Bảo Bối Da Đen 

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Hay là, ban đầu chị dâu định dùng cái thai để moi tiền của tôi, giờ thấy tôi tỉnh táo rồi, kế hoạch thất bại, nên mới quyết định giữ lại đứa bé để củng cố vị thế trong gia đình?

 

Chẳng lẽ chị ta không biết trong bụng mình là một đứa trẻ da đen hay sao?

 

Hoặc là chị ta đang đánh cược — biết đâu đứa bé lại là của anh tôi?

 

Nguyên nhân cụ thể tôi tạm thời chưa nghĩ thông, nhưng cũng không còn quan trọng nữa.

 

Điều quan trọng là — sự kiện sắp xảy ra tiếp theo mới thực sự khiến tôi trợn tròn mắt.

 

8.

 

Thám tử tư đã điều tra sạch sẽ lý lịch của Yêu Tổ, chỉ còn thiếu điều đào cả mộ tổ tiên nhà gã lên thôi.

 

Tôi vừa xem tài liệu, tay đã không kìm được mà run rẩy.

 

Bố của Yêu Tổ hóa ra lại là thanh mai trúc mã với mẹ tôi, hai người lớn lên cùng nhau, thậm chí còn từng tính chuyện hôn nhân.

 

Nhưng vì một số lý do, đôi tình nhân năm đó cuối cùng không thể đến được với nhau.

 

Mẹ tôi kết hôn với bố tôi, nhưng trong lòng vẫn chưa từng quên được người xưa.

 

Điều này cũng giải thích vì sao mẹ tôi lại cưng chiều Yêu Tổ đến như vậy.

 

Nhưng càng điều tra, tôi càng thấy kỳ lạ.

 

Yêu Tổ là con trai của người thanh mai trúc mã của mẹ tôi, vậy tại sao hắn ta lại có nét giống với anh trai tôi?

 

Chẳng lẽ…

 

Nghĩ đến đây, tôi lập tức hành động, nhờ thám tử tư lấy mẫu tóc của anh trai, đồng thời làm xét nghiệm ADN với bố mẹ tôi.

 

Lần này quả nhiên không làm tôi thất vọng — anh trai đúng là con ruột của mẹ tôi, nhưng bố tôi thì bị cắm nguyên một đồng cỏ xanh mướt trên đầu…

 

Tôi hít sâu một hơi, nghĩ tới những hành vi trọng nam khinh nữ trước kia của bố tôi mà không nhịn được bật cười.

 

Ông ta hà khắc với đứa con gái ruột thịt, lại hết lòng nâng niu con trai của người khác, tôi thật mong chờ được nhìn thấy vẻ mặt của ông ta khi biết sự thật.

 

Hiện giờ mẹ tôi đang nằm liệt trong căn nhà trọ, cần có người ở bên chăm sóc.

 

Bố tôi vì lười ra ngoài tìm việc, nên ở nhà vừa chơi điện thoại vừa trông nom mẹ tôi.

 

Khi tôi bước vào, sắc mặt bố tôi lập tức thay đổi, đắc ý nói: “Cho dù bây giờ mày có cầu xin, tụi tao cũng không trở về đâu.”

 

“Tụi tao còn có thằng con trai này là đủ rồi, chờ cháu trai vàng của tao ra đời, cái đồ sao quả tạ như mày chỉ có nước mà hối hận thôi!”

 

Ông ta mắng chửi đầy đắc ý và ngạo mạn.

 

Nhưng tôi chẳng buồn đáp lại, chỉ lạnh lùng ném hai bản xét nghiệm ADN trước mặt ông ta.

 

“Xem kỹ đi, xem ‘đứa con trai quý hóa’ của ông là con ai.”

 

Bố tôi sững người, vội vàng cầm lấy hai tờ giấy, run rẩy đọc, hai tay không ngừng run bần bật.

 

Ngay sau đó, ông ta như một con thú điên, nhào tới chỗ mẹ tôi, khiến mẹ tôi hoảng sợ đến mức chỉ biết mở miệng ra mà không thốt nổi tiếng nào.

 

Tôi chẳng buồn ở lại xem tiếp, quay người rời đi. 

 

Tôi biết chắc sau này cuộc sống của mẹ tôi sẽ chẳng còn dễ chịu nữa.

 

Nhưng chuyện đó thì liên quan gì tới tôi?

 

Con người cuối cùng vẫn phải tự gánh lấy hậu quả từ những sai lầm của mình.

 

Hiện tại, điều duy nhất còn chưa làm rõ là chuyện của chị dâu.

 

Nhưng cũng không cần vội, còn hai tháng nữa chị ta sẽ sinh, tới lúc đó chân tướng tự nhiên sẽ lộ ra.

 

Mấy ngày nay tôi bận túi bụi với đống chuyện này, thân thể và tinh thần đều kiệt quệ.

 

Vừa hay công ty cũng đang vào mùa thấp điểm, tôi quyết định cùng trợ lý ra nước ngoài du lịch, thư giãn một phen.

 

9.

 

Tôi nằm dài trên bãi biển dưới ánh nắng chan hòa, bầu trời xanh ngắt không gợn mây, gió biển thổi vi vu, cảm giác vô cùng dễ chịu.

 

Trợ lý mặc quần bơi đứng bên cạnh.

 

Tôi chỉ cần liếc mắt sang là có thể thấy khuôn mặt điển trai của anh ấy, cùng với cơ bụng sáu múi đầy mê hoặc khiến người ta không thể rời mắt.

 

Trước đây ở công ty, tôi thực sự chưa từng phát hiện ra anh ấy lại có ngoại hình khiến tim người ta rung động như vậy.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page