Chị Em Tốt Cùng Nhau Kiếm Tiền

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Không nhịn được, tôi đăng bài lên tài khoản Weibo của mình.

 

“Bùi Trúc là cô gái tuyệt vời nhất trên thế giới, xin đừng bôi nhọ cô ấy!”

 

Nhưng lại quên mất rằng, vài ngày trước tôi đã đăng nhập vào tài khoản chính thức của Ôn Thị mà chưa hề đăng xuất. 

 

Chết rồi, càng giải thích càng rối.

 

Tôi lập tức xóa bài viết, nhưng không kịp nữa! 

 

Bài đăng đã bị một số người “hảo tâm” đẩy lên hot search.

 

Phần bình luận hot toàn là:

[Đúng là tra nam, tôi khinh!]

 

[Tẩy chay sản phẩm của Ôn Thị!]

 

Xong thật rồi, gây họa lớn rồi.

 

Hạ quyết tâm, tôi đứng dậy, đi thẳng vào văn phòng của Ôn Dục.

 

“Ôn tổng…”

 

Thấy tôi, Ôn Dục giãn mày, nhướn lông mày lên, có vẻ rất bất ngờ khi thấy tôi chủ động tìm hắn sau một thời gian dài.

 

“Sao vậy?”

 

“Anh xem Weibo đi.”

 

Ôn Dục cười cười mở điện thoại lên, nhưng chỉ vài giây sau, khuôn mặt hắn đông cứng lại. 

 

Hắn nghiến răng, ánh mắt xoáy vào tôi: “Đừng nói là em làm đấy nhé.” 

 

Tôi nặng nề gật đầu.

 

“Hạ Nghiên, em đúng là giỏi thật đấy.”

 

Ôn Dục nhíu mày, dường như đang suy nghĩ cách gì đó.

 

“Thật ra vẫn còn một cách cứu vãn…” Tôi yếu ớt lên tiếng.

 

Hắn nhìn tôi, ra hiệu bảo nói tiếp.

 

“Hay là nhân cơ hội này công bố hợp tác với tiểu thư Bùi. Như vậy, câu nói đó có thể miễn cưỡng được hiểu rằng cô ấy rất giỏi về mặt thương mại. Việc công bố tin hợp tác sẽ khiến những lời bôi nhọ tự động biến mất.” 

 

“Nếu cần thiết, chúng ta có thể kiện những tài khoản truyền thông đã phỉ báng Tiểu thư Bùi… à không, phỉ báng anh và cô ấy.” 

 

Tôi nói, càng lúc càng thấy hợp lý, thậm chí còn tự tin hơn.

 

Nhưng Ôn Dục lại cười khẩy: “Hợp tác với Bùi Trúc? Cô ta chỉ nắm 10% cổ phần, hợp tác với cô ta thì làm được gì? Có mang lại lợi ích gì không?”

 

Câu nói đó như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào người, khiến tôi sững sờ nhìn hắn.

 

“Anh nghĩ phụ nữ không làm được thành tựu gì sao?” Tôi bình tĩnh đáp trả.

 

“Ít nhất tôi nghĩ rằng Bùi Trúc không làm được. Cô ta chỉ nắm một phần cổ phần đủ để có tiếng nói, nhưng việc có được lắng nghe hay không lại là chuyện khác.”

 

Ôn Dục ngồi đó, giọng điệu cao ngạo, phủ nhận hoàn toàn mọi nỗ lực của Bùi Trúc trong suốt những năm qua tại trường kinh doanh.

 

Bùi Trúc chọn ngành kinh doanh không phải để tiếp quản Phí Thị, mà vì bố cô ấy muốn chứng minh rằng con gái học ngành này chẳng mang lại giá trị gì.

 

Nhưng để đánh bại định kiến của bố, Bùi Trúc đã học rất chăm chỉ, mỗi ngày đến tận khuya. 

 

Cô ấy giành được học bổng toàn phần, tham gia vô số cuộc thi thương mại và đạt thành tích xuất sắc. 

 

Vậy mà khi trở về, điều duy nhất chờ đợi tại công ty gia đình lại là một cuộc hôn nhân sắp đặt.

 

Vậy thì những ngày cô ấy học đến 3-4 giờ sáng trong thư viện là vì điều gì?

 

Tôi dường như lần đầu nhận ra một khía cạnh khác của Ôn Dục, im lặng quan sát hắn.

 

Ánh mắt của tôi như khiến gã đàn ông chột dạ. 

 

Hắn cúi đầu né tránh, rồi đuổi tôi ra ngoài.

 

  1.  

 

Tôi bước ra hành lang, theo bản năng gọi cho Bùi Trúc. 

 

Nhưng ngay khi cô ấy nhấc máy, tôi lại không biết phải nói gì.

 

“Nghiên Nghiên, sao vậy? Cậu nói xem Ôn Dục có phải bị điên không? Còn  dám dùng tài khoản chính thức để nói vậy nữa!” 

 

Giọng cô ấy vẫn trong trẻo, dễ nghe, dù không phù hợp với vẻ ngoài lạnh lùng kia. 

 

Nhưng một khi hiểu cô ấy, sẽ thấy giọng nói này rất hợp.

 

“Là tớ vô tình đăng nhầm, xin lỗi, Trúc Trúc.” Tôi cười khổ, xin lỗi cô ấy.

 

“Hả…haiz, không sao đâu. Lúc định bẫy Ôn Dục, tớ đã chuẩn bị tinh thần bị chửi rồi. May mà cư dân mạng lần này rất tỉnh táo, họ đều biết là lỗi của gã đàn ông tồi. Còn có nhiều người khen tớ rất có khí chất nữa cơ!”

 

“Xin lỗi…” 

 

Không hiểu vì sao, nước mắt tôi không kiềm chế được mà trào ra. 

 

Là vì Bùi Trúc hay vì chính tôi đây?

 

Tôi lớn lên trong cô nhi viện. 

 

Viện trưởng từng kể rằng cha mẹ tôi qua đời từ sớm. 

 

Tôi sống nhờ sự giúp đỡ của nhiều gia đình, rồi được một bà cụ tốt bụng đưa vào cô nhi viện.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page