Chị Em Tốt Cùng Nhau Kiếm Tiền

Chương 12:

Chương trước

Chương sau

“Được, được, hai người vì yêu không được nên lừa anh chứ gì.” Ôn Dục cười cay đắng, ánh mắt như thể muốn nói: Xem hai người giả bộ được bao lâu.

 

Thôi xong, đầu óc hắn chắc có vấn đề, mau chạy thôi.

 

Đó là suy nghĩ thoáng qua khi tôi và Bùi Trúc nhìn nhau.

 

13.

 

Bùi Trúc sắp rời đi, tôi lưu luyến tiễn cô ấy lên máy bay.

 

Tôi cũng không muốn tiếp tục ở lại Ôn Thị nữa, liền nộp đơn xin nghỉ việc lần nữa.

 

Lần này, Ôn Dục phê duyệt rất nhanh. 

 

Trước khi tôi đi, hắn còn tự tin nói: “Mặc dù không biết em định làm gì, nhưng anh có cảm giác có liên quan đến anh, rất mong được thấy.” 

 

Tôi cười nhạt: “Anh nói đúng rồi, chúc tôi thành công đi.”

 

Tôi dùng số tiền mình kiếm được để mở một công ty “săn đầu người”.

 

Chuyên cung cấp nhân sự cho các doanh nghiệp, trọng điểm hiện tại là cung cấp nhân tài cho công ty nhà Bùi Trúc – công ty đang đứng trước bờ vực phá sản.

 

Bùi Trúc có năng lực, tôi có nguồn lực, tại sao lại không giúp nhau?

 

Không ngờ Ôn Dục lại tham gia một buổi phỏng vấn. 

 

Trước công chúng, hắn tỏ vẻ hối lỗi và chân thành xin lỗi tôi và Bùi Trúc. 

 

Thấy hắn có vẻ thành tâm, mọi người đều chọn tha thứ. 

 

Gã đàn ông cứ thế được “tẩy trắng”, thậm chí còn có người nhìn gương mặt điển trai của hắn mà gọi là “chồng”.

 

Đàn ông tệ bạc, chỉ vì phát hiện ra bản thân mình tệ, là có thể xóa đi tất cả tổn thương mình đã gây ra sao?

 

Tôi cảm thấy tức tối không nguôi.

 

Công ty mà Bùi Trúc quản lý dần có khởi sắc, còn công ty săn đầu người của tôi cũng từng bước đi vào ổn định nhờ việc cô ấy thường xuyên nhắc đến.

 

Ôn Dục phát hiện tôi đã giúp không ít nhân viên chủ chốt trong công ty của hắn nhảy việc, liền gọi điện tới.

 

Tôi cứ tưởng là để chất vấn, nhưng…

 

“Hãy thừa nhận đi, em không nỡ rời xa anh, nên mới tìm cách để thu hút sự chú ý của anh.”

 

Tôi lập tức cúp máy.

 

Ôn Dục rất có năng lực, nhưng không phải ai trong gia tộc Ôn cũng được như hắn. 

 

Với hiểu biết khi còn làm việc ở Ôn Thị, lần này tôi đã lôi kéo đi phần lớn những nhân sự cốt cán. 

 

Số còn lại, phần lớn đều có quan hệ chằng chịt với nhà họ Ôn.

 

Hay còn gọi là quan hệ ngầm.

 

Với chừng ấy “quan hệ ngầm”, tôi tự hỏi sau này Ôn Dục sẽ làm thế nào để xoay sở.

 

Công ty con mà Bùi Trúc quản lý, chỉ trong hai năm đã trở thành công ty phát triển tốt nhất của tập đoàn Phí Thị. 

 

Bố Bùi muốn ngồi không hưởng lợi, nhưng hai năm trước, nghe theo lời khuyên của tôi, Bùi Trúc đã nhờ anh trai mình ký hợp đồng chuyển nhượng. 

 

Anh trai cô ấy khi đó chỉ mong thoát được công ty lỗ triền miên này, ai mà ngờ tình hình bây giờ lại đảo ngược như thế.

 

Với thành tích của công ty Bùi Trúc, bố Bùi sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, đã quyết định để cô ấy đảm nhận vai trò Giám đốc Điều hành tại trụ sở chính.

 

Kết quả này không ngờ lại được toàn thể hội đồng quản trị đồng lòng ủng hộ.

 

Còn Ôn Thị, hai năm qua bị sự phát triển của các “quan hệ ngầm” làm cho sa sút. 

 

Năm nay, các dự án quan trọng liên tục bị Bùi Trúc giành mất, buộc Ôn Dục phải mạnh tay cắt giảm một loạt nhân viên. 

 

Nhưng thị trường nhân tài giờ đây phần lớn đã bị công ty săn đầu người của tôi kiểm soát.

 

Chỉ đến lúc này, Ôn Dục mới nhận ra rằng tôi và Bùi Trúc đã không còn là hai người phụ nữ dễ bị thao túng ngày trước. 

 

Hắn cần tôi để giới thiệu nhân tài, và cũng cần tập đoàn Bùi để có thêm nguồn vốn.

 

Là hắn cần chúng tôi.

 

Nhưng lòng tự tôn cố chấp của Ôn Dục không cho phép hắn thừa nhận điều đó. 

 

Hắn chọn cách tuyển dụng sinh viên vừa tốt nghiệp để tự mình đào tạo.

 

Còn vài năm nữa, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

 

Có lẽ Ôn Thị sẽ bị dòng chảy thời gian cuốn đi, nhưng tôi và Bùi Trúc sẽ chỉ ngày càng mạnh mẽ hơn.

 

Hết.

 

Hết Chương 12:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page