Nhưng tôi không ngờ rằng, vận may trời ban không đến lượt tôi, nhưng tiếng xấu trời giáng lại rơi trúng tôi không sót một phần.
Có cư dân mạng lần theo lời của Hứa Du Du và đào ra danh tính của “cô em gái ác độc đã chiếm đoạt y thư” đó chính là tôi.
Kiếp trước tôi từng lăn lộn trong giới giải trí, loại sóng gió gì chưa từng trải qua?
Mức độ tấn công trên mạng này vẫn chưa đủ khiến tôi sụp đổ.
Đúng lúc này, đạo diễn Vu thông báo tôi vào đoàn phim để bắt đầu quay, thế là tôi đơn giản tắt điện thoại, chuyên tâm đóng phim.
Dù sao thì, những lời đồn vô căn cứ và cuộc tấn công mạng này cũng giống như một ngọn lửa, càng quạt càng cháy mạnh, bỏ mặc nó tự khắc sẽ tắt.
Sau bốn tháng quay phim, cuối cùng 《Dạ Mục》 cũng đóng máy.
Bộ phim vừa ra mắt đã nhanh chóng lan tỏa với tốc độ như lửa gặp gió.
Nhân vật nữ phản diện mắc chứng rối loạn tâm lý do tôi đảm nhận trở thành vai diễn gây tranh cãi nhất.
Hứa Du Du còn đặc biệt đăng một bài Weibo để chúc mừng tôi.
[Không ngờ em gái tôi lại lặng lẽ đi đóng 《Dạ Mục》, đúng là một bất ngờ lớn! Chúc mừng nhé!]
Đám antifan vốn đã nguội dần thì nhờ bài đăng này lại nổi lên lần nữa.
Họ tràn vào Weibo của tôi để chửi bới.
[Cô còn mặt mũi nào mà chiếm đoạt sách y của người khác? Hứa Du Du sao lại có một đứa em gái độc ác như cô chứ?]
[Bảo sao đóng phản diện lại đạt thế, hóa ra là diễn thật chứ không phải diễn!]
[Cô ta thích cướp đồ của người khác đến thế, không chừng vai diễn trong 《Dạ Mục》 cũng là giật từ tay Hứa Du Du mà có đấy!]
Trước đó tôi không lên tiếng, đơn giản vì tôi có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Nhưng tôi đâu phải Ninja Rùa, sao có thể cứ nhịn mãi được?
Tôi vừa đáp trả đám antifan, vừa liên hệ với công ty săn tin.
Không ngờ dư luận trên mạng lại đột ngột đảo chiều.
Mala Entertainment tung ra thông tin tôi chính là người đứng sau Nhân Tâm Dược Khoa, đồng thời tiết lộ quãng đời trước 18 tuổi của tôi hoàn toàn khác với Hứa Du Du.
Còn kèm theo một dòng tiêu đề đầy mỉa mai:
[Những chuyện hay ho về nữ minh tinh đang “vừa ăn cắp vừa la làng”.]
Sau khi bị sự thật vả mặt, cư dân mạng lập tức quay xe.
[Cười chết, lúc nào cũng kêu Hứa Nguyên Nguyên chiếm đoạt sách y, tôi thấy Hứa Du Du đơn giản là ghen tị thôi.]
[Ý của Hứa Du Du chắc là: Em gái tôi chiếm mất cơ hội kiếm tiền của tôi.]
[Hôm nay tôi vừa mua ba liệu trình thuốc hen suyễn, thật sự rất rẻ, chỉ tốn 0.15 giá của Nhã Xuân Thủy.]
Ngay sau đó, có người đứng ra tố giác rằng công thức mỹ phẩm dược liệu của Hứa Du Du chỉ là thứ chị ta bỏ ra 1.000 tệ để mua.
Lần này, ngay cả fan trung thành của chị ta cũng không nhịn nổi nữa.
[Bỏ ra 1.000 tệ mua công thức mà dám nói là đầu tư tiền tấn, còn mượn danh truyền thừa y học cổ truyền? Quá lố rồi đấy!]
[Tiền mua công thức còn chưa bằng một bộ mỹ phẩm, coi bọn tôi như đám ngốc à?]
Trong giới giải trí, một khi có phốt thì sẽ kéo theo hàng loạt phốt khác.
Ngay sau đó, nhiều người trong ngành lên tiếng bóc trần rằng Hứa Du Du vào đoàn phim nhờ chống lưng tài chính, chèn ép tân binh và mắc bệnh ngôi sao.
Từng bằng chứng được tung ra khiến danh tiếng của chị ta lao dốc không phanh.
Dù công ty quản lý cố gắng dập tắt scandal, nhưng cơn phẫn nộ của cư dân mạng thì không dễ bị dập tắt như vậy.
Sau khi bị bóc phốt, Hứa Du Du gần như biến mất khỏi công chúng, ngay cả livestream bán hàng mỗi ngày cũng ngừng lại.
Sự thay đổi đầy kịch tính này khiến tôi cảm thấy buồn cười.
Lúc này, Tề Dự gọi điện tới, giọng điệu có chút đắc ý:
“Hứa Nguyên Nguyên, em định cảm ơn tôi thế nào đây? Có phải tin tức trên mạng tung ra rất đúng lúc không?”
Dù tôi đã sớm biết anh ta là cổ đông lớn đứng sau Mala Entertainment, nhưng vẫn giả vờ kinh ngạc:
“Tin đó là do anh tung ra à? Quá kịp thời luôn! Cảm ơn nhé!”
Tề Dự không hài lòng:
“Chỉ vậy thôi à?”
“Vậy anh muốn thế nào?”
“Tôi muốn mua cổ phần của Nhân Tâm Dược Khoa!”
Nghe giọng điệu ngang ngược của Tề Dự qua điện thoại, tôi bực bội đáp:
“Anh mơ đẹp quá rồi đấy, bây giờ tôi không thiếu tiền, cũng không cần gọi vốn.”
Tề Dự thở dài, giọng điệu nghiêm túc hơn:
“Nhân Tâm Dược Khoa đang ở thời kỳ đỉnh cao, chắc chắn đã lọt vào tầm ngắm của nhiều kẻ có dã tâm. Nếu có Tề Thị bảo trợ, em sẽ giảm bớt rất nhiều rủi ro.”
“Hơn nữa…”
Giọng anh ta chuyển sang vẻ oán trách:
“Chúng ta không phải bạn bè sao? Miếng bánh to thế này, em không nỡ chia cho tôi một phần à? Đừng quên tiền vốn khởi nghiệp của em là do tôi – kẻ ngốc này – bỏ ra đấy.”
Tôi bật cười:
“Anh nói cũng có lý, để tôi suy nghĩ đã.”
Nhưng tôi không ngờ rằng, có người căn bản không định cho tôi thời gian để suy nghĩ.
You cannot copy content of this page
Bình luận