Danh sách chương

Cái gì mà đúng với không đúng! Tiết Linh chịu không nổi nữa!

Cô bắt đầu phát điên lần nữa, nhưng Văn Cửu Tắc nhanh chóng đưa tay giữ cô lại.

Anh giữ chặt cô trong lòng, dùng đầu gối kẹp tay và eo cô, sau đó một tay giữ cằm cô, nâng mặt cô lên.

“Đừng vội, sắp xong rồi.” Anh nói, tay kia đã nặn một ít toner và chuẩn bị thoa lên mặt cô.

Tiết Linh vùng vẫy, rất muốn hét lên chửi anh, nhưng cằm cô bị đẩy lên nên không thể mở miệng.

“Anh đang giúp em dưỡng da mà, đừng có nghịch. Lúc nãy tắm còn ngoan mà.”

Tiết Linh không cần thở, nhưng cô cảm thấy mình như không thể thở nổi.

Anh có nhìn cho kỹ không? Đó là nước tẩy trang, không phải toner! Ai lại thoa nước tẩy trang lên mặt ngay bước đầu tiên của chu trình dưỡng da chứ!

Mắt anh mù à?!

Văn Cửu Tắc kiên quyết thực hiện quy trình dưỡng da mà mình suy luận ra, chăm chỉ hoàn thành từng bước.

Sau khi bị anh loạn dưỡng một hồi, Tiết Linh cảm giác như mình còn tiều tụy hơn, cô không còn sức lực để phản đối chiếc váy in hoa hướng dương xấu xí nữa.

Cô để mặc anh mặc lên người mình chiếc váy vàng chói và xấu xí đó.

Thật lòng cảm ơn, ít nhất anh vẫn nhớ cho cô mặc nội y, và cỡ cũng khá vừa.

“Xong rồi, bây giờ nhìn em chẳng khác gì hồi trước cả.” Văn Cửu Tắc ngắm nghía cô, cười tươi nói.

Tiết Linh ngồi bất động với vẻ mặt vô cảm.

Chẳng khác gì? Được thôi, trong mắt anh, tôi hồi còn sống cũng có khuôn mặt tái xanh, mạch máu đỏ nổi khắp như thế này sao?

Văn Cửu Tắc vẫn nhìn cô mỉm cười, rồi đột nhiên hai tay hắn đặt lên má cô, hơi dùng lực ép nhẹ.

Động tác này rất quen thuộc, khiến Tiết Linh nhớ lại vài ký ức.

Ngày xưa, mỗi khi cô cười vui vẻ, Văn Cửu Tắc thường đột ngột dùng tay ép mặt cô như vậy, khiến cô bị làm cho bối rối và đầy thắc mắc.

Anh làm vậy chỉ vì tay hắn “ngứa ngáy” thôi.

Cô nghe anh thấp giọng hỏi với vẻ dịu dàng: “Tại sao em lại biến thành tang thi thế?”

“Em biến thành tang thi từ bao giờ vậy?”

… Không phải tôi nói, nhưng anh hỏi cũng hơi muộn rồi đấy.

Sau khi được tắm rửa sạch sẽ, Tiết Linh ngồi dưới gốc cây trong sân nhà, nơi Văn Cửu Tắc đã chuẩn bị cho cô một chiếc ghế và một chiếc mũ rộng vành để che nắng.

“Anh đi tắm một chút, sẽ nhanh thôi. Em ngồi đây chờ anh, đừng đi đâu nhé.”

Tiết Linh thật sự muốn chạy trốn, nhưng cô biết mình sẽ không đi được quá hai trăm mét trước khi bị Văn Cửu Tắc bắt lại.

Hơn nữa, nhìn cách anh chăm sóc cô như một bạn gái còn sống, rõ ràng là tinh thần anh không bình thường. Tiết Linh không dám chọc giận anh.

Ai bảo chỉ người sống mới sợ kẻ điên, ngay cả tang thi cũng sợ kẻ điên mà.

Ngồi dưới bóng cây, cảm nhận mùi sữa tắm trên cơ thể mình, Tiết Linh thầm nghĩ, thôi thì kệ, nếu Văn Cửu Tắc muốn nuôi cô, cứ để anh nuôi. Có lẽ anh cũng chẳng kiên nhẫn được lâu đâu.

Từ góc phố xa xa, có hai người đàn ông đang nhìn về phía Tiết Linh và thì thầm với nhau.

Họ là một cặp anh em, sống sót ở khu vực gần thành phố An Khê từ khi tận thế bắt đầu, chuyên sống bằng cách cướp bóc người qua đường.

Những kẻ như họ có rất nhiều, thường tụ tập ba đến năm người đàn ông lại với nhau, rình rập bên đường và nhắm vào những kẻ đi lẻ hoặc xe đơn độc.

Ở thời điểm này, bất cứ ai dám lái xe một mình trên đường đều là những người mạnh mẽ, trong tay thường có nhiều vật tư quý giá. Chỉ cần cướp được một chuyến thôi là đã kiếm được kha khá.

Anh em nhà này hiếm khi gặp con mồi béo bở như thế ở khu vực thành phố An Khê. Khi nhìn thấy chiếc xe của Văn Cửu Tắc, họ thèm thuồng không thể cưỡng lại.

Chiếc xe đã được độ lại, gầm xe cao, không giống cái xe cũ kỹ họ đã lái suốt mấy năm qua.

“Anh, chúng ta ra tay luôn chứ?”

“Ra tay đi. Em phá cửa xe, anh sẽ khống chế cô gái đó.”

Người đàn ông trẻ tuổi, cao lớn và đen đúa, thèm thuồng nhìn vào bóng dáng mảnh mai đang mặc váy kia, nói giọng đầy hối thúc:

“Anh, chúng ta đưa cô gái đó theo nhé. Đã bao lâu rồi anh em mình không nếm mùi đàn bà!”

Người anh trai thấp và mập hơn một chút, vẻ mặt cũng đầy háo hức: “Vậy em nhanh chóng phá cửa xe xem có chạy được không. Nếu được, chúng ta sẽ mang theo cả cô gái đó.”

Hai anh em là người địa phương, rất thông thuộc địa hình ở khu vực này. Trước đây, họ chưa bao giờ thất bại trong việc cướp bóc.

Mấy ngày trước, họ bị tiếng động lớn thu hút, thấy từ xa có một đoàn xe lớn nên không dám đến gần. Hôm nay, gặp ngay một chiếc xe đơn độc, trông có vẻ chỉ có hai người, một nam một nữ.

Bây giờ người đàn ông đã biến mất, chỉ còn lại cô gái ngồi ở bên ngoài, đúng là cơ hội trời ban.

Anh em họ không do dự lâu, lập tức quyết định hành động.

 

Hết Chương 14:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    vynguyen1

    Truyện vốn có 90 chương mà vào đây 1 chương lớn chia thành 3 chương nhỏ vậy. Đọc 1 chương full tốn 3 lần xiền à

  2. Cấp 1

    phuongthao1

    Cho mình hỏi sao mình nạp rồi mà vẫn chưa đọc đc vậy ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.

  3. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  4. Cấp 1

    nhiusle

    Lại tốn 2 lần mở 1 chương? Bộ nghòe lắm hả:))))

  5. Cấp 1

    nhiusle

    Mua chương rồi mà mới out mấy tiếng bắt mua lại zậy:))) Ảo l à

Trả lời

You cannot copy content of this page