Buổi Xem Mắt Kỳ Quái 

Chương 7:

Chương trước

Chương sau

Tiền hàng tháng vẫn chuyển vào tài khoản ngân hàng của mẹ.

 

Bà ấy không nhượng bộ, thì tôi cũng không.

 

Ngay cả bố tôi cũng từng đến khuyên: “Nói chuyện nhẹ nhàng với mẹ một chút, bà ấy chỉ là sốt ruột thôi mà.”

 

Tôi chẳng buồn đáp lại.

 

Mẹ tôi sốt ruột không phải là lý do chính đáng.

 

Bố mẹ tôi là kiểu phụ huynh truyền thống điển hình.

 

Trong mắt họ, chỉ cần con cái lấy chồng sinh con, thì họ mới coi như đã hoàn thành trách nhiệm làm cha mẹ.

 

Trước đó, cho dù con có giỏi giang, có tiền, có sự nghiệp cỡ nào, cũng chẳng đáng gì.

 

Và điều đó khiến tôi cảm thấy hoàn toàn bất lực.

 

… 

 

Vài ngày sau, mẹ tôi không nói gì nữa, tôi tưởng chuyện đến đây là khép lại.

 

Cho đến khi, một hôm tôi lướt mạng, tình cờ thấy một tiêu đề: [Đi xem mắt mà gặp phải gái lạ đời thì phải làm sao?]

 

Tôi còn thấy khá thú vị — vì tôi đây cũng vừa gặp phải một gã đàn ông lạ đời.

 

Thế là click vào xem thử.

 

Kết quả là — nhà hàng trong ảnh trong bài đăng đó càng nhìn càng thấy quen mắt.

 

Bài viết đó viết như sau…

 

[Chào mọi người, lần đi xem mắt này của tôi có vẻ gặp phải một cô gái “kỳ lạ”.]

 

[Ban đầu là mẹ cô ta liên lạc với mẹ tôi, gửi ảnh trông như cô gái 25 tuổi, nhìn cũng khá xinh. Tôi thấy được thì đi gặp. Nhưng khi đến nơi thì phát hiện ngoài đời đúng kiểu “ảnh lừa tình”.]

 

[Hôm đó cô ta chủ động kết bạn WeChat hỏi tôi muốn ăn ở đâu. Tôi bận việc, nên bảo ăn ở đâu cũng được, chỉ cần hơi lãng mạn một chút, có thể ngắm cảnh thành phố. Kết quả là cô ta chọn một chỗ tầng trung, view cực tệ, nhìn là biết chọn đại, không có chút thành ý nào. Chuyện này tôi cũng ráng bỏ qua.]

 

[Ai ngờ tới nơi mới biết cô ta đã gọi món trước rồi! Mà toàn gọi mấy món tôi không thích ăn! Lúc đó tôi chỉ biết: “Ờmmmm… chịu không nổi luôn”, giữa bữa tôi đề nghị đổi món, thì cô ta lại chê mắc, còn nói muốn chia đôi hóa đơn.]

 

[Tôi đi xem mắt tất nhiên là nghiêm túc tìm vợ, nhưng suốt bữa cô ta không nói gì, nên tôi cũng thấy hợp lý khi hỏi về thu nhập. Cô ta bảo lương ba mươi nghìn một tháng. (Tôi nghi là nổ thôi, con gái sao lương cao dữ vậy được?) Kết quả đang nói thì cô ta bắt đầu “vỡ trận”, mỉa mai rằng lương tôi thấp, không xứng.]

 

[Cô ta còn nói: “Lương thấp như anh cũng dám đi xem mắt à?” rồi lại bảo: “Mới gặp mà đã nói chuyện tiền lương, có sớm quá không?”. Tóm lại là bị chọc trúng dây thần kinh.]

 

[Sau đó lại còn công khai quen một cô gái khác! Tôi không chịu nổi, có nói vài câu thì cô ta lập tức nổi nóng, mặt sầm lại rồi đòi bỏ về.]

 

[Tôi tức quá, có nhắn đòi tiền xe với một ít chi phí hẹn gặp, thì bị mắng là “ăn bám phụ nữ”, tôi thật sự rất buồn. Gia đình mình ơi, mọi người nói xem, tôi có nên trả lại tiền cho cô ta không?]

 

Đọc tới đây, tôi lại quay lại xem hình ảnh nhà hàng hôm đó, mới phát hiện đúng là chỗ tôi đặt bàn thật.

 

Tức đến mức đầu đau luôn.

 

Tôi nhìn thử phần bình luận.

 

Chỉ có khoảng 20% người nói nên trả tiền, còn lại 80% bảo không cần trả.

 

Đa số đều nói cô gái đó quá đáng.

 

Một cô gái trẻ mà đã có tính khí như vậy, còn khoe lương ba mươi nghìn, toàn nói xạo.

 

Chỉ có lác đác vài bình luận của các cô gái lên tiếng nghi ngờ.

 

【djsj: Người đăng có thể nói kỹ hơn không? Nhà hàng đó thực ra rất đắt. Tôi và bạn trai ăn một lần mất cả tháng lương. Nên lương ba mươi nghìn của cô ấy có khi là thật.】

 

Nhưng ngay bên dưới lại là cả đám người vào chế giễu anh chàng nghèo, hô hào cô gái chia tay sớm cho rảnh nợ.

 

Tôi lại nhìn bình luận được thích nhiều nhất.

 

【Thỏ ngoan ngoãn: Tôi đề nghị anh trai đăng luôn WeChat hoặc tài khoản mạng xã hội của cô ta lên đi. Anh hiền quá đấy, nếu là tôi, tôi đã chửi thẳng mặt cô ta rồi.】

 

Người đăng bài trả lời: 【Thôi bỏ đi, xem như tôi tự chuốc thiệt vào thân. Bây giờ mới hiểu tình yêu vẫn phải tự mình tìm, chứ xem mắt không đáng tin.】

 

Hết Chương 7:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page