Danh sách chương

Chương 2: Vợ Chồng Lười

14/03/2025

Chương 1: Tái Sinh

14/03/2025

Chương 3: Vẫn Còn Dị Năng

14/03/2025

Chương 4: Vào Núi

16/03/2025

Chương 5: Lợn Rừng

16/03/2025

Chương 6: Cha Mẹ Mộc

21/03/2025

Chương 7: Cấy Mạ

21/03/2025

Chương 8: Đốp Chát Hai Chị Dâu

21/03/2025

Chương 9: Đón Cha Mẹ Qua Ăn Cơm

21/03/2025

Chương 10: Đón Cha Mẹ Qua Ăn Cơ

21/03/2025

Chương 11: Sân Nhà Thúi Hoắc

24/03/2025

Chương 12: Bán Thú Săn

24/03/2025

Chương 13: Mua Mua Mua

24/03/2025

Chương 14: Đào Hầm

24/03/2025

Chương 15: Người Có Nội Hàm

24/03/2025

Chương 16: Tặng Giày

27/03/2025

Chương 17: Đột Biến Gen?

27/03/2025

Chương 18: Về Nhà Mẹ Đẻ

27/03/2025

Chương 19: Mẹ Giản

27/03/2025

Chương 20: Thường Có Động Vật Lớn

27/03/2025

Chương 21: Tiểu Linh Có Thấy anh Vô Dụng Không?

28/03/2025

Chương 22: Chị Dâu Cả, Chị Dâu Hai Mặt Dày

28/03/2025

Chương 23: Uống nhiều nước là để lấp đầy bụng

28/03/2025

Chương 24: Đuổi hai chị dâu đi

28/03/2025

Chương 25: Anh cả và anh hai tìm đến tận cửa

28/03/2025

Chương 27: Mộc Tử Đằng giúp nhà cũ cấy mạ

28/03/2025

Chương 26: Mua lương thực

28/03/2025

Chương 28: Nếu tôi là đàn ông thì tốt biết mấy

28/03/2025

Chương 29: Có Người Chịu Đựng

28/03/2025

Chương 30: Mộc Tử Đằng Được Giải Phóng

28/03/2025

Chương 31:

29/03/2025

Chương 32:

29/03/2025

Chương 33:

29/03/2025

Chương 34:

29/03/2025

Chương 35:

29/03/2025

Chương 36:

29/03/2025

Chương 37:

29/03/2025

Chương 38:

29/03/2025

Chương 39:

29/03/2025

Chương 40:

29/03/2025

Chương 41:

30/03/2025

Chương 42:

30/03/2025

Chương 43:

30/03/2025

Chương 44:

30/03/2025

Chương 45:

30/03/2025

Chương 46:

31/03/2025

Chương 48:

31/03/2025

Chương 47:

31/03/2025

Chương 49:

31/03/2025

Chương 50:

31/03/2025

Chương 51:

01/04/2025

Chương 52:

01/04/2025

Chương 53:

01/04/2025

Chương 54:

01/04/2025

Chương 55:

01/04/2025

Chương 56:

02/04/2025

Chương 57:

02/04/2025

Chương 58:

02/04/2025

Chương 59:

02/04/2025

Chương 60:

02/04/2025

Chương 61:

03/04/2025

Chương 62:

03/04/2025

Chương 63:

03/04/2025

Chương 64:

03/04/2025

Chương 65:

03/04/2025

Chương 66:

04/04/2025

Chương 67:

04/04/2025

Chương 68:

04/04/2025

Chương 69:

04/04/2025

Chương 70:

04/04/2025

Chương 71:

05/04/2025

Chương 72:

05/04/2025

Chương 73:

05/04/2025

Chương 74:

05/04/2025

Chương 75:

05/04/2025

Chương 76:

06/04/2025

Chương 77:

06/04/2025

Chương 78:

06/04/2025

Chương 79:

06/04/2025

Chương 80:

06/04/2025

Chương 81:

07/04/2025

Chương 82:

07/04/2025

Chương 84:

07/04/2025

Chương 83:

07/04/2025

Chương 85:

07/04/2025

Chương 86:

07/04/2025

Chương 87:

07/04/2025

Chương 88:

07/04/2025

Chương 89:

07/04/2025

Chương 90:

07/04/2025

Chương 91:

08/04/2025

Chương 92:

08/04/2025

Chương 93:

08/04/2025

Chương 94:

08/04/2025

Chương 95:

08/04/2025

Cặp Đôi Xuyên Không Về Thập Niên 50

Chương 14: Đào Hầm

Chương trước

Chương sau

Thực ra Giản Thanh Linh và Mộc Tử Đằng nghĩ nhiều rồi.

Dân chúng có thể tò mò, nhưng chẳng ai rảnh mà quản.

Họ lại không quen biết hai người, lương thực bán cho ai chẳng phải bán? Bán sớm về sớm chẳng tốt hơn sao? 

Thấy còn sớm, hai người mua thêm hai cái gùi, tốn một đồng; hai chậu gỗ hai đồng; mấy bát sứ thô, một hũ sứ lớn, một xửng gỗ lớn, hai nồi sắt lớn nhỏ, bốn cái cuốc, hai dao chặt củi, hai liềm, hai dao phay, bốn đôi giày cỏ, bốn đôi giày giải phóng, mỗi người hai đôi.

Ngoài ra còn mua thêm cho cha mẹ mỗi người một đôi giày giải phóng. 

Đi một vòng, tốn gần trăm đồng.

Nhưng giờ mua đồ không cần phiếu, họ có tiền, những thứ hiện tại và sau này dùng được, họ cứ nghĩ tới là mua.

Mua xong cũng chẳng thấy phí tiền. 

Lúc về, hai người đi xe ngựa. 

Trên xe ngựa, kể cả họ và người đánh xe, tổng cộng có mười người.

Trong đó có ba người phụ nữ như họ, đi chợ phiên, mỗi người đeo một cái gùi sau lưng; hai người đàn ông cầm đòn gánh, chắc là đi bán hàng; còn hai người một nam một nữ đi thăm họ hàng. 

Nhiều người thế, chiếc xe ngựa nhỏ suýt không chứa nổi.

Cuối cùng phải để mấy người đeo gùi ngồi sát mép, gùi thò ra ngoài mới miễn cưỡng ngồi đủ. 

Họ không quen ai trong số này, chỉ biết người đánh xe là hàng xóm sát bên, mỗi ngày đi về huyện một chuyến, hai hào một người. 

Hôm nay là ngày họp chợ huyện, người đông hơn chút, bình thường mỗi chuyến chỉ chở bốn năm người. 

Hai người chỉ để một gùi bên ngoài, trong gùi có đôi giày giải phóng cho cha mẹ, hai đôi giày giải phóng và bốn đôi giày cỏ của họ, cùng hai cái cuốc. 

Những thứ này sau này đều dùng đến, để ngoài cho người khác thấy, tránh bị nghi là trộm mà không có chứng cứ. 

Không phải họ hẹp hòi, nhưng nhà có mấy người “cực phẩm”, phòng trước vẫn hơn. 

Xe ngựa lúc nhanh lúc chậm, về đến thôn thì trời đã hoàng hôn.

Mọi người xuống xe ở trên đường, về nhà chỉ mất năm sáu phút. 

Ngồi xe lắc lư hơn ba tiếng, bụng đã đói meo.

Về đến nhà, Giản Thanh Linh lập tức vào bếp chuẩn bị cơm tối. 

Tối nay nhà họ lại làm thịt, thịt hoẵng.

Mấy nhà ở lưng chừng đồi lại ngửi thấy mùi thịt thơm.

Rõ ràng vừa buông bát đũa không lâu, vậy mà lại thấy đói. 

Nhưng mấy nhà này mặt mũi mỏng, đứng trước cửa ngửi một lúc rồi về phòng ngủ. 

Giản Thanh Linh biết mỗi lần nhà cô làm thịt, mùi bay xa lắm.

Nên cô luôn nấu một nồi lớn, cất hơn nửa vào không gian, để lại một bữa ăn ngoài, giảm bớt lần mùi bay ra. 

Ăn cơm xong, Giản Thanh Linh thấy dầu trong đèn dầu sắp cạn, tiếc nuối nói:

“Hôm nay quên mua dầu đèn rồi.” 

Mộc Tử Đằng liếc nhìn, nói:

“Tiệm tạp hóa ở thôn có bán, mai anh đi mua.” 

“Mua nhiều chút.” 

“Ừ.” 

Ban ngày mệt mỏi, tối hai người tu luyện mỗi người một tiếng rồi lên giường nghỉ. 

Sáng hôm sau, ăn sáng xong, Mộc Tử Đằng đào hầm trong góc phòng.

Giản Thanh Linh lấy hết đồ mua hôm qua từ không gian ra đặt trong bếp, khóa cửa bếp rồi lên núi. 

Lần này cô lên núi để chặt cây, định làm mấy tủ gỗ lớn để trong hầm chứa lương thực. 

Không gian của Giản Thanh Linh hiện chỉ có hai mươi mét khối, chứa được ít đồ.

Hai người bàn bạc đào một cái hầm để lưu trữ lương thực và vài thứ quý giá với người nông thôn. 

Dị năng không gian lên cấp hai có thể thuấn di và dùng lưỡi cắt không gian.

Chặt cây, cưa gỗ với Giản Thanh Linh rất đơn giản.

Cô định cắt gỗ thành tấm trên núi rồi mang về. 

Đến ngoại vi rừng, cô chọn điểm dừng chân, dùng vài lần thuấn di đến trung tâm một khu rừng.

Cây ở đây cao lớn, cô chọn hai cây đường kính nửa mét.

Một lưỡi cắt không gian chặt đứt một cây, tỉa cành, cắt thành các tấm gỗ dày đều nhau, lột vỏ hai bên. 

Cô dùng tinh thần lực hút hết hơi ẩm trên gỗ, mang về là sử dụng được ngay. 

Cành cây được cô xếp ở chỗ có nắng chiếu, đợi mười mấy ngày khô rồi mang về làm củi. 

Cô cũng có thể hút ẩm ngay bây giờ, nhưng nhà không thiếu củi, cô không muốn lãng phí dị năng cho việc nhỏ nhặt vô nghĩa. 

Trên đường về, cô săn vài con mồi nhỏ.

Đến chân núi, cô chặt một gùi củi nhỏ mang về. 

Đi qua đường lớn, cô vào tiệm tạp hóa mua ít đinh và một chai rỗng, đổ đầy dầu đèn. 

Về nhà, Mộc Tử Đằng vẫn đang đào hầm trong phòng.

Giản Thanh Linh đặt gùi xuống, vào phòng xem.

Góc phòng có một lỗ dài rộng một mét, bên trong vang lên tiếng cuốc đào đất.

Cô tiến lại gần, thấy dưới đó còn cái thang gỗ. 

Giản Thanh Linh đứng ngoài miệng hầm gọi:

“Anh Mộc…” 

“Ơi, anh đây.”

Tiếng Mộc Tử Đằng lập tức vọng lên. 

“Xong chưa? Có cần em giúp không?”

Miệng hầm tối om, nhưng với dị năng giả thì chỉ hơi mờ, không ảnh hưởng tầm nhìn. 

“Cần, em xuống đi.” 

Giản Thanh Linh trèo xuống thang, mắt điều chỉnh cho phù hợp với ánh sáng trong hầm, thấy Mộc Tử Đằng vẫn đang đào.

Cô nhìn quanh, nói:

“Được rồi đấy, thế này là đủ rồi.” 

Dưới này khoảng mười mấy mét vuông, cao ba mét, lớp đất phía trên với đỉnh hầm dày ba mét, trong hầm còn để lại hai cột đất, rất an toàn. 

“Ừ, anh sửa lại mép cho phẳng là xong.”

Mộc Tử Đằng dừng tay, quay lại chỉ hai cái rổ tre chứa đất ở góc và nói:

“Em đến đúng lúc, dùng không gian mang đống đất này lên trên đi.” 

Trước đó anh tự mình mang đất lên, miệng hầm nhỏ, vận chuyển khổ sở chết đi được. 

Biết thế thì đã giữ Tiểu Linh ở nhà giúp. 

“Ồ… vâng.” 

Ngoài hai rổ đất, trên sàn còn một đống.

Giản Thanh Linh vung tay qua, mặt đất lập tức phẳng lì. 

Thực ra nếu cô đào hầm thì tiện hơn, nhanh hơn. 

Nhưng cô có quá nhiều việc phải làm, hai người phải phân công mới được. 

“Trước đó anh đổ đất ở đâu?” 

“Cạnh rừng tre sau sân.” 

Giản Thanh Linh lấy cái cuốc cùng anh mài phẳng tường, cất nốt đất thừa vào không gian. 

Hai người chuyển ra sân làm tủ.

Sức khỏe tốt, tốc độ nhanh, nửa tiếng là làm xong hai tủ lớn. 

Cất tủ vào không gian, cùng xuống hầm.

Họ lát một lớp gỗ dưới sàn, đặt hai tủ giữa hầm, chia lương thực mua được vào tủ, đậy nắp lại. 

Hết Chương 14: Đào Hầm.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    phamtuanh

    Chương 54-55 giống nhau các nàng ơi

  2. Cấp 1

    phamtuanh

    Mình nạp 50k Id 5793 lúc 00:57:39 bên admin nạp pha lê vào tk giúp mình vs

  3. Cấp 1

    phamtuanh

    Truyenhn5793

  4. Cấp 1

    Phuongkhanh

    Huhu, ra lẹ nha mấy bà , hóng quá

Trả lời

You cannot copy content of this page