Bạn Thân Nuôi Cổ Trùng

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Làm xong mọi thứ, cô đi đến cổng khu dân cư thì bị bảo vệ chặn lại: “Chưa từng thấy cô ở đây, cô đến tìm ai?”

 

Cô nói: “Bạn tôi sống ở tòa số 2, làm ơn mở cửa giúp tôi.”

 

Bảo vệ nói: “Xin lỗi, không có thẻ cư dân thì không vào được. Cô bảo bạn cô xuống đón đi.”

 

Cô còn đang định gọi cho A Văn thì một người đàn ông mặc đồ thể thao từ trong khu đi ra, hỏi cô: “Cô là Mục Phi à?”

 

Cô gật đầu: “Vâng, anh là A Văn?”

 

“Đi theo tôi.” A Văn quét thẻ mở cổng, để cô vào. 

 

Cô theo anh ta đi vào tòa 2, lên tầng 13 bằng thang máy. 

 

Anh ta mở cửa căn hộ rồi nói với cô: “Đây là nhà tôi, vào đi.”

 

7.

 

Căn hộ của A Văn là loại ba phòng hai sảnh, được dọn dẹp rất sạch sẽ.

 

Anh ta có ngoại hình thuộc kiểu thư sinh gọn gàng, tính cách cũng khá thoải mái, khiến cô cảm thấy đối phương không có vẻ gì là người có ý đồ xấu.

 

A Văn nói với cô: “Cứ tự nhiên.”

 

“Cô sẽ phải đợi ở đây đến 11 giờ, sau đó chúng ta sẽ đi tìm người bạn kia của tôi. Anh ta đang ở khách sạn Sơn Hải Hào Đình, lái xe đến đó mất tầm nửa tiếng.”

 

“Ờ ờ, được.” 

 

Cô ngồi xuống một góc sofa, ánh mắt lướt qua căn hộ của A Văn, vừa nhìn vừa trò chuyện: “Anh sống một mình à? Trong nhà còn ai khác không?”

 

“Không. Tôi sống một mình. Một phòng là phòng ngủ chính, một phòng là phòng làm việc – cũng là nơi tôi livestream, còn có một phòng khách nhỏ. Trong đó có một chiếc giường. Nếu cô buồn ngủ thì vào phòng khách nghỉ ngơi, tôi sẽ trải sẵn chăn gối cho cô.”

 

Nói xong, anh ta đi vào phòng khách để dọn dẹp, cô đứng dậy đi theo bước chân anh đến trước cửa phòng khách nhìn vào.

 

Bên trong chỉ có một chiếc giường nhỏ 1.5 mét, thêm một chiếc tủ quần áo và bàn đầu giường.

 

Anh ta trải xong chăn gối rồi nói với cô: “Tôi qua phòng làm việc chơi game đây, cô cứ tự nhiên, cần gì cứ gọi tôi.”

 

“Vâng, cảm ơn. Vậy tôi vào phòng khách nghỉ ngơi một lát nhé.” 

 

Cô đợi anh ta vào phòng làm việc rồi mới bước vào phòng khách và đóng cửa lại.

 

Ở căn phòng nhỏ này, cô cảm thấy an toàn hơn ngoài phòng khách nhiều.

 

Diệp Vi lại điên cuồng gửi tin nhắn thoại cho cô.

 

“Mục Phi, cậu đang ở đâu thế? Đừng làm loạn nữa, bên ngoài nguy hiểm, mau quay về đi.”

 

“Cậu nghĩ trốn được thì sẽ có người cứu được cậu à? Tốt nhất nên quay về, đợi tớ luyện xong cổ rồi sẽ giúp cậu giải. Đừng tin cái tên streamer xem bói đó. Đám cổ trùng sẽ không lấy mạng cậu đâu, chỉ làm cậu đau bụng một chút thôi.”

 

“Trả lời tớ đi, chúng ta nói chuyện đàng hoàng. Nếu cậu chịu phối hợp, tớ sẽ cố giữ lại mạng cho cậu. Còn nếu cậu không hợp tác, cậu sẽ chết rất thê thảm.”

 

Cô ta rõ ràng đang hoảng loạn, vừa mềm mỏng vừa dọa dẫm.

 

Cô trả lời một tin nhắn duy nhất: 【Diệp Vi, tôi sẽ không bao giờ tin lời cô nữa.】

 

Diệp Vi lại gọi thoại qua WeChat, cô do dự một chút, rồi bấm nút nhận cuộc gọi.

 

“Mục Phi, cổ của cô chỉ có sư phụ của tôi mới giải được. Cô đi tìm streamer đó cũng vô ích. Dù anh ta biết địa chỉ của bà cô, chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại thì bà ấy cũng sẽ không giúp cô đâu.”

 

Cô đáp: “Diệp Vi, cô nói dối mãi không thấy mệt à? Không phải cô vừa nói cái streamer đó là bạn trai cô sao? Giờ lại đổi giọng rồi? Nói vậy tức là cô chưa từng qua lại với A Văn đúng không?” 

 

Câu trước câu sau không ăn khớp, rõ ràng là cô ta đang cố moi thông tin từ cô.

 

“Việc tôi qua lại với ai thì liên quan gì đến cô?” Cô đổi chủ đề. 

 

“Diệp Vi, cô luyện cổ đến mức sẵn sàng giết người! Cô bị điên rồi à? Nếu tôi chết, tất cả những gì cô làm sẽ bị phơi bày, đến lúc đó chỉ có thể chờ bị bóc phốt, bị điều tra và bị hủy hoại thôi!”

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page