì đột nhiên cười nhạt, giọng mang theo ý tứ uy hiếp:

 

“Cô nghĩ nếu cuộc thương lượng này thất bại, cô vẫn có thể toàn thân rời đi sao?”

 

Tôi khẽ thở dài:

 

“Tôi chỉ muốn có một mức giá cao hơn thôi. Vậy thế này đi, nếu Tấn Thị chịu trả cao hơn gấp bốn lần, tôi sẽ bán Nhân Tâm Dược Khoa cùng với sách y của ông ngoại cho các anh.”

 

Ánh mắt Hứa Du Du sáng rực, chị ta lén kéo nhẹ tay áo Tấn Trì.

 

Tấn Trì chỉ do dự trong giây lát, rồi lập tức nói:

 

“Được.”

 

Nếu Hứa Du Du và Tấn Trì cẩn thận hơn một chút, chắc chắn họ sẽ nhận ra có điều bất thường.

 

Đáng tiếc, bọn họ đều là loại người tự cao tự đại, ngoan cố và ngạo mạn.

 

Rời khỏi trụ sở Tấn Thị, tôi thấy xe của Tề Dự đã đợi sẵn bên dưới.

 

“Anh ta đồng ý điều kiện của em rồi à?”

 

“Đồng ý rồi.”

 

Tề Dự nhíu mày, giọng đầy nghi hoặc:

 

“Với điều kiện như vậy mà anh ta cũng chấp nhận sao?”

 

Tôi chỉ mỉm cười:

 

“Đến Thanh Khê Các.”

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page