“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta biết ngươi là ai!”
Giọng nói từ cái bóng đen vang lên, lạnh lẽo và buồn bã, như vọng lại từ cõi hư vô.
“Là hắn! Chính là hắn, kẻ đã nhập vào tôi ngày hôm đó!”
Đường Cảnh Hàng giọng run rẩy, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi, vô thức nắm chặt lấy bàn tay của Điền Điềm.
“Là người trong đội quân Minh Linh!”
Điền Điềm gật đầu, khuôn mặt vẫn bình thản như thường lệ, không hề tỏ ra khiếp sợ trước danh tính đáng sợ đó.
Cô nhếch môi cười nhẹ, lời nói mang chút mỉa mai:
“Hơn năm mươi năm trước, các ngươi đã thua dưới tay bà cô ta, giờ lại muốn quay lại? Muốn tìm ta để luyện tay nghề à? Để xem các ngươi có trả nổi phí không đã!”
“Ngươi là đồ đàn bà không biết trời cao đất rộng, dám ăn nói hỗn láo với chủ nhân của ta!”
Xà Huệ Hương cố gắng đứng dậy, giận dữ nhìn Điền Điềm.
“Ta chỉ đang nói sự thật mà thôi!”
Điền Điềm nhún vai, thản nhiên vỗ tay, hoàn toàn không để tâm đến ánh mắt thù hận của Xà Huệ Hương.
“Cô đúng là quá ngạo mạn, liệu có chắc thu phục được hắn không?”
Đường Cảnh Hàng nhích lại gần Điền Điềm, thì thầm đầy lo lắng.
Cô gái này, dù ở thời khắc nguy hiểm, vẫn không chịu thay đổi tính khí kiêu ngạo.
“Ngạo mạn là chuyện của tôi, còn việc thu phục hay không là chuyện khác. Sao nào, anh sợ rồi à?”
“Nếu sợ thì lên xe đi trước, đừng ở đây cản đường tôi. Tôi sẽ lo liệu mọi chuyện, anh mau cút đi!”
Điền Điềm trừng mắt nhìn Đường Cảnh Hàng, giọng nói lạnh như băng.
“Cút á? Cô nói cút là tôi cút chắc? Tôi không đi đấy, xem cô làm gì được tôi!”
Đường Cảnh Hàng bực dọc phản kháng, vòng tay trước ngực, bộ dạng ngang bướng đứng nguyên tại chỗ.
“CÚT!”
Điền Điềm lớn tiếng quát lên, ánh mắt đầy giận dữ.
Cô nhanh tay dán một lá bùa lên ngực Đường Cảnh Hàng, chỉ một động tác đơn giản, anh đã bị đẩy lùi về phía xe.
“Dù thế nào, thì hôm nay hắn cũng không thoát được đâu!”
Bóng đen vung tay, một cơn lốc mạnh quét qua, nhấc bổng Đường Cảnh Hàng lên, quấn anh trong một luồng ánh sáng xanh.
“Muốn làm hại anh ấy thì phải bước qua xác tôi trước!”
Điền Điềm cất giọng lạnh lùng, ánh mắt sáng rực lên sự kiên định.
Cô xoay người, vung Bạch Nhận Kiếm, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Một động tác nhanh gọn, cô phá tan luồng ánh sáng đang trói buộc Đường Cảnh Hàng, rồi hét lớn:
“Mau lên xe đi!”
Đường Cảnh Hàng gật đầu, vừa định trèo lên xe thì lại quay lại, lo lắng nhìn Điền Điềm:
“Còn cô thì sao? Nếu tôi đi, cô phải làm sao? Không, tôi không đi! Tôi ở lại giúp cô!”
“Anh ở lại thì làm được gì? Không có chút ích lợi nào, ở đây chỉ tổ vướng chân tôi!”
“Cút ngay đi, đừng làm tôi mất mặt thêm nữa! Một trăm triệu kia tôi đã nhận, chuyện của anh tôi sẽ lo!”
Điền Điềm tức giận hét lên.
Thấy anh vẫn do dự, cô không nói thêm lời nào, lập tức niệm chú đẩy anh vào xe.
Đôi mắt của bóng đen lóe lên một ánh sáng xanh kỳ lạ, hắn lao thẳng về phía Đường Cảnh Hàng như một cơn bão.
Điền Điềm lập tức nghiêng người, Bạch Nhận Kiếm trong tay phát ra luồng sáng mạnh mẽ, tạo thành năm vòng tròn bát quái xoay tròn, hướng thẳng về phía bóng đen.
“Bịch!”
Một động tác nhẹ nhàng, bóng đen vung tay phá tan năm vòng tròn bát quái như xé một tờ giấy mỏng, ánh mắt hắn càng trở nên lạnh lẽo hơn, khí thế ngập trời như muốn nuốt chửng mọi thứ.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
khanh
xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep
8 tháng
kratos01
Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.
8 tháng