Chỉ là “Anh Em Tốt” Thôi Mà

Chương 1:

Chương trước

Chương sau

Cô bạn thanh mai trúc mã của bạn trai vừa ngồi xuống đã uống rượu trong ly của hắn, khoác áo khoác của hắn, còn tỏ vẻ đáng thương nói: “Chị sẽ không để ý đâu nhỉ, em với anh Trạch Hi chỉ là anh em tốt thôi mà.”

 

Ai mà chẳng từng gặp mấy cô “trà xanh” chứ?

 

Thẩm Quy Vân vừa bước vào đã nhào tới ôm tôi: “An An, em thất tình rồi!”

 

Lúc thì anh uống nước cam trong ly của tôi, lúc thì bóc tôm cho tôi, còn bắt tôi đưa anh về nhà.

 

Trần Trạch Hi kéo tay tôi lại: “Dựa vào đâu chứ? Em là bạn gái anh, hôm nay là sinh nhật anh mà!”

 

Tôi bực bội nói: “Anh không thấy cậu ấy đang rất buồn sao, không có chút lòng trắc ẩn nào à?”

 

1.

 

Lâm Dao ra vẻ ngượng ngùng đặt ly rượu xuống, còn làm như mình là chủ nhà: “Anh để ly rượu gần em như vậy làm gì? Hại em lỡ tay cầm nhầm!”

 

Trong khi ly của Trần Trạch Hi đang đặt ngay trước mặt hắn.

 

Cô ta với tay lấy còn cố tình chạm vào cánh tay gã đàn ông, mà đến nước này còn dám nói là cầm nhầm — đúng là tài năng xuất chúng.

 

Trần Trạch Hi chẳng để tâm, thậm chí còn cười cười đùa giỡn: “Là lỗi của anh rồi, em cứ dùng cái ly đó đi, anh nhờ người mang cái khác lại.”

 

Cô ta giận dỗi: “Hồi trước anh còn uống nước trong ly em mà không dùng ống hút, bây giờ có bạn gái rồi đúng là khác hẳn, coi em như người ngoài rồi hả!”

 

Lời của Lâm Dao vừa dứt, những người khác đồng loạt quay sang nhìn tôi.

 

Hôm nay là sinh nhật Trần Trạch Hi, người đến đều là bạn của hắn với Lâm Dao, so với tôi — một người ngoài, họ dĩ nhiên đứng về phía Lâm Dao.

 

Trần Trạch Hi nắm lấy tay tôi: “An An không phải kiểu người nhỏ nhen, cô ấy sẽ không để ý đâu.”

 

Tôi rút tay ra, tâm trạng vui vẻ lúc mới ngồi xuống nay đã nguội lạnh.

 

Không để ý?

 

Tất nhiên là tôi không để ý.

 

Tôi còn muốn xem thử người này có thể làm ra thêm trò gì kỳ quặc nữa.

 

Tôm hùm được dọn lên, Trần Trạch Hi tự nhiên xắn tay áo lên, bắt đầu bóc vỏ tôm cho tôi.

 

Tôi rất thích ăn tôm.

 

Hồi mới quen, có lần chúng tôi cùng đi ăn, tôi vô tình bị vỏ tôm đâm trúng tay.

 

Trần Trạch Hi tra trên mạng thấy hải sản có thể có ký sinh trùng, dễ gây nhiễm trùng, liền lập tức kéo tôi đến bệnh viện kiểm tra.

 

Dù bác sĩ nói tôm đã nấu chín thì không sao, nhưng từ đó về sau hắn luôn chủ động nhận phần bóc tôm cho tôi.

 

Lâm Dao thấy vậy, bĩu môi nói: “Bọn mình quen nhau bao lâu rồi anh còn chưa bóc tôm cho em lần nào, mà anh mới quen chị ấy bao lâu chứ. Thật đúng là trọng sắc khinh bạn.”

 

Trần Trạch Hi cười cười: “Đó là chuyện khác. Cô ấy là bạn gái anh, bạn gái thì phải được cưng chiều chứ. Sau này em có bạn trai, cũng có thể để anh ta bóc cho em.”

 

Cô ta lập tức đáp: “Em không nỡ bắt anh ấy làm đâu, thà không ăn tôm còn hơn!”

 

Trần Trạch Hi ngừng tay lại: “Mới chưa có bạn trai mà đã xót thế rồi, có rồi chắc phải thờ luôn quá?”

 

Lâm Dao ngẩng cao đầu ra vẻ kiêu hãnh, bóc một con tôm bỏ vào bát Trần Trạch Hi: “Thưởng cho anh đấy, thử trước tay nghề bóc tôm giùm bạn trai tương lai của em có được không.”

 

Trần Trạch Hi khựng lại một chút, rồi vẫn ăn luôn con tôm đó.

 

Tôi mặt không cảm xúc, gắp một miếng tôm cho vào miệng.

 

3.

 

Chưa tới mười phút, Lâm Dao lại bắt đầu bày trò.

 

Cô ta làm bộ rùng mình vì lạnh, rồi ghé sát tai Trần Trạch Hi nói nhỏ: “Em lạnh quá, anh Trạch Hi, anh cho em mượn áo khoác được không?”

 

Cô ta mặc váy ngắn tay ngắn, chà chà hai cánh tay, trông đáng thương vô cùng.

 

Trần Trạch Hi không do dự mà đưa áo khoác cho cô ta, còn trêu: “Ai kêu em mặc ít như thế, chỉ lo thời trang chứ không lo thời tiết.”

 

“Xì! Chỉ được cái miệng là giỏi!” Lâm Dao quay sang nhìn tôi: “Chị xem anh ấy kìa!”

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page