Danh sách chương

Đới Anh cẩn thận nhìn anh: “Anh họ, anh đừng giận.”

Lúc này chị Lô chạy đến chắn trước mặt Đới Anh, lớn tiếng nói: “Con tang thi đó chúng tôi đã giúp cậu xử lý rồi, sao, cậu còn định vì một con tang thi mà trách mắng em trai mình sao? Tôi thấy cậu là người biết lý lẽ, sao lại hồ đồ như thế!”

Đới Anh hiểu rõ tính cách của anh họ hơn bất kỳ ai ở đây, nhìn vẻ mặt bình tĩnh đến cực độ của Văn Cửu Tắc, trong lòng cậu ta ngày càng hoảng sợ.

Khi thấy anh họ đưa tay ra chạm vào khẩu súng bên hông, cậu ta hoảng loạn hét lên: “Anh họ!” và kéo chị Lô lùi lại.

Tiếng súng nổ vang lên, viên đạn bắn trúng viên đá dưới chân chị Lô, khiến nó vỡ tung. Nếu Đới Anh không kéo bà ta lùi lại, có lẽ chân bà ta đã bị bắn xuyên.

Những mảnh vụn bắn vào chân bà ta khiến ai nấy đều hét lên kinh hãi.

Phùng Vĩ đang nằm trên đất, ôm chặt con trai đang khóc thét, trốn ra xa, không dám hé môi than phiền thêm câu nào.

Chị Lô mặt mày tái nhợt, chồng bà ta vội kéo bà ta ra xa.

Mọi người xung quanh đều sợ hãi nhìn Văn Cửu Tắc, người vừa nổi giận đùng đùng.

Văn Cửu Tắc lạnh lùng hỏi Đới Anh: “Tôi hỏi cậu, người đâu?”

Đới Anh run rẩy trước ánh mắt của anh, miệng lắp bắp: “Em đã đưa cô ấy đến… đến bãi đất trống bên đường trước đó rồi.”

Văn Cửu Tắc không nói thêm lời nào, cất súng và leo lên xe, khởi động xe rồi lái đi mà không thèm để ý đến những người còn lại.

Trời sắp tối, cỏ dại mọc um tùm bên đường, Văn Cửu Tắc lái xe chậm rãi đi dọc con đường, mắt nhìn xung quanh tìm kiếm.

Khi đến chỗ mà Đới Anh đã nói, anh dừng xe, tắt máy và bước xuống, đi vào cánh đồng hoang để tìm dấu vết của Tiết Linh.

Tang thi không có trí tuệ, chỉ cần không bị tiếng động lớn hoặc mùi người sống thu hút, chúng chỉ đi loanh quanh gần đó, sẽ không rời xa quá nhanh trong một thời gian ngắn.

Khi trời tối hẳn, Văn Cửu Tắc tìm thấy một đống cỏ.

Có một bóng đen nằm nghiêng trên đó.

Chính là Tiết Linh. Cô không tìm được ngôi nhà nào gần đó, liền dùng đá để cọ sợi dây trói trên tay, nhưng không thể cắt đứt, chỉ làm bản thân mệt mỏi thêm.

Cô nhanh chóng buông tha, quyết định ngày mai lại tiếp tục, tìm một đống cổ nằm xuống nghỉ ngời

Cô không ngờ rằng Văn Cửu Tắc sẽ quay lại tìm mình. Rõ ràng là mọi người trong đoàn xe, bao gồm cả em trai anh, đều không muốn cô ở lại đoàn.

Bọn họ đã đưa cô đi rồi, chẳng lẽ Văn Cửu Tắc còn quay lại để đưa cô về?

Ngay cả khi là bạn trai bạn gái cũng chẳng ai làm đến mức này, huống chi đây là mối quan hệ giữa hai người đã chia tay.

Trong bóng tối tĩnh lặng của đồng hoang, có tiếng bước chân đạp lên cỏ tiến lại gần cô.

Tiết Linh: “…”

Người đó ngồi xuống bên cạnh cô, đống cỏ bên cạnh lõm xuống.

Tiếng bật lửa vang lên, mùi khói nhạt tỏa ra trong không khí.

Văn Cửu Tắc không nói gì. Tiết Linh cựa mình, quay người lại, nhìn thấy ánh đỏ từ đầu điếu thuốc trên môi anh. Anh cúi mặt xuống, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm vào cô.

Anh dường như hít hai hơi thật sâu, tay giơ lên xoa mạnh vào thái dương, lẩm bẩm: “Suýt nữa lại làm mất em rồi.”

Tiết Linh rất muốn hỏi anh rốt cuộc đang nghĩ gì, nhưng tiếc là tang thi không biết nói chuyện. Dù cô có gào lên với anh, anh cũng không hiểu cô đang nói gì.

Văn Cửu Tắc cứ thế ngồi bên cạnh cô, bình tĩnh hút xong một điếu thuốc. Sau đó, Tiết Linh cảm thấy bàn tay của anh chạm vào dây trói mà cô đã cọ suốt một lúc lâu, rồi từ từ tháo nó ra.

Anh đến đây chỉ để cởi trói cho cô? Thật sự định thả cô đi à?

Tiết Linh còn chưa kịp vui mừng, thì đôi tay bị trói suốt nửa ngày của cô đã bị một bàn tay nóng ấm nắm lấy.

Anh nhẹ nhàng xoa nắn cổ tay của cô: “Đã bầm tím cả rồi… tang thi có cảm thấy đau không nhỉ?”

“Chắc là không.”

Mặc dù miệng anh nói không, nhưng tay vẫn không rời khỏi cổ tay cô, cứ xoa nắn, bóp nhẹ cổ tay cứng đờ của cô.

Một lát sau, anh buông lỏng cơ thể, vai thả lỏng, cuối cùng thậm chí còn nằm hẳn xuống bên cạnh cô, một chân gác lên gối chân thảnh thơi.

… Quá ngông cuồng!

Tiết Linh cảm thấy mình, với tư cách là một tang thi, đã bị xem thường.

Cô phát ra một tiếng gào thét đáng sợ và lao về phía anh.

Cô thừa nhận, cô cố tình làm thế để hù dọa anh.

Nhưng việc có dọa được anh hay không còn chưa biết, và so kè sức mạnh với Văn Cửu Tắc đúng là một quyết định tồi. Hành động của cô chẳng khác nào tự chuốc lấy thất bại.

Anh nhanh chóng tóm lấy hai tay cô, giữ chặt trước ngực mình, đồng thời khóa chân cô lại, khiến cô không thể cựa quậy.

Tiết Linh bị anh nửa đè lên, nằm yên bất động trong lòng anh, cảm nhận hơi nóng từ cơ thể khiến cô khó chịu.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    vynguyen1

    Truyện vốn có 90 chương mà vào đây 1 chương lớn chia thành 3 chương nhỏ vậy. Đọc 1 chương full tốn 3 lần xiền à

  2. Cấp 1

    phuongthao1

    Cho mình hỏi sao mình nạp rồi mà vẫn chưa đọc đc vậy ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.

  3. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  4. Cấp 1

    nhiusle

    Lại tốn 2 lần mở 1 chương? Bộ nghòe lắm hả:))))

  5. Cấp 1

    nhiusle

    Mua chương rồi mà mới out mấy tiếng bắt mua lại zậy:))) Ảo l à

Trả lời

You cannot copy content of this page