Bảo Bối Da Đen 

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Tôi gật gù, trong lòng thì cười thầm.

 

Giờ mới kích động thế này, lát nữa thấy đứa bé ra đời thì không biết còn thế nào nữa.

 

Không lâu sau, y tá bế ra một đứa bé quấn trong chăn nhỏ, hỏi người nhà của sản phụ đâu.

 

Anh trai tôi sung sướng chạy tới, suýt thì vấp ngã.

 

Y tá liếc nhìn anh ta, vẻ mặt có chút kỳ lạ nhưng vẫn nở nụ cười nghề nghiệp:
 “Chúc mừng anh, là bé trai.”

 

Mặt anh tôi nở hoa, nhưng chỉ một giây sau nụ cười lập tức đông cứng.

 

“Y tá, có nhầm không? Sao lại là một đứa bé da đen nhánh, tóc xoăn tít thế kia?”

 

Y tá nhìn anh ta bằng ánh mắt đầy thông cảm, nhẹ nhàng nói: “Thưa anh, đúng là vợ anh sinh ra đấy, còn vì sao như vậy, chờ vợ anh tỉnh dậy rồi tự hỏi cô ấy nhé.”

 

Anh trai tôi chân mềm nhũn ngã phịch xuống đất, ngay sau đó bật lên tiếng gào thét phẫn nộ.

 

Anh ta loạng choạng bò dậy, đòi xông vào trong phòng hỏi cho ra lẽ, nhưng bị y tá cản lại.

 

Y tá nghiêm mặt nói trong đó toàn sản phụ, đàn ông không được vào, nếu không nghe sẽ báo cảnh sát.

 

Anh ta tức giận đến mức lấy đầu đập mạnh vào tường.

 

Một lúc sau, chị dâu được đẩy ra, anh trai tôi lập tức lao tới chất vấn.

 

Chị dâu òa khóc, nói: “Chồng ơi, đều tại Tranh Tranh, nó biết rõ phụ nữ mang thai không thể uống rượu mà còn ép em uống rượu nho do nó tự ủ! Chắc là rượu bị hỏng làm biến đổi gen, nên mới sinh ra đứa bé như vậy…”

 

Anh trai tôi trừng mắt nhìn, sau đó túm lấy tóc chị ta, tát tới tấp và mắng: “Cô coi tôi là thằng ngu chắc?”

 

Lúc này, tôi cũng không thể tiếp tục im lặng được nữa, lạnh lùng lên tiếng: “Chị dâu, tôi ép chị uống rượu do tôi ủ lúc nào?”

 

Vừa nghe chị ta nói câu đó, tôi đã chắc chắn — chị ta cũng trọng sinh rồi.

 

Chỉ tiếc lần này mưu tính của chị ta hoàn toàn thất bại.

 

Anh trai tôi đột ngột lao tới túm lấy tôi, định như kiếp trước kéo tôi ra cửa sổ ném xuống, nhưng lần này hoàn toàn không có cơ hội.

 

Trợ lý của tôi ra tay rất nhanh, vài chiêu đã quật anh ta ngã lăn ra đất.

 

Tôi lạnh lùng nói: “Chúc hai người từ nay gắn chặt lấy nhau, đừng làm hại người khác nữa.”

 

Kiếp trước, khi lý luận với chị ta, tôi cũng bị tên anh trai đầu óc ngu si tứ chi phát triển này ném thẳng từ tầng ba mươi xuống.

 

Sau lưng vang lên tiếng chị dâu thét chói tai: “Không phải thế! Không phải như vậy! Giang Tranh Tranh, đáng ra mày phải chết! Tất cả mọi thứ của mày đều là của bọn tao!”

 

Tôi quay đầu lại, thản nhiên nhìn chị ta, nhạt nhẽo nói: “Trời còn chưa tối, chị đã bắt đầu mơ mộng giữa ban ngày rồi sao?”

 

Chị dâu tôi bỗng cười sằng sặc, điên cuồng hét lên: “Hắn là con trai của tù trưởng châu Phi! Tôi chính là phu nhân của tù trưởng! Ha ha ha…”

 

Tôi chẳng còn hứng thú để đôi co với hai kẻ điên này nữa.

 

Vài ngày sau, tôi đọc được tin tức địa phương.

 

Anh trai tôi đã giết chết chị dâu và đứa trẻ, sau đó tự sát.

 

Một gia đình yêu thương “đậm sâu” như vậy, cuối cùng cũng được “đoàn tụ” trọn vẹn.

 

Đồng thời, tôi cũng hiểu ra vì sao chị dâu lại thay đổi như vậy.

 

Ban đầu chị ta biết rõ đứa bé trong bụng là con của một người da đen, nên muốn sảy thai để vu oan cho tôi, từ đó đòi bồi thường tài sản.

 

Dù sao, lòng tham của bọn họ đối với tài sản của tôi đã không phải chuyện ngày một ngày hai.

 

Sau đó chị ta lại thay đổi ý định muốn sinh đứa bé ra, là vì chị ta cũng trọng sinh.

 

Ở kiếp trước, chị ta biết đứa bé là con trai của một tù trưởng bộ lạc châu Phi, nên mơ tưởng rằng đời này có thể “dựa con thăng chức”, trở thành phu nhân vinh hiển.

 

Về việc kiếp trước chị ta có theo về bộ lạc hay không thì tôi không rõ, nhưng kiếp này, chị ta vĩnh viễn không còn cơ hội nữa.

 

Tôi đem tin tốt này báo cho bố tôi biết, rồi lạnh nhạt nói rằng tôi sẽ không bao giờ đến thăm nữa.

 

Ông ta không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi mặt đầy bi thương.

 

Chẳng bao lâu sau, bố tôi chết trong trại giam, còn chưa kịp ra tòa.

 

Một năm sau.

 

Tôi và trợ lý bước vào lễ đường, chúng tôi tổ chức một hôn lễ mơ ước ở nước ngoài, anh ấy ôm lấy tôi, dịu dàng và ngọt ngào.

 

Cả đời này, tôi nhất định phải sống thật hạnh phúc!

 

Hết.

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page