Cẩm Nang Sinh Tồn Trong Truyện Ngược

Chương 9:

Chương trước

Chương sau

Không còn ai mắng ta không giữ đạo làm thê tử.

 

Không còn ai chế giễu ta không biết liêm sỉ.

 

Nhưng tại sao, khi nghĩ đến tương lai như vậy, ta lại chỉ cảm thấy buồn nôn?

 

Ta đã từng đến thăm nhiều nữ nhân được xem là “đức cao vọng trọng”, “mẫu mực của tiết hạnh”.

 

 Họ nói với ta:

 

“Hồi trẻ ta cũng hay mơ tưởng lung tung. Nhưng khi con lập gia đình, sinh con rồi, con sẽ hiểu.”

 

“Công danh sự nghiệp, đó là việc của nam nhân, hạnh phúc lớn nhất của nữ nhân trong đời chính là có một tướng công cưng chiều mình, một đứa con hiếu thảo.”

 

Họ, ai cũng nói như vậy.

 

Nhưng họ, không một ai thật sự hạnh phúc.

 

Ngược lại, những người trượng phu của họ dường như không cần tuân theo bất kỳ “quy tắc” nào.

 

Không cần giữ tiết hạnh, không cần phụng dưỡng phụ mẫu, không cần nuôi dạy con cái.

 

Lại sống thoải mái, vui vẻ hơn những người tuân thủ quy tắc như họ gấp bội.

 

Cớ sao nữ nhân phải tuân theo vô số “quy tắc” mới có thể miễn cưỡng tồn tại?

 

Còn nam nhân thì có thể tùy ý phóng túng, tự tung tự tác?

 

Ta suy nghĩ rất lâu.

 

Cuối cùng, một ngày nọ, ta đã nhận ra:

 

Sở dĩ họ không cần tuân thủ quy tắc mà vẫn sống tốt, là bởi vì họ chính là người đặt ra quy tắc.

 

Những “quy tắc”, “lễ pháp”, “đạo đức” của thế gian này, tất cả đều tồn tại để khiến cuộc sống của họ dễ chịu hơn.

 

Họ là chủ nhân của vạn vật thế gian.

 

“Quy tắc” chính là dây cương trong tay họ.

 

Còn nữ nhân, là những nô lệ bị điều khiển dưới sợi dây ấy.

 

Khi ta thấu triệt được chân tướng này, ta bỗng sinh ra sự chán ghét sâu sắc đối với cái gọi là “quy tắc”.

 

Cứu một nam nhân mất trí bên đường, để rồi bị hắn vong ân phụ nghĩa ư?

 

Không. Loại sói mắt trắng này, phải trực tiếp bẻ gãy nanh vuốt, để hắn vĩnh viễn không thể làm hại ai.

 

Bị hiểu lầm, thì phải nỗ lực giải thích ư?

 

Không. Loại không hiểu tiếng người này, phải dạy dỗ thật nghiêm, để hắn nhớ kỹ suốt đời.

 

Nhân danh báo ân, lại ép buộc, áp bức, hành hạ ta,

 

Thì ta phải trốn chạy thật xa sao? Không. Ta sẽ đấu đến không ch*ết không thôi.

 

Ta muốn hủy diệt tất cả của hắn, khiến hắn trả giá đắt!

 

Thế gian nam nhân đặt ra vô số quy tắc để thuần hóa, nô dịch nữ nhân.

 

Vì để được họ ca ngợi, ta phải tuân theo những quy tắc của họ, phải làm một nữ nhân hiền lành, đoan chính, giữ trọn tam tòng tứ đức sao?

 

Không.

 

Ta muốn phá tan gông xiềng, lao ngục mà họ áp đặt.

 

Ta muốn có được quyền thế và địa vị tối cao.

 

Ta muốn giẫm họ dưới chân mình.

 

Ta muốn từ một kẻ phải tuân thủ quy tắc, trở thành kẻ đặt ra quy tắc!

 

Ta bắt đầu chủ động kết thân với quyền quý.

 

Hàng triệu lượng vàng bạc châu báu từ Yến phủ chảy vào tay các đại thần trong triều.

 

Sau khi nhận tiền, họ liền nhắm một mắt, mở một mắt trước những hành vi của ta.

 

Chế tạo vũ khí, luyện binh riêng à?

 

Nữ tử chơi đùa mà thôi, chẳng lẽ thực sự có thể gây nên đại sự gì sao?

 

Đương kim hoàng đế u mê, ta liền không ngừng tiến cống đủ loại kỳ trân dị bảo cho ông ta.

 

Lại dùng tiền mua chuộc tất cả phi tần, thị vệ bên cạnh ông.

 

Liên phi nương nương, người được sủng ái nhất hậu cung lại càng thân thiết với ta như tỷ muội.

 

Nhờ những lời gió bên gối của nàng ta, trong lòng lão hoàng đế, ta đã trở thành vị thần tử trung thành nhất, cũng là quân cờ hữu dụng nhất.

 

Rốt cuộc, đối với những đại thần trong triều, hắn vẫn lo lắng về chuyện công cao lấn chủ.

 

Còn ta, chỉ là một nữ nhân mà thôi, có thể làm nên trò trống gì chứ?

 

Dần dần, hắn bắt đầu để ta xử lý những việc bẩn thỉu mà hắn không tiện ra mặt.

 

Cũng cho phép ta lặng lẽ thâm nhập vào không ít thế lực trong cung.

 

Giữa lúc các hoàng tử tranh đoạt ngôi vị lên đến cao trào, sau nhiều cân nhắc, cuối cùng ta đã chọn đứng về phe Nhị hoàng tử.

 

Không vì gì khác, chỉ vì người này thân phận đủ cao, người ủng hộ đủ nhiều, nhưng năng lực bản thân lại chỉ ở mức trung bình.

 

Hơn nữa, hắn còn dễ bị lay động và có chút tình cảm với ta.

 

Những đặc điểm này, quá thuận lợi để ta lợi dụng và khống chế hắn.

 

Lần này tiến kinh, ta vốn đã có mưu đồ.

 

Dưới sự thuyết phục của Liên Phi, sự thúc đẩy từ Nhị hoàng tử, cùng với sự ngầm đồng ý của các quyền thần trong triều,

 

Hoàng đế sớm đã quyết định giao quyền kinh doanh trà ngựa và sản xuất quân lương, quân bị cho ta.

 

Chính vào lúc ấy, Tấn Vương vừa mới vào triều không lâu, chưa kịp nắm rõ tình hình đã vội vã dâng tấu cầu thân, liền chọc giận hoàng đế.

 

Chỉ trong một ngày, hắn từ trên mây rơi xuống bùn, trở thành một hoàng tử thất thế.

 

Ta hiểu rõ đạo lý “nhổ cỏ phải nhổ tận gốc”, không cho hắn bất kỳ cơ hội thở dốc nào.

 

Ta lập tức huy động tất cả thế lực trong tay, cố gắng nhân lúc cánh của hắn chưa đầy đủ, trực tiếp bóp nghẹt hắn.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page