Danh sách chương

Cẩn Thận Bên Cạnh Có Ma

Chương 107: Cô định mưu sát chồng đấy à

“Tôi lười đi xa nên tiện thể mua đại ở một quán ven đường. Cô muốn ăn thì ăn, không ăn thì thôi!”

Đường Cảnh Hàng hít một hơi, ngồi phịch xuống ghế mây.

“Dù trong này có độc tôi cũng phải ăn, đói chết đi được!”

Điền Điềm chẳng còn chút dáng vẻ dịu dàng nào, cầm hộp cơm chiên tôm lên và bắt đầu ăn ngấu nghiến như hổ đói.

“Cô đúng là chẳng có chút nào gọi là nữ tính cả, ăn uống thì chẳng khác gì đàn ông!”

Đường Cảnh Hàng vừa buồn cười vừa lên tiếng châm chọc, nhìn cô ăn ngon lành như vậy, anh cũng bất giác nuốt nước bọt một cách khó hiểu.

“Thì đừng có nhìn tôi, thật phiền phức! Tôi đói lắm rồi, anh còn kén cá chọn canh làm gì. Nếu muốn ăn thì ăn đi, đừng có ngồi đó giả vờ làm gì!”

Điền Điềm hừ một tiếng, nhấc một cái chân gà lên và bắt đầu nhai ngấu nghiến, tiếng rộp rộp vang lên giòn tan.

“Tôi… Ai giả vờ chứ! Ăn thì ăn, ai sợ ai!”

Đường Cảnh Hàng trẻ con trừng mắt nhìn Điền Điềm, cầm một cái chân gà khác lên rồi bắt đầu ăn từng miếng một.

Mấy món ăn vặt ở quán ven đường này, tuy đơn giản nhưng lại có hương vị đậm đà và ngon miệng hơn nhiều so với các nhà hàng sang trọng.

“Ái!”

Đang vừa ăn chân gà vừa bóc cua, Đường Cảnh Hàng đột nhiên bị vỏ cua đâm vào ngón cái.

Một mẩu gai nhỏ cắm sâu vào tay khiến anh nhăn nhó.

Nhìn bộ dáng thảm hại của anh, Điền Điềm không nhịn được mà bật cười thành tiếng:

“Đúng là vụng về chết đi được! Ăn cua thôi cũng bị đâm, đừng có nhúc nhích nữa, tôi lấy gai ra cho anh!”

Nói rồi, cô lau tay bằng giấy, rửa sạch tay dưới vòi nước, sau đó quay về bàn làm việc, lấy từ trong túi ra một cây kim khâu.

“Còn dám nói tôi, nhìn anh chẳng khác gì ma đói đầu thai! Đừng ăn nữa, đi rửa tay đi, tôi lấy gai ra cho!”

Điền Điềm ngồi xuống cạnh Đường Cảnh Hàng, khẽ vỗ vào vai anh.

Đường Cảnh Hàng hàm hồ ừ một tiếng, bỏ cua xuống rồi đi rửa tay, sau đó quay lại ngồi xuống ghế.

Điền Điềm cầm lấy bàn tay phải của Đường Cảnh Hàng, nhẹ nhàng nắm ngón cái của anh và bắt đầu cẩn thận lấy gai ra.

“Nhẹ tay thôi, đau chết đi được! Cô cố ý đúng không? Muốn mưu sát chồng để đòi khoản tiền bồi thường khổng lồ phải không?”

Giọng Đường Cảnh Hàng đầy oán trách, tay còn khẽ rụt lại.

“Đáng đời anh ham ăn quá thôi! Đừng có giở giọng lẻo mép ở đây, yên lặng đi! Sắp xong rồi, ai thèm mưu sát anh chứ!”

Điền Điềm vừa mắng vừa mạnh tay siết chặt tay anh, trừng mắt cảnh cáo.

“Cô tham tiền như vậy, ai biết được chứ!”

Đường Cảnh Hàng bĩu môi, lẩm bẩm.

Điền Điềm mặc kệ anh, cúi đầu tập trung vào việc gỡ mảnh gai nhỏ.

Cô nắm tay anh thật nhẹ nhàng, động tác cẩn thận và kiên nhẫn.

Thấy Điền Điềm không đáp lại nữa, Đường Cảnh Hàng cảm thấy mất hứng, nhíu mày nhìn cô.

Người phụ nữ này, khi yên tĩnh chăm chú làm việc lại mang một vẻ đẹp khác lạ.

Cô không có vẻ kiêu sa quý phái như Phó Ân Nhã, cũng chẳng có nét ngây thơ tiểu thư như những cô gái khác.

Cô giống như một cô gái nhà bên, gần gũi mà vẫn khiến người ta khó lòng tiếp cận, mang theo sự lạnh lùng đầy kiêu hãnh.

“Xong rồi, gỡ ra rồi đấy!”

Một lát sau, Điền Điềm thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên đúng lúc va phải cằm Đường Cảnh Hàng.

Đôi mắt cô chạm phải ánh nhìn mê ly và có phần mơ màng của anh.

Điền Điềm vội quay đầu đi theo phản xạ, khẽ nhún vai tỏ vẻ thản nhiên, đứng dậy cất kim khâu vào túi xách.

Sau đó, cô ngồi lại trước máy tính, tiếp tục làm nốt bản PPT mà không thèm liếc nhìn Đường Cảnh Hàng thêm một lần nào nữa.

Hết Chương 107: Cô định mưu sát chồng đấy à.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    khanh

    xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page