Tôi thật sự không nhịn nổi nữa, để lại một bình luận ngay dưới bình luận hot đó:【Tôi đây, không cần anh thay tôi gánh thiệt thòi đâu.】
Sau đó tôi bình luận thêm một câu nữa:【Nếu anh nhất định muốn trả tiền, thì hay là trả luôn tiền bữa ăn hôm đó đi?】
Đăng xong, tôi đặt điện thoại xuống để xử lý công việc.
Tôi còn một đống hợp đồng cần giải quyết, mà cứ cầm điện thoại lướt tiếp thì chắc chắn không làm kịp.
Kết quả là sáng hôm sau, tin nhắn riêng của tôi nổ tung.
7.
Điện thoại tôi buổi tối bật chế độ ngủ, sáng ngủ dậy mở ra thì WeChat 99+, mạng xã hội 99+, làm tôi sững người.
Tôi cau mày, mở WeChat trước.
Lướt một vòng, phát hiện toàn bộ đều là lời mời kết bạn.
Phần ghi chú hầu hết là chửi tôi, có cái còn khó nghe đến mức không nỡ đọc.
Tôi nhướng mày, dường như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền mở mạng xã hội ra xem.
Phát hiện lời chửi ở đó còn nhiều hơn.
Click vào bài viết tối qua, dưới bình luận của tôi toàn là sticker “cạn lời” và những kiểu châm biếm mỉa mai.
Một trong những bình luận được thả tim nhiều nhất viết thế này:【Ui chao ui chao, lại bị chọc trúng rồi hả? Còn đòi bạn nam chia tiền ăn nữa? Lúc cô tự dằn mặt bỏ về thì sao không nghĩ đến tiền ăn hả?】
Tôi đọc mà buồn cười, liền đáp lại:【Tiền ai chẳng là do mình làm ra, tại sao đi xem mắt ăn uống lại bắt tôi trả một mình?】
Không ngờ bên kia rep lại ngay lập tức:【Cười xỉu, cô như này mà còn nổ lương ba mươi nghìn? Lương ba mươi nghìn mà không dám bỏ ra tiền bữa ăn? Lại còn bắt cậu kia lương năm nghìn trả tiền? Nếu cô thật sự lương tháng ba mươi nghìn, thì bữa đó có là gì? Nhưng với người ta, mất nửa tháng lương rồi đấy!】
Tôi bị mấy lời kiểu vậy chọc cười.
【Ồ, hắn ta lương vài nghìn thì liên quan gì đến tôi? Không có tiền mà còn đòi hỏi không gian lãng mạn? Muốn tôi làm nhà tài trợ à? Nói trắng ra, đàn ông lương thấp hơn tôi, chẳng phải là ăn bám à?】
Nói xong, tôi gập điện thoại lại, chuẩn bị đi làm.
Không ngờ, mẹ tôi – người vẫn còn đang chiến tranh lạnh với tôi – lại gửi tin nhắn WeChat.
Tôi tò mò mở ra xem, câu đầu tiên của bà ấy là bảo tôi mau đi xin lỗi.
Kéo xuống dưới, bà ấy viết toàn chữ, không thèm gửi voice nữa – chắc học khôn rồi, biết tôi chẳng bao giờ mở voice nghe.
Nội dung thì toàn là bảo tôi phải xin lỗi, còn hỏi tôi có biết xấu hổ không.
Quá đáng nhất là: bà ấy còn lập một tài khoản mạng xã hội, thay tôi lên đó xin lỗi!
Bà ấy với anh chàng xem mắt – Trương Cường – còn đóng kịch ngay dưới phần bình luận nữa!
Chuyện này đúng là hết chịu nổi rồi!
Không thể tin nổi, Trương Cường lại dám công khai cả WeChat lẫn số điện thoại của tôi!
Mỗi ngày tôi đều nhận vô số tin nhắn riêng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống cá nhân.
Thậm chí, hôm nay trợ lý nhỏ của tôi cứ lén lút nhìn trộm tôi suốt.
Bị tôi bắt quả tang mấy lần rồi, cuối cùng cô ấy không nhịn nổi nữa, lén hỏi tôi: “Chị… thật sự…”
Tôi liếc mắt nhìn cô ấy: “Sao cơ?”
Cô ấy đáp: “Chuyện trên mạng xã hội ấy, giờ trong công ty ai cũng đồn chị là…”
Tôi lập tức đập xấp tài liệu xuống bàn: “Tôi là gì? Toàn nói nhảm!”
Những ngày gần đây tôi vẫn tưởng mọi chuyện rồi sẽ lắng xuống, nhưng hóa ra việc không lên tiếng chỉ khiến một số người được nước làm tới.
Tối về nhà, tôi vào lại WeChat chụp màn hình, tìm ra mấy người đã chửi tôi tục tĩu nhất – trong đó, không thể không kể đến con nhỏ “Thỏ ngoan ngoãn”.
Không tra thì thôi, vừa tra xong mà sợ hết hồn.
Tôi dùng một tài khoản phụ để kết bạn với nó, phát hiện ra con nhỏ “Thỏ ngoan ngoãn” này lại chính là bạn gái thân thiết của Trương Cường!
Hai đứa bọn họ phối hợp ăn ý, tung hứng dẫn dắt dư luận!
Tôi tức đến mức tay run bần bật, lập tức chụp lại nhật ký bạn bè của “Thỏ ngoan ngoãn”.
You cannot copy content of this page
Bình luận