Danh sách chương

Cẩn Thận Bên Cạnh Có Ma

Chương 106: Hóa ra anh cũng có chút lương tâm

“Đừng có ríu rít bên cạnh tôi nữa, vừa mới nghĩ ra được một chút ý tưởng thì lại bị anh làm cho rối tung cả lên! Đúng là phiền phức!”

Điền Điềm thở dài một hơi, ngừng gõ bàn phím, ngẩng đầu nhìn Đường Cảnh Hàng với ánh mắt đầy khó chịu, giọng nói lạnh băng.

“Cái đồ đàn bà đáng ghét này! Tôi có lòng tốt đến xem cô, vậy mà cô còn nói tôi phiền phức? Cô muốn chết phải không? Trễ thế này còn chưa chịu về nhà, cô có biết là tôi… ông nội lo lắng cho cô xảy ra chuyện không? Gọi điện thì không nghe, cô đang làm cái quái gì thế hả!”

Đường Cảnh Hàng tức giận, lớn tiếng quát lên đầy thô bạo.

“Tôi đâu phải con nít ba tuổi, có gì mà phải lo? Đừng làm phiền tôi, tôi còn phải làm xong PPT!”

Điền Điềm chẳng buồn nhìn anh thêm một cái, phẩy tay đuổi người, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình, hoàn toàn chìm đắm trong công việc.

Đường Cảnh Hàng thở hắt ra một hơi dài, bực bội lẩm bẩm:

“Đã mười một giờ rồi, làm không kịp thì mai làm tiếp. Cái đó… cũng đâu có gấp lắm. Còn gần nửa tháng nữa mới đến cuộc họp hội đồng quản trị.”

“Việc hôm nay phải hoàn thành hôm nay, tôi không thích dây dưa! Làm ơn đi ra ngoài được không? Đêm nay tôi sẽ ở lại công ty.”

“Chút nữa tôi sẽ gọi điện cho ông nội, nói mình đang ở nhà bạn. Anh nghe rõ chưa? Làm ơn đừng làm phiền tôi nữa!”

Điền Điềm ngước lên, liếc anh một cái đầy hờ hững, thở dài một tiếng, đúng lúc này bụng cô đột nhiên kêu lên ùng ục.

“Cô… cô chưa ăn tối à?”

Đường Cảnh Hàng sững lại, vẻ mặt có chút cứng nhắc.

Lời nói vô tâm của anh dường như lại gây ra phiền toái lớn hơn cho cô.

“Tôi cũng không nhớ nữa. Bận quá nên quên ăn thôi, lát nữa tôi sẽ xuống dưới kiếm chút gì đó ăn khuya. Làm xong việc trước đã.”

Điền Điềm nhún vai, nở nụ cười thờ ơ.

“Thế à? Vậy tôi đi đây. Cô cứ làm từ từ. Nhớ gọi điện cho ông nội, nói là đang ở nhà bạn, đừng có nói cô đang tăng ca. Nếu không, cô chết chắc!”

Đường Cảnh Hàng gật đầu đầy suy tư, giọng điệu mang theo chút đe dọa rồi quay người rời khỏi phòng làm việc.

Điền Điềm ngẩn người nhìn bóng dáng Đường Cảnh Hàng đi xa, trong lòng có chút không thoải mái.

Cô lẩm bẩm một câu:

“Giỏi thật, bóc lột người khác còn hơn cả tôi! Đúng là báo ứng!”

Nghĩ lại, trước kia cô cũng hay bắt bà dì làm hết việc này đến việc nọ, còn chẳng thèm để ý đến sự phản đối của dì. Hôm nay mới thực sự cảm nhận được nỗi khổ của người khác.

Đúng là đời có vay có trả, không sai chút nào.

Nghĩ như vậy, tâm trạng của Điền Điềm cũng có chút cân bằng lại, cô cúi đầu tiếp tục làm việc.

Nửa tiếng sau, cửa phòng lại bị đẩy ra.

Đường Cảnh Hàng vội vã bước vào, gương mặt đầy tươi cười, trên tay xách theo hai túi đồ ăn.

Điền Điềm ngẩng đầu lên nhìn anh, vẻ mặt đầy kinh ngạc:

“Anh để quên thứ gì à? Hay lại nhớ ra còn có việc gì cần tôi bổ sung vào bản kế hoạch?”

“Này, đừng có nghĩ tôi vô tình vô nghĩa như vậy được không? Đồ ăn khuya tôi mang đến cho cô đấy, cô ăn không? Không ăn thì tôi đem đi đổ!”

Đường Cảnh Hàng hếch cằm lên, lắc lắc túi đồ ăn trong tay.

Người phụ nữ này, lúc nào cũng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

“Ồ, không ngờ anh cũng có lương tâm đấy nhỉ! Tôi còn tưởng anh đến đây để kiểm tra công việc của tôi nữa chứ.”

“Cũng được, biết quan tâm nhân viên như thế này là khá lắm rồi! Đưa đây, đưa đây, đói chết tôi rồi.”

“Đang tính xuống dưới ăn khuya, giờ đỡ phải đi nữa!”

Điền Điềm đứng dậy, bước tới trước mặt Đường Cảnh Hàng, nhận lấy túi đồ ăn.

Vừa mở ra xem, cô lập tức lộ ra vẻ hài lòng: Bên trong là cơm chiên tôm, chân gà om, cua xào cay và mì xào nấm.

Hết Chương 106: Hóa ra anh cũng có chút lương tâm.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    khanh

    xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page