Danh sách chương

Cẩn Thận Bên Cạnh Có Ma

Chương 103: Lần đầu nổi trận lôi đình

“Đúng vậy, nhân viên thì phải ngoan ngoãn nghe lời, bảo làm gì thì không nên than phiền.”

“Cô đang làm việc cho chồng mình, tôi không tính toán thái độ của cô đâu, nhưng nếu ở trước mặt người khác mà cũng như vậy thì đã bị sa thải lâu rồi.”

“Đây, báo cáo tài chính nửa năm từ phòng kế toán và đơn đặt hàng của phòng hành chính, sắp xếp xong rồi mang đến cho tôi!”

Đường Cảnh Hàng cười bỉ ổi, đẩy một xấp tài liệu từ hai phòng ban sang phía Điền Điềm.

Ai bảo cô bám dính lấy tôi như kẹo cao su cơ chứ? Không chỉnh chết cô thì tôi không phải họ Đường.

Nếu là trước kia, Điền Điềm đã sớm cho gã đàn ông khốn kiếp này ăn một trận đòn rồi.

Nhưng đây là công ty, cô không thể quá lộ liễu được, chỉ có thể dùng ánh mắt giết người lườm anh một cái, hừ lạnh một tiếng rồi nhận lấy xấp tài liệu, đi thẳng về văn phòng của mình.

Cô khẽ lẩm bẩm:

“Đúng là công tử bột vẫn chỉ là công tử bột, kiểu này làm sao so được với Ngu Huyền. Bảo anh ta giỏi hơn người ta đúng là chuyện đùa quốc tế!”

“Cô nói cái gì? Lặp lại lần nữa!”

Đường Cảnh Hàng đột ngột đứng bật dậy khỏi ghế, bước nhanh đến trước mặt Điền Điềm, túm chặt lấy cổ áo cô, gương mặt đầy giận dữ và lạnh lẽo, răng nghiến chặt phát ra tiếng ken két, đôi mắt đỏ ngầu như muốn nổ tung.

Cái tên Ngu Huyền này giống như một cái gai trong lòng anh, chỉ cần chạm nhẹ một chút, cả người anh như bị thiêu đốt đau đớn.

“Tôi nói gì cơ? Tôi không nhớ nữa, buông tay ra!”

Điền Điềm bị phản ứng dữ dội này làm cho sững sờ, cô vội vàng đẩy tay anh ra.

Nhưng Đường Cảnh Hàng lại siết chặt hơn, gương mặt đẹp trai như co giật, gân xanh nổi đầy trên trán, giọng nói đầy vẻ hằn học:

“Tôi cảnh cáo cô, sau này đừng có nhắc đến tên người đó trước mặt tôi nữa. Nếu muốn chúng ta yên ổn trong một năm này và lấy được số tiền đó, thì làm tốt bổn phận của mình đi.”

“Đừng để tôi cảm thấy cô chỉ là kẻ vô dụng! Bản tổng kết tài chính này, hôm nay cô phải làm xong, ngày mai tôi muốn xem!”

Nói xong, Đường Cảnh Hàng buông cổ áo Điền Điềm, nhìn cô bằng ánh mắt đầy chán ghét rồi giận dữ rời khỏi văn phòng, đóng cửa mạnh đến mức vang lên một tiếng rầm rung trời.

Điền Điềm đứng ngẩn người tại chỗ, trong đầu vẫn còn văng vẳng hình ảnh vừa rồi của Đường Cảnh Hàng với gương mặt lạnh lùng và đáng sợ.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen biết anh, cô thấy anh nổi giận lớn như vậy.

Dù trước đây hai người từng tranh cãi, nhưng anh luôn chỉ giễu cợt và khiêu khích, còn lần này, anh thật sự tức giận.

Cái tên Ngu Huyền kia, đúng là một cái gai trong lòng anh sao?

Nghĩ lại cũng không có gì lạ, đàn ông nào mà muốn nghe người khác khen ngợi tình địch của mình giỏi hơn?

Nhìn xấp tài liệu trong tay, Điền Điềm thở dài đầy chán nản.

Cái tính ăn nói không suy nghĩ này của cô cũng đến lúc cần sửa rồi.

Cái gã khốn kiếp này, bắt cô phải hoàn thành trong hôm nay, chẳng phải là ép cô tăng ca hay sao?

Đúng là đồ gian thương, chỉ giỏi bóc lột sức lao động của người khác.

Dù lòng đầy không tình nguyện, nhưng anh là ông chủ, cô cũng đành phải nghe theo.

May mắn là bản thân cô xuất thân từ ngành tài chính, đối với công việc này cũng không đến nỗi xa lạ.

Minh Vũ quả không hổ danh là tập đoàn lớn, chỉ nửa năm kinh doanh đã thu về lợi nhuận ròng lên đến mười tỷ.

Biết vậy lúc đầu cô đã không chỉ đòi tám mươi triệu, phải đòi hai trăm triệu mới đúng, như thế cũng chỉ là hạt muối bỏ biển mà thôi.

Thật thiệt thòi quá đi!

Vì phải lập kế hoạch tài chính cho quý tiếp theo, xem xét hàng loạt báo cáo và làm cả bản PPT, Điền Điềm vùi đầu vào công việc từ chiều đến tận mười giờ tối.

Mải làm đến mức quên cả ăn uống.

Hết Chương 103: Lần đầu nổi trận lôi đình.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    khanh

    xin Chao . Minh muon nap tien thi nap o dau? va so dien thoai trong zalo neu co cho Minh de lien lac voi ban .xin cam on .chuc ban mot ngay tot dep

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chào bạn, bạn có dùng telegram thì liên lạc với nình nhé. Nạp pha lê bạn vào chương thu phí, nhấn nút mở chương (màu xanh) rồi có mà QR và hướng dẫn tiếp theo đó ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page