“Doanh thu kém đến vậy sao? Có vẻ cũng đâu tệ lắm. Mỗi ngày tôi vẫn phải xem bao nhiêu kế hoạch báo cáo đấy thôi!”
Đường Cảnh Hàng nhún vai, giọng nói đầy vẻ mỉa mai.
“Kế hoạch báo cáo? Anh cũng biết chúng chỉ là ‘kế hoạch’ thôi à? Giờ thì hầu hết đều thành trò cười cả rồi.”
“Anh có biết không, một vài khách hàng lớn đã hủy đơn hàng rồi đấy. Chưa kể triển lãm thời trang bên Pháp cũng đã hủy tư cách tham gia của Bách Thịnh chúng ta.”
“Triển lãm này vốn là cơ hội để chúng ta mở rộng thị trường quốc tế, vậy mà giờ mọi thứ đổ sông đổ biển hết rồi!”
“Tổng tài mới nhậm chức như anh quả nhiên rất ‘tài giỏi’ vừa lên đã mang đến một bất ngờ lớn như vậy!”
Ngu Huyền không bỏ lỡ cơ hội để châm chọc, giọng điệu sắc bén, khóe môi nhếch lên một nụ cười mỉa mai.
“Triển lãm thời trang bên Pháp hủy tư cách tham gia thì liên quan gì đến tôi? Bách Thịnh là do anh quản lý, bị hủy là do năng lực của anh có vấn đề, đừng có đổ hết lên đầu tôi. Buồn cười thật!”
Đường Cảnh Hàng lạnh lùng phản bác, ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ.
“Là tôi có vấn đề sao? Vấn đề là ở nhân phẩm của anh đấy! Bên Pháp hủy bỏ tư cách tham gia của Bách Thịnh là vì scandal tình ái của anh.”
“Họ cho rằng một tổng tài không biết trách nhiệm, chơi bời phóng đãng thì sẽ không thể mang lại tư duy sản xuất hay sản phẩm có giá trị gì cả.”
“Họ còn nói anh không có đạo đức tối thiểu của một con người! Anh có muốn tôi gửi lý do này lên báo cho mọi người cùng xem không?”
Ngu Huyền nổi giận, đứng bật dậy, trừng mắt nhìn Đường Cảnh Hàng.
“Anh…”
Đường Cảnh Hàng tức đến mặt trắng bệch, nắm tay đập mạnh xuống bàn, cơ mặt co giật liên hồi.
Trong công ty, dám không nể mặt anh như vậy, chỉ có Ngu Huyền.
Cái đám truyền thông đáng chết kia, dám đặt cho anh những biệt danh như “tổng tài phong lưu”, “công tử đa tình”, thậm chí còn gọi anh là “lãng tử tái thế”.
Dù nhân viên không dám nói trước mặt anh, nhưng chắc chắn đây đã trở thành câu chuyện ngồi lê đôi mách phổ biến nhất trong công ty.
“Những lời A Huyền nói đều không sai. Scandal của anh đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn bộ hoạt động của công ty.”
“Không chỉ Bách Thịnh chịu ảnh hưởng, mảng trò chơi điện tử của chúng ta cũng đang lao đao.”
“Rất nhiều game thủ đã lên diễn đàn chính thức của công ty để phản đối kịch liệt hành động của anh. Nếu anh không nhanh chóng đưa ra một lời giải thích với công chúng, họ sẽ tẩy chay trò chơi, đồng loạt ngừng chơi.”
Chu Thiên Quyền, từ nãy đến giờ vẫn im lặng, cũng lên tiếng.
Giọng điệu anh ta lạnh lùng, vô cảm, nhưng từng lời nói lại như nhát dao sắc bén.
“Đúng là một đám bạo lực mạng, lũ điên không biết lý lẽ! Chỉ là chơi game thôi mà, có cần phải làm quá lên như vậy không? Chẳng lẽ họ nghĩ tôi là ĐL để mà đòi ‘tẩy chay’ sao?”
Đường Cảnh Hàng bực tức, gương mặt đầy khó chịu.
Anh thật sự không thể hiểu nổi đám người này.
“Giờ thì anh không còn cách nào chối nữa rồi chứ? Ngay cả Thiên Quyền cũng không thể bênh vực cho anh. Tôi nghĩ tốt nhất anh nên có một lời giải thích rõ ràng.”
“Nếu tình hình cứ tiếp tục như thế này, thì không quá nửa năm nữa, Minh Vũ sẽ sụp đổ trong tay anh thôi!”
“Hiện tại cổ phiếu của Minh Vũ cũng đang lao dốc nghiêm trọng. Nếu không sớm có biện pháp khắc phục, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!”
Gương mặt Ngu Huyền đanh lại, ánh mắt nặng trĩu lo âu.
Cả phòng họp chìm vào bầu không khí căng thẳng, nặng nề đến nghẹt thở.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Đường Cảnh Hàng, chờ đợi một câu trả lời.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng