Danh sách chương

Chương 2: Vợ Chồng Lười

14/03/2025

Chương 1: Tái Sinh

14/03/2025

Chương 3: Vẫn Còn Dị Năng

14/03/2025

Chương 4: Vào Núi

16/03/2025

Chương 5: Lợn Rừng

16/03/2025

Chương 6: Cha Mẹ Mộc

21/03/2025

Chương 7: Cấy Mạ

21/03/2025

Chương 8: Đốp Chát Hai Chị Dâu

21/03/2025

Chương 9: Đón Cha Mẹ Qua Ăn Cơm

21/03/2025

Chương 10: Đón Cha Mẹ Qua Ăn Cơ

21/03/2025

Chương 11: Sân Nhà Thúi Hoắc

24/03/2025

Chương 12: Bán Thú Săn

24/03/2025

Chương 13: Mua Mua Mua

24/03/2025

Chương 14: Đào Hầm

24/03/2025

Chương 15: Người Có Nội Hàm

24/03/2025

Chương 16: Tặng Giày

27/03/2025

Chương 17: Đột Biến Gen?

27/03/2025

Chương 18: Về Nhà Mẹ Đẻ

27/03/2025

Chương 19: Mẹ Giản

27/03/2025

Chương 20: Thường Có Động Vật Lớn

27/03/2025

Chương 21: Tiểu Linh Có Thấy anh Vô Dụng Không?

28/03/2025

Chương 22: Chị Dâu Cả, Chị Dâu Hai Mặt Dày

28/03/2025

Chương 23: Uống nhiều nước là để lấp đầy bụng

28/03/2025

Chương 24: Đuổi hai chị dâu đi

28/03/2025

Chương 25: Anh cả và anh hai tìm đến tận cửa

28/03/2025

Chương 27: Mộc Tử Đằng giúp nhà cũ cấy mạ

28/03/2025

Chương 26: Mua lương thực

28/03/2025

Chương 28: Nếu tôi là đàn ông thì tốt biết mấy

28/03/2025

Chương 29: Có Người Chịu Đựng

28/03/2025

Chương 30: Mộc Tử Đằng Được Giải Phóng

28/03/2025

Chương 31:

29/03/2025

Chương 32:

29/03/2025

Chương 33:

29/03/2025

Chương 34:

29/03/2025

Chương 35:

29/03/2025

Chương 36:

29/03/2025

Chương 37:

29/03/2025

Chương 38:

29/03/2025

Chương 39:

29/03/2025

Chương 40:

29/03/2025

Chương 41:

30/03/2025

Chương 42:

30/03/2025

Chương 43:

30/03/2025

Chương 44:

30/03/2025

Chương 45:

30/03/2025

Chương 46:

31/03/2025

Chương 48:

31/03/2025

Chương 47:

31/03/2025

Chương 49:

31/03/2025

Chương 50:

31/03/2025

Chương 51:

01/04/2025

Chương 52:

01/04/2025

Chương 53:

01/04/2025

Chương 54:

01/04/2025

Chương 55:

01/04/2025

Chương 56:

02/04/2025

Chương 57:

02/04/2025

Chương 58:

02/04/2025

Chương 59:

02/04/2025

Chương 60:

02/04/2025

Chương 61:

03/04/2025

Chương 62:

03/04/2025

Chương 63:

03/04/2025

Chương 64:

03/04/2025

Chương 65:

03/04/2025

Chương 66:

04/04/2025

Chương 67:

04/04/2025

Chương 68:

04/04/2025

Chương 69:

04/04/2025

Chương 70:

04/04/2025

Chương 71:

05/04/2025

Chương 72:

05/04/2025

Chương 73:

05/04/2025

Chương 74:

05/04/2025

Chương 75:

05/04/2025

Chương 76:

06/04/2025

Chương 77:

06/04/2025

Chương 78:

06/04/2025

Chương 79:

06/04/2025

Chương 80:

06/04/2025

Chương 81:

07/04/2025

Chương 82:

07/04/2025

Chương 84:

07/04/2025

Chương 83:

07/04/2025

Chương 85:

07/04/2025

Chương 86:

07/04/2025

Chương 87:

07/04/2025

Chương 88:

07/04/2025

Chương 89:

07/04/2025

Chương 90:

07/04/2025

Chương 91:

08/04/2025

Chương 92:

08/04/2025

Chương 93:

08/04/2025

Chương 94:

08/04/2025

Chương 95:

08/04/2025

Cặp Đôi Xuyên Không Về Thập Niên 50

Chương 19: Mẹ Giản

Chương trước

Chương sau

“Nếu mua thì mua hai cái, anh một cái, em một cái. Nhân lúc giờ mua không cần phiếu.” 

“Không vội, nếu tiền đủ thì mua hai cái, không đủ thì mua một cái xem giờ cũng được.”

Mộc Tử Đằng chẳng chút thực dụng. 

“Đến lúc đó tính sau.”

Đồng hồ không thể mua loại xoàng, mà tiền bán thú săn một lần đúng là không đủ mua hai cái. 

Lần sau vào huyện, họ còn phải mua nhiều thứ lắm. 

Haiz… vẫn là không gian của cô nhỏ quá, chứa được ít đồ.

Giá như không gian lên cấp bình thường được thì tốt. 

Đáng tiếc, dị năng không gian của cô muốn lên cấp ba ít nhất phải tu luyện thêm hai tháng nữa. 

Đến thung lũng, băng qua ruộng, men theo lối nhỏ leo lên lưng chừng núi.

Ở một khúc quanh, Giản Thanh Linh lấy đồ trong không gian ra, bỏ vào cái gùi rỗng mang theo, tiếp tục đi về nhà họ Giản. 

May mà nhà cửa ở đây cách xa nhau, lấy đồ ra rất tiện. 

Qua một khúc quanh nữa, cuối cùng cũng đến nhà họ Giản. 

Ba đứa trẻ đang chơi trong sân thấy hai người đến.

Đứa lớn nhất, một cậu bé, nhận ra ngay đó là cô mình, lập tức chạy ra đường, lớn tiếng gọi:

“Cô!” 

Hai đứa nhỏ, một nam, một nữ cũng lao đến, miệng đồng thanh hô theo. 

“Ơi ơi… đứng yên nào. Muốn ăn kẹo thì đứng ngay ngắn cho cô.” 

Thấy tay áo quần ba đứa đầy bùn đất, Giản Thanh Linh vội lùi một bước, nhưng sợ làm chúng hoảng, cô như làm ảo thuật, tay lập tức xuất hiện vài viên kẹo. 

Quả nhiên, trẻ con đều thích kẹo.

Nghe cô nói, cả ba lập tức dừng lại. 

Chúng ngẩng đầu, mắt long lanh nhìn mấy viên kẹo trong tay cô, chẳng rời nổi. 

“Được rồi, đi rửa tay sạch sẽ, rồi vào phòng chính, cô phát kẹo cho.”

Giản Thanh Linh không đưa kẹo ngay, mà giao nhiệm vụ. 

Ba đứa ngoan ngoãn chạy đi rửa tay, miệng còn hô lớn:

“Ôi ôi… rửa tay ăn kẹo thôi!” 

Mẹ Giản đang dọn nhà trong phòng nghe tiếng ngoài sân, vội bước ra.

Thấy con gái và con rể, bà gọi:

“Tiểu Linh, Tử Đằng!” 

“Mẹ, con về rồi.”

Giản Thanh Linh bước nhanh đến bên mẹ Giản, cười chào. 

Người phụ nữ trước mặt trông như sáu mươi tuổi, tóc đã lấm tấm bạc, nhưng thực tế bà mới năm mươi. 

Cuộc sống khó khăn, già trước tuổi, đều do lao lực mà ra. 

“Mẹ.”

Mộc Tử Đằng gọi theo sau Giản Thanh Linh. 

“Ơi… Tử Đằng à, ngoài kia nắng gắt, vào phòng chính ngồi đi.”

Mẹ Giản cười tươi, mời chàng rể mới vào nhà. 

Giản Thanh Linh bĩu môi. Có con rể rồi quên con gái luôn. 

“Vâng… được ạ.”

Mộc Tử Đằng cười rạng rỡ đáp, anh nhướn mày nhìn Giản Thanh Linh, ánh mắt đầy đắc ý. 

“Xì…”

Giản Thanh Linh mất lịch sự đảo mắt, không nhìn anh, ngẩng cao đầu bước đi trước. 

“Ôi… cái con bé ngốc này.” 

Mẹ Giản thấy con gái vậy, cười mắng một câu.

Sợ con rể có ý kiến, bà vội giải thích:

“Trước kia ở nhà Tiểu Linh không thế này đâu.” 

Mộc Tử Đằng nghĩ thầm: Đều do mẹ chiều mà ra. 

Miệng anh vẫn cười đáp:

“Mẹ, Tiểu Linh tốt lắm. Cô ấy thấy mẹ thì vui thôi.” 

Vợ về nhà mẹ đẻ là bà lớn, cảm giác như cô ấy thả lỏng hoàn toàn. 

Mẹ Giản nghe vậy thì rất vui, bà cười không ngớt, đứng ở cửa vẫy tay với con rể:

“Con cũng vào nhanh đi.” 

Vào phòng chính, Mộc Tử Đằng đặt gùi lên bàn gỗ bên cạnh, ngồi xuống cạnh Giản Thanh Linh. 

Lúc này, cửa phòng chính rầm rập chạy vào ba đứa trẻ.

Đứa lớn năm tuổi là con trai lớn của anh hai Giản, hai đứa nhỏ ba tuổi rưỡi là một cặp long phượng của anh cả Giản, trên chúng còn một chị gái tám tuổi. 

“Cô, cô, kẹo!”

Ba đứa chạy đến bên Giản Thanh Linh, nhìn cô bằng ánh mắt đầy khao khát. 

Giản Thanh Linh cười, định đưa tay xoa đầu chúng, nhưng thấy tóc chúng ướt mồ hôi dính từng mảng, cô không hạ tay nổi. 

Mặt chúng vì mồ hôi chảy thành từng vệt đen. Bao lâu rồi chúng chưa rửa mặt vậy? 

May mà cô bảo rửa tay, dù rửa cũng không sạch lắm. 

Chắc chắn chúng không phải vì kẹo mà đi rửa tay đâu nhỉ? 

Giản Thanh Linh ngượng ngùng bỏ ý định xoa đầu, cô đổi hướng, thò tay vào túi quần lấy một nắm kẹo trái cây, chia cho mỗi đứa vài viên. 

“Được rồi, ra ngoài chơi đi.” 

“Cảm ơn cô!”

Nói xong, bọn trẻ lại chạy ra sân đùa nghịch. 

Đúng lúc mẹ Giản bưng hai bát nước vào, thấy hành động của cô, bà nhịn không được dạy bảo:

“Con nói xem, tụi con đến thì đến, mua mấy thứ đó làm gì, tốn tiền.” 

Dù nói vậy, nhưng bà vẫn cười tươi. 

“Không phải con mua đâu, là con rể mẹ mua đấy.”

Giản Thanh Linh ra vẻ không phải lỗi của mình. 

“Con cũng phải cản con rể chút chứ. Thứ đó không no mà lại đắt.”

Dạy con gái xong, mẹ Giản cười nhìn Mộc Tử Đằng:

“Tử Đằng à, lần sau đừng tốn kém thế nhé.” 

“Đều là người một nhà, con không khách sáo với cha mẹ.

Mẹ đừng trách Tiểu Linh, tụi con hiếm khi về thăm, mang chút đồ cũng là lẽ thường.”

Mộc Tử Đằng vội cười giải thích. 

Mẹ Giản rất hài lòng với lời con rể, nụ cười trên mặt bà càng sâu. 

“Con mà cản gì nổi, đó là tâm ý của Tử Đằng, chú của bọn nhỏ với tụi nó mà. Mẹ xem tụi Tiểu Hổ vui thế nào kìa.”

Giản Thanh Linh chỉ ra ba đứa trẻ ngồi ngoài cửa.

Lúc này chúng đang cười đùa vui vẻ. 

Kẹo quý hiếm, bọn trẻ đương nhiên mừng.

Mẹ Giản cũng nhìn ra cửa, thấy đám cháu cẩn thận bóc vỏ kẹo, còn liếm vài cái lên vỏ, dùng tay áo lau sạch nước miếng, gấp lại cất vào túi áo. 

Mộc Tử Đằng và Giản Thanh Linh thấy vậy hơi khó chấp nhận, mắt không rời nổi. 

Dù ký ức nguyên thân có chuyện này, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn hơi chấn động. 

Mẹ Giản thì quen rồi, bà quay lại bắt chuyện với hai người:

“Tụi con đi đường xa, chắc khát lắm, uống nước đi.” 

Cũng không khát lắm, trong không gian Giản Thanh Linh có nước. 

Cô nhìn bát sứ thô trên bàn, bát rửa rất sạch, nước cũng trong.

Cô bưng lên uống một ngụm nhỏ. 

Là nước suối đun sôi để nguội.

Nước suối chưa đun uống vào mát lạnh ngọt ngào. 

Suối nước ở sau núi nhà mẹ cô không xa, gánh nước tiện lắm.

Nước suối tuy ngọt, nhưng chứa nhiều khoáng chất.

Thời này không có máy lọc, cách tốt nhất là đun sôi để uống, nên hạn chế nước lạnh. 

Giản Thanh Linh lại bưng bát uống cạn một hơi, Mộc Tử Đằng thấy vậy cũng uống hết trong hai ngụm. 

Nước suối ở đây ngon, lần sau đến, đẽo vài cái chum đá để trong không gian, chứa nước mang về uống. 

Hết

Chương 19: Mẹ Giản.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    phamtuanh

    Chương 54-55 giống nhau các nàng ơi

  2. Cấp 1

    phamtuanh

    Mình nạp 50k Id 5793 lúc 00:57:39 bên admin nạp pha lê vào tk giúp mình vs

  3. Cấp 1

    phamtuanh

    Truyenhn5793

  4. Cấp 1

    Phuongkhanh

    Huhu, ra lẹ nha mấy bà , hóng quá

Trả lời

You cannot copy content of this page