Danh sách chương

“Giúp đỡ lẫn nhau? Các người đã giúp gì cho tôi chưa? Chẳng phải tôi mới là người luôn giúp các người sao?”

Văn Cửu Tắc không còn vẻ lười biếng như trước, ánh mắt và giọng điệu trở nên sắc bén.

“Được rồi, đừng nói những điều vô nghĩa nữa. Giao xăng và đạn mà các người đã hứa cho tôi, tôi sẽ đi ngay.”

Đới Anh rời đi cùng Mễ Ca trong nước mắt. Cậu ta bị thái độ lạnh lùng của anh họ làm tổn thương, không ngờ anh họ lại giận đến mức không thèm quan tâm đến cậu ta nữa.

Dù hai người không có nhiều tiếp xúc trong những năm qua, nhưng dù sao họ vẫn là người thân mà.

Tiết Linh quan sát cảnh này từ phía sau cửa sổ xe, thấy cuộc chia tay không vui của họ.

Văn Cửu Tắc vì cô mà trở mặt với đoàn xe, bây giờ lại định rời đi.

Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Văn Cửu Tắc cất xăng và đạn vào xe, lái xe chở Tiết Linh rời khỏi đây, hướng về phía ngược lại với trại.

Khi anh không cười, gương mặt đó toát ra một sự lạnh lùng đáng sợ.

Xe đi một lúc, Văn Cửu Tắc không nghe thấy động tĩnh gì từ ghế sau, liền quay đầu lại nhìn.

Anh lại trở về với nụ cười tươi rói, kéo dài giọng điệu thắc mắc: “Hửm? Sao im lặng thế? Bị mấy người vừa rồi dọa sợ rồi à?”

“Không sao đâu, chúng ta không quay lại nơi đông người đó nữa. Chúng ta sẽ tìm một nơi vắng vẻ, như vậy sẽ không ai làm hại em nữa.”

Giọng nói của Văn Cửu Tắc trầm thấp và nhẹ nhàng, nghe rất dịu dàng.

Tiết Linh nghe xong liền chìm vào suy nghĩ.

Cô đang suy nghĩ về một vấn đề—tại sao Văn Cửu Tắc lại thể hiện như thể anh rất yêu cô?

Nếu cô nhớ không nhầm, trong suốt hơn một năm quen biết, từ khi họ trở thành người yêu cho đến lúc chia tay, điều anh làm nhiều nhất không phải là chọc cô tức đến phát điên thì cũng là làm cô bực bội đến mức nhảy dựng lên.

Toàn bộ con người anh từ trên xuống dưới đều thể hiện tính cách lắm trò và sự trêu chọc.

Anh lúc nào cũng cười tươi tắn, mọi việc đều rất tùy tiện. Cô từng nghĩ rằng, trong mắt anh, cô chỉ là một người bạn gái cho có lệ.

Bởi vì anh chưa bao giờ nói với cô một câu tỏ tình, và cuối cùng chính anh là người đề nghị chia tay. Lúc đó họ còn cãi nhau không mấy vui vẻ.

Cô tức giận đến mức ném cả cốc trà sữa vào đầu anh, nhưng anh chỉ thản nhiên lau mặt và vai đầy trà sữa, vẻ mặt lười biếng nhún vai, rồi vẫy tay bỏ đi.

Anh không quan tâm đến cô, và cũng chẳng có cảm xúc gì sâu sắc với cô.

Tiết Linh luôn nghĩ như vậy.

Nhưng tại sao anh có thể nhận ra cô ngay lập tức sau ba năm xa cách, tại sao khi thấy cô biến thành tang thi, anh vẫn nhất quyết mang cô theo bên mình, tại sao anh không quan tâm đến ngoại hình tang thi của cô, mà vẫn ôm cô đầy tình cảm, tại sao anh lại tỏ ra nhớ cô và trân trọng cô đến vậy?

Anh thậm chí còn bỏ lại em trai và cả đoàn xe con người, lựa chọn rời đi cùng một con tang thi nguy hiểm như cô. Ai nhìn thấy cũng sẽ nghĩ anh bị mất trí.

Tiết Linh nghĩ tới nghĩ lui mà không tài nào hiểu nổi anh đang nghĩ gì.

Trước đây cũng như vậy, cô chưa bao giờ đoán được suy nghĩ của Văn Cửu Tắc. Ngược lại, chỉ qua một thời gian ngắn tiếp xúc, anh đã hiểu rõ cô từ đầu đến chân, đặc biệt có tài năng thiên bẩm trong việc cố tình làm cô tức giận.

Tiết Linh suy nghĩ một hồi, không khỏi tự nghi ngờ liệu có phải mình đã mất trí nhớ.

Nhưng khi cô cố nhớ lại những chuyện đã qua, cô nhận ra đầu óc mình vẫn rất minh mẫn, ký ức không hề mờ nhạt. Thậm chí cô còn một lần nữa nhớ lại những “tội lỗi đầy rẫy” và “hành vi ác ý” của Văn Cửu Tắc trong quá khứ.

… Cuộc đời này thực sự không nên yêu một người bạn trai quái gở quá sớm, nếu không sẽ giống như Tiết Linh, cả đời không thể quên, muốn quên cũng không được.

Trong khi đang suy nghĩ và tự hoài nghi, Tiết Linh vẫn không quên duy trì vai diễn tang thi của mình, thỉnh thoảng cô gầm gừ vài tiếng, cào cào ghế ngồi và dây an toàn, thậm chí gãi vào cửa xe.

Cái tên chó chết Văn Cửu Tắc lại coi những âm thanh này như tiếng ồn trắng, vừa lái xe vừa nghe cô làm ầm ĩ mà còn nhịp chân theo giai điệu. Ngón tay anh gõ nhịp lên vô lăng, phối hợp với tiếng cào ghế từ Tiết Linh, tạo nên một giai điệu khá vui nhộn.

Tiết Linh: Tôi đang giải trí cho anh đấy à?

Văn Cửu Tắc bây giờ dường như rất giỏi tự giải trí.

Anh nói: “Chúng ta sẽ tìm một nơi để tắm, nước máy đã ngừng từ lâu, nhưng có một số nhà ở vùng hẻo lánh không dùng nước máy mà dùng nước giếng, vẫn có thể sử dụng.”

“Em có tắm nước lạnh được không? Ồ, không được cũng không sao, bây giờ không có nước nóng cho em đâu. Trời nóng thế này, tắm nước lạnh cũng không quá lạnh, đúng không?”

 

Hết Chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    vynguyen1

    Truyện vốn có 90 chương mà vào đây 1 chương lớn chia thành 3 chương nhỏ vậy. Đọc 1 chương full tốn 3 lần xiền à

  2. Cấp 1

    phuongthao1

    Cho mình hỏi sao mình nạp rồi mà vẫn chưa đọc đc vậy ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.

  3. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  4. Cấp 1

    nhiusle

    Lại tốn 2 lần mở 1 chương? Bộ nghòe lắm hả:))))

  5. Cấp 1

    nhiusle

    Mua chương rồi mà mới out mấy tiếng bắt mua lại zậy:))) Ảo l à

Trả lời

You cannot copy content of this page