Điền Điềm lườm Đường Cảnh Hàng một cái, ai bảo anh không chịu nghe lời cô nói lúc trước, giờ khổ một chút là đáng đời!
Vừa nghĩ, cô vừa tiến về phía Kim Linh, tay trái giấu ra sau lưng.
Một luồng sáng trắng lóe lên, khô lâu tinh biến hóa thành một thanh kiếm trắng sắc bén.
Kim Linh nghi hoặc nhìn Điền Điềm, cảm xúc càng thêm kích động, cô ta quay đầu nhìn Đường Cảnh Hàng, ánh mắt tràn đầy sát khí khiến anh sởn cả gai ốc.
“Tên đàn ông đáng chết!”
Kim Linh nở nụ cười hiểm độc, bàn tay trái vươn ra, năm ngón tay nhọn hoắt, chụp thẳng xuống đỉnh đầu Đường Cảnh Hàng.
Ánh mắt Điền Điềm lạnh lùng, thân hình lao tới, quát khẽ:
“Thiên địa vô cực, phượng hoàng huyết lệ, tru tà!”
Nói rồi, thanh kiếm trắng trong tay cô bay vút ra ngoài, đâm xuyên qua người Kim Linh và ghim chặt cô ta lên tường.
Kim Linh gào thét thê lương, đôi mắt u oán nhìn chằm chằm Điền Điềm, cố sức giãy giụa trên bức tường nhưng không thể thoát ra được.
Cơn đau đớn dữ dội xâm chiếm toàn bộ cơ thể cô ta, ánh sáng chói lòa bao phủ lấy cô ta.
Đường Cảnh Hàng ngồi bệt xuống đất, vừa ho sặc sụa, sắc mặt dần dần trở lại bình thường.
Anh ngẩng đầu lên, đầy giận dữ nhìn Điền Điềm.
Cái người đàn bà chết tiệt này, rõ ràng cố tình đợi đến lúc này mới ra tay, hại anh chịu khổ không ít.
“Tự anh chuốc lấy, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó! Cứu anh một mạng đã là không dễ rồi!”
Điền Điềm hờ hững nhìn anh, hừ một tiếng, rồi tiến về phía Kim Linh.
Kim Linh vùng vẫy trên tường, đôi mắt đầy hận thù và bi thương nhìn Điền Điềm, gào lên:
“Cô lừa tôi, cô lừa tôi! Cô sẽ không có kết cục tốt đâu, cô cũng sẽ phải chết! Đám đàn ông có gì đáng để cô cứu chứ? Cô cứu anh ta, cô sẽ hối hận! Hối hận!”
“Tôi không lừa cô, tôi đang giúp cô. Oán khí trên người cô quá nặng, e rằng rất khó đầu thai.”
“Việc tùy tiện hút tinh phách của người khác là phạm vào điều cấm kỵ. Dù tôi không biết cô đã trải qua chuyện gì mà lại hận đàn ông, ghét bỏ các cặp đôi như vậy.”
“Nhưng có thể thấy, chắc chắn cô từng chịu tổn thương rất lớn, nên mới trở nên cực đoan thế này.”
“Nhà họ Điền chúng tôi từ bao đời nay đều lấy việc trừ tà diệt quỷ làm nhiệm vụ. Hôm nay cô gặp tôi, tôi chỉ có thể làm theo quy củ!”
Nói xong, Điền Điềm nhắm mắt lại, nhỏ giọng tụng niệm chú ngữ Phạn tâm.
Dưới sự thúc giục của chú ngữ, thanh kiếm trắng bắt đầu rung lên dữ dội, từng vòng hào quang bát quái sáng rực lên quanh thân thể Kim Linh.
“Không! Không! Đừng niệm nữa, tôi xin cô, đừng niệm nữa!”
Đúng lúc này, một bóng người từ bên cạnh lao tới, ôm chặt lấy chân phải của Điền Điềm, khóc lóc cầu xin thảm thiết, nước mắt rơi như mưa.
Đó chính là nữ tạo hình viên đã làm tóc cho Điền Điềm trước đó.
Điền Điềm khựng lại một chút, đôi mắt lãnh đạm nhìn người phụ nữ đang bám lấy mình, ngừng đọc chú ngữ.
“Cô có biết nuôi quỷ rất dễ gây họa không? Cô mở tiệm chụp ảnh cưới, lợi dụng việc hút tinh phách của các cặp đôi để duy trì thời gian tồn tại của cô ta ở dương gian, cô tưởng mình đang giúp cô ta sao? Thực ra cô đang đẩy cô ta vào cảnh vạn kiếp bất phục!”
Điền Điềm liếc nữ tạo hình viên một cái, thở dài nói.
“Đám đàn ông lừa gạt phụ nữ đều đáng chết!”
Nữ tạo hình viên hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên, đôi mắt tràn đầy oán hận và quyết tuyệt.
Sự tuyệt vọng và trống rỗng lan tỏa trong đáy mắt cô ta.
Nói đến đây, ánh mắt cô ta đầy hận ý quét qua Đường Cảnh Hàng, khiến anh không khỏi rùng mình một cái.
Lạ thật, chẳng lẽ trên mặt anh có viết ba chữ “đàn ông xấu” sao?
Đám truyền thông vô lương tâm, đúng là chỉ giỏi bôi nhọ anh với những cái mác “trai hư” và “gã đàn ông lăng nhăng”!
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng