“Này, cậu cần gì phải nói thẳng như vậy chứ? Chúng ta là anh em cùng sinh tử, cậu không giúp tôi thì ai giúp tôi?”
“Đừng nhắc đến Ngu Huyền trước mặt tôi, chờ xem, sớm muộn gì tôi cũng đá hắn ra khỏi cuộc chơi. Ba năm ở nước ngoài, tôi không phải chỉ đi chơi.”
“Đợi đó mà xem, tôi sẽ cho cậu thấy tôi xử lý hắn thế nào!”
Đường Cảnh Hàng nhếch môi, gương mặt điển trai hiện chút không vui nhưng đầy vẻ tự tin.
Dù bây giờ còn là người mới đối với Minh Vũ, nhưng anh không vội, cứ từ từ mà tiến.
“Vậy sao? Thế thì tôi chờ xem trò hay của cậu.”
Chu Thiên Quyền khẽ nhún vai, nở nụ cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng.
“Đợi mà xem tôi trừng trị kẻ xấu thế nào nhé!”
Đường Cảnh Hàng trêu đùa, cười lớn, rồi thổi một tiếng huýt sáo.
Tựa người vào cửa xe, anh liếc nhìn Chu Thiên Quyền với vẻ tò mò.
“Phải rồi, tôi vẫn chưa hỏi cậu dạo này thế nào? Cậu với Minh Tuyết tiến triển đến đâu rồi?”
Gương mặt vốn đã lạnh lùng của Chu Thiên Quyền càng thêm âm trầm.
Anh ta ném cho Đường Cảnh Hàng ánh mắt sắc lạnh, không nói lời nào, mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.
Đạp mạnh chân ga, anh ta lạnh lùng buông một câu qua cửa sổ:
“Chúng tôi kết thúc rồi.”
Chiếc xe lao đi, bỏ lại Đường Cảnh Hàng đứng đờ người.
“Kết thúc? Cảm tình sâu đậm đến thế mà cũng có thể tan vỡ sao?”
Đường Cảnh Hàng lẩm bẩm, thở dài.
“Lúc nào cũng giữ cái vẻ lạnh lùng khó gần, chẳng thay đổi chút nào.”
—
Ở phía đối diện, hai nhân viên vệ sinh đang đi qua, vừa trò chuyện vừa làm việc.
“Bà Chu, lát nữa nhớ dọn nhà vệ sinh sớm nhé. Hôm nay là rằm tháng bảy, tôi còn phải về nhà đốt vàng mã!”
“Biết rồi, tôi cũng phải về sớm đây. Tối qua, cái lão già đã khuất của tôi hình như về thật, làm tôi sợ chết khiếp!”
“Mà này, còn chuyện kinh khủng hơn nữa, sáng nay con chó nhà hàng xóm chết rồi, máu bị hút khô cả.”
“Chẳng biết là thứ gì gây ra, có người bảo đêm qua thấy thứ gì bẩn thỉu lảng vảng quanh đây. Trời ơi, nửa tháng tới tôi sống thế nào đây!”
Bà Chu vừa kể vừa ôm ngực, khuôn mặt đầy vẻ kinh hoàng.
“Được rồi, hai bà ít đọc Ma Thổi Đèn lại đi? Đi làm thì tập trung vào việc, đừng nói mấy chuyện linh tinh nhảm nhí.”
“Còn ai dám tuyên truyền mê tín nữa, tôi sẽ đuổi việc ngay! Chết tiệt, năm nào chẳng có rằm tháng bảy, chẳng lẽ cứ đến ngày này thì khỏi làm việc sao? Hay là tôi cho các bà nghỉ nửa tháng luôn nhé?”
Sắc mặt Đường Cảnh Hàng tối sầm, anh nghiêm khắc quát lên.
Hai bà lao công giật mình, vội vàng xin lỗi và cam đoan sẽ không lặp lại nữa.
Họ nhanh chóng ôm chổi và cây lau nhà đi vào tòa nhà, không dám chần chừ.
Trải qua chuyện tối qua, Đường Cảnh Hàng đã hoàn toàn mất hứng thú với mấy thứ mê tín nhảm nhí.
Trên đời này làm gì có ma? Có chăng chỉ là loại ma nữ chuyên gây rắc rối, như Điền Điềm chẳng hạn.
Nhớ lại những trò đùa của cô tối qua, lòng anh đầy bất mãn.
Nếu có cơ hội bắt được cô, anh nhất định sẽ không để cô yên!
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Đường Cảnh Hàng nhìn màn hình, thấy đó là một số lạ.
Anh khẽ cau mày, lẩm bẩm:
“Ai vậy? Vừa tan làm đã gọi?”
Bấm nút nhận cuộc gọi, một giọng nam the thé, gay gắt vang lên từ đầu dây bên kia:
“Ông Đường phải không? Sao lâu thế mới nghe máy? Thật là không có chút lịch sự nào. Để người ta chờ lâu như vậy, đúng là không có phong độ đàn ông!”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng