“Có vẻ như mọi mệnh lệnh của chủ nhân nhà họ Điền đều phải được các người chấp hành, đúng không?”
Đường Viễn Sơn không hề tức giận, chỉ nhìn Điền Điềm bằng ánh mắt đầy ý vị.
“Chuyện hôn nhân đại sự của tôi, tôi nghĩ không đến lượt ông quyết định! Tôi có trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ ông, nhưng không có nghĩa là phải nghe theo sự sắp đặt của ông!”
Điền Điềm ngẩng cao đầu, ánh mắt kiêu ngạo nhìn Đường Viễn Sơn.
Điều cô ghét nhất chính là bị người khác dùng quyền lực ép buộc.
“Đây chỉ là một biện pháp tạm thời mà thôi. Minh Linh có thể tìm cách nhập vào cháu trai tôi bất cứ lúc nào. Nếu cháu ở bên cạnh bảo vệ, nó sẽ kiêng dè đôi phần.”
“Chỉ cần cháu tiêu diệt được Minh Linh, ta sẽ thả cháu đi ngay lập tức. Hôn nhân giữa cháu và nó cũng chỉ là giả vờ, ta có thể làm một tờ giấy chứng nhận hôn nhân hợp đồng.”
“Thế nào? Về khoản thù lao, ta sẽ không để cháu thiệt đâu!”
Đường Viễn Sơn xoay người lại, ánh mắt bình thản nhưng đầy tự tin, như thể việc thuyết phục Điền Điềm gả vào nhà họ Đường là chuyện đã nắm chắc trong tay.
“Kết hôn giả sao?”
Điền Điềm nhíu mày, thở dài một hơi:
“Chuyện này thì tôi có thể cân nhắc. Nhưng trước tiên, ông cũng phải để tôi gặp cháu trai ông một lần chứ? Chưa gặp mặt bao giờ, thì kết hôn giả làm sao mà phối hợp ăn ý được?”
“Cháu đã gặp nó rồi.”
Đường Viễn Sơn bật cười sảng khoái, vỗ nhẹ vai Điền Điềm.
“Tổng giám đốc mới của Tập đoàn Minh Vũ, Đường Cảnh Hàng, chính là cháu trai của ta!”
“Cái gì?”
Điền Điềm giật lùi một bước, suýt nữa thì đứng không vững.
Ông ấy muốn cô bảo vệ tên khốn kiếp đó sao?
Đường Cảnh Hàng chính là người mà bà cô gọi là “thiếu chủ” à?
Không thể chấp nhận được!
Vừa nghĩ đến cái gã đàn ông tự cao tự đại, lại còn tự luyến đến phát ghét đó, Điền Điềm đã thấy lửa giận bốc lên ngùn ngụt trong lòng.
Cô hận không thể băm anh ta ra thành thịt vụn, thế mà bây giờ còn muốn cô kết hôn giả với anh ta? Thà cầm dao giết cô luôn đi còn hơn!
“Tôi nghĩ chúng ta không cần nói chuyện tiếp nữa đâu, Đường lão tiên sinh. Chuyện của Minh Linh, tôi sẽ nhờ bà cô qua giúp ông xử lý.”
“Xin lỗi, tôi đi trước!”
Điền Điềm không thèm suy nghĩ thêm một giây nào, lập tức bác bỏ ý định tiếp tục bàn bạc.
Cô xách túi, quay người bước đi thật dứt khoát. Mở cửa ra rồi rời đi ngay.
Đúng là chuyện nực cười đến cực điểm!
Bảo cô kết hôn với cái tên đàn ông đáng ghét đó, dù là kết hôn giả thì cô cũng không thèm.
Loại đàn ông như anh ta, bề ngoài bóng bẩy, nhưng thực chất lại chẳng ra gì, đúng là nhìn vào đã khiến người ta bực mình!
Nhưng cánh cửa vừa mở ra, một loạt ánh đèn flash chói lòa ập đến, khiến Điền Điềm phải nheo mắt lại.
Đám phóng viên chen chúc ùa vào, ép cô phải lùi lại, đứng sát vào Đường Viễn Sơn.
Đường Viễn Sơn lập tức nắm lấy tay Điền Điềm, giữ một bộ dáng bình thản, ôn hòa như một bậc doanh nhân thành đạt, đối diện với ống kính truyền thông.
Không khí yên tĩnh trong phòng VIP bỗng chốc trở nên náo nhiệt.
Đám phóng viên bắt đầu ào ào đặt câu hỏi dồn dập.
“Đường lão tiên sinh, ngài có thể giải thích một chút về tin đồn tình tay ba của Đường thiếu gia không?”
“Rốt cuộc ai mới là người thứ ba thật sự?”
“Ngài bí mật hẹn gặp Điền tiểu thư là vì chuyện gì? Ngài định xử lý vụ việc này như thế nào và giải thích ra sao với công chúng?”
“Có nguồn tin cho rằng, Điền tiểu thư mới là vị hôn thê thực sự của Đường thiếu gia, chuyện này có đúng không?”
“Điền tiểu thư, xin cô cho biết cảm nghĩ lúc này? Cô có nghĩ đến chuyện sẽ cứu vãn mối quan hệ này không?”
“Cô và Đường thiếu gia là thanh mai trúc mã sao? Còn Phó tiểu thư chỉ là màn khói do hai người tạo ra thôi đúng không?”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng