“Không có gì đâu, cô không muốn nói thì thôi, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút!”
Điền Điềm nhún vai, nở một nụ cười nhẹ, liếc nhìn chuyên viên tạo mẫu với vẻ bình thản rồi bước nhanh ra khỏi phòng.
“Thì ra anh chính là Chu Thiên Quyền. Không ngờ anh lại trẻ như vậy!”
“Tôi rất thích tựa game Kiếm Hiệp Truyền Thuyết của công ty các anh, đồ họa đẹp mắt, cốt truyện cũng rất hay, đặc biệt là khía cạnh tình yêu khiến tôi xúc động đến chết mất!”
“Ha ha, lúc trước chơi game, chúng tôi vẫn hay đùa rằng ông chủ của game này chắc chắn là một lão đại gia bụng phệ, không ngờ lại là một doanh nhân trẻ tuổi vừa đẹp trai vừa tài năng như vậy!”
Hồ Lệ khoác lên mình chiếc váy phù dâu màu vàng nhạt tôn lên những đường nét mềm mại, cô ấy ngồi trên ghế cao vừa nói vừa nở nụ cười tươi rói, tìm đủ mọi cách để bắt chuyện với Chu Thiên Quyền.
Chu Thiên Quyền thay một bộ vest xám nhạt, so với bộ đồ trắng lúc trước thì càng toát lên vẻ trưởng thành và chín chắn.
Đối diện với Hồ Lệ – cô gái văn phòng tươi tắn đầy nhiệt huyết, Chu Thiên Quyền vẫn giữ nụ cười ôn hòa và khiêm tốn trên mặt, nhưng trong lòng chỉ có chút buồn cười.
“Thật sao? Vậy thì cảm ơn cô Hồ và những bạn bè đã ủng hộ Kiếm Hiệp Truyền Thuyết. Hy vọng cô sẽ giới thiệu thêm nhiều người tham gia chơi cùng!”
Chu Thiên Quyền cười nhạt, ánh mắt liếc về phía phòng thử đồ.
Tên Đường Cảnh Hàng kia đã vào trong gần nửa tiếng rồi mà vẫn chưa xong.
Mặc đồ chú rể chẳng lẽ còn cầu kỳ hơn cả cô dâu sao? Thật không biết anh ta đang làm trò gì trong đó nữa!
“Đương nhiên rồi! Bây giờ biết ông chủ của game là một soái ca như anh, tôi nhất định sẽ nhiệt tình giới thiệu thêm bạn bè tham gia! Anh đúng là lợi hại!”
Hồ Lệ cười rạng rỡ, ánh mắt đầy say mê nhìn Chu Thiên Quyền.
Cô ấy hoàn toàn không có khả năng miễn dịch trước trai đẹp.
“Bản lĩnh thì không dám nhận, chỉ là kế thừa tài sản của cha mà thôi. Nói trắng ra thì tôi chỉ là một thiếu gia nhà giàu đời thứ hai!”
Chu Thiên Quyền cười sảng khoái, thở dài một hơi rồi nói:
“Cô Hồ làm mảng kinh doanh, chắc chắn tài ăn nói rất tốt. Cô có hứng thú gia nhập công ty Ostra Software của chúng tôi không? Giúp chúng tôi quảng bá game nhé?”
“Gia nhập Ostra Software á?”
Hồ Lệ giật mình, vui mừng đến mức không giấu nổi.
Cô chưa bao giờ dám mơ đến một công ty lớn như Ostra.
Không ngờ ông chủ lớn lại đích thân mời cô gia nhập. Đây quả thật là niềm vinh dự quá lớn!
“Thiên Quyền, cái bà cô kia còn chưa ra sao? Làm gì mà lâu như vậy, phiền chết đi được!”
Đường Cảnh Hàng đẩy cửa bước ra, vừa kéo cà vạt, vừa bực dọc nhìn quanh đại sảnh.
Anh không thấy bóng dáng của Điền Điềm đâu, lại nhìn đồng hồ, không nhịn được mà phàn nàn:
“Chụp một tấm ảnh cưới mà cũng lề mề thế này, nếu không phải vì ông nội, tôi thật chẳng muốn đến đây làm gì. Chán chết đi được!”
“Này, anh nói kiểu gì vậy? Dù sao sau ngày kia Điền Điềm cũng là cô dâu của anh đấy! Chụp ảnh cưới thì tất nhiên phải trông thật đẹp rồi. Phụ nữ kết hôn chỉ có một lần trong đời thôi!”
Hồ Lệ cau mày bất mãn, liếc nhìn Đường Cảnh Hàng với ánh mắt khinh thường.
Một kẻ ăn mặc bảnh bao như vậy mà lại ăn nói chẳng ra gì.
Đúng là bên ngoài hào hoa, bên trong thối nát.
Chẳng trách Tưởng Thắng Kiệt vẫn luôn nói rằng anh ta là kẻ không đáng tin cậy.
“Cô ta thì đẹp hơn được bao nhiêu chứ?”
Đường Cảnh Hàng hừ nhạt, ngồi phịch xuống ghế, vẻ mặt chán chường.
Anh rút điện thoại ra, lật xem danh sách cuộc gọi và tin nhắn.
Vẫn không có bất cứ hồi âm nào từ Phó Ân Nhã.
Anh đã gọi cho cô ta rất nhiều lần, nhưng lúc thì máy bận, lúc lại tắt nguồn.
Những tin nhắn gửi đi cũng không được trả lời.
Lẽ nào cô ta thực sự để tâm đến những tin đồn vô căn cứ này sao?
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng