Danh sách chương

Bạn Thân Nuôi Cổ Trùng

Chương 3:

Chương trước

Chương sau

Đi đến hiệu thuốc mua thuốc trừ trùng, uống liền năm viên, sau đó bụng lại càng đau hơn.

 

Cô đến nhà vệ sinh công cộng, lần này thật sự đã đi ra vài con cổ trùng đáng sợ.

 

Cô vào lại phòng livestream của streamer, gõ chữ hỏi: 【Streamer, tôi đã thải ra vài con cổ trùng, nhưng bây giờ bụng đau dữ dội, cứu tôi với.】

 

“Chỉ mới ra được một vài con thôi, trong bụng cô ít nhất có hàng trăm con cổ trùng. Nếu không dùng thuốc mê chúng trước, thì sau khi ăn xong đồ muối tối nay, chúng sẽ bắt đầu cắn xé lẫn nhau.”

 

“Con cuối cùng còn sống sẽ ăn nội tạng của cô, và như vậy việc luyện cổ xem như hoàn tất. Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô, cô đến đó tìm bà cô hạ cổ để giải cổ. Nhiều nhất ba ngày nữa, đám cổ trùng trong bụng cô sẽ tỉnh lại.”

 

Streamer nói xong, liền gửi địa chỉ cho cô qua tin nhắn riêng.

 

Khi cô bước ra khỏi nhà vệ sinh, Diệp Vi đã đứng trong màn đêm, nhìn chằm chằm vào cô.

 

Trong tay cô ta xách một túi máu cá, trên mặt nở một nụ cười kỳ dị: “Mục Phi, bà cô hạ cổ chính là sư phụ của tớ, luyện cổ là nhiệm vụ đầu tiên bà ấy giao cho tớ.”

 

“Cậu nghĩ bà ấy sẽ giúp cậu giải cổ sao?”

 

4.

 

Bà cô hạ cổ lại thật sự nhận Diệp Vi làm đồ đệ sao?

 

Cô cau mày hỏi: “Diệp Vi, tớ luôn xem cậu là chị em tốt, là bạn thân. Vậy mà cậu lại hại tớ, cậu còn lương tâm không?”

 

Diệp Vi mỉm cười nói: “Tất nhiên tớ xem cậu là chị em tốt rồi. Mà chị em tốt thì phải giúp đỡ nhau chứ.”

 

“Cậu giúp tớ luyện cổ, đợi sau này tớ theo sư phụ học được thuật giải cổ, tớ sẽ giúp cậu giải cổ. Cậu giúp tớ một lần, tớ giúp cậu một lần, chẳng phải công bằng sao?”

 

Cái quái gì… tưởng cô là con ngốc à?

 

“Diệp Vi, dừng tay đi, chuyện này là mưu sát! Nếu tớ chết rồi, cậu nghĩ cậu có thể toàn thân rút lui sao?”

 

“Hừ, tất nhiên là được rồi.” Diệp Vi bật cười: “Cậu ăn nhầm đồ, đau bụng dữ dội mà chết, làm sao có thể tra ra liên quan đến tớ? Cho dù có điều tra ra, tớ vẫn có thể rút lui an toàn.”

 

Vừa nói, cô ta vừa cầm túi máu tiến lại gần: “Mục Phi, dù gì chúng ta cũng là bạn thân một thời, tớ không muốn ép cậu quá.”

 

“Cậu ngoan ngoãn uống hết túi máu này đi, chỉ cần cậu uống, sáng mai cổ trùng của tớ sẽ luyện thành, đến lúc đó, tớ sẽ nuôi lại cho cậu.”

 

Nói xong, cô ta bóp chặt sau gáy cô, định ép cô uống máu.

 

Cô biết nếu mình uống chỗ máu đó, đám cổ trùng trong bụng sẽ tỉnh lại, và cô sẽ xong đời.

 

Cô mím chặt môi, đưa tay giằng lấy túi máu trong tay Diệp Vi.

 

Đừng thấy cô gầy, thật ra cô khỏe lắm, hồi còn làm cải tạo tiểu viện với Diệp Vi, việc nặng nhọc đều là cô làm cả.

 

Sau vài lần giằng co, túi máu bị cô giật được về tay.

 

Cô không hề do dự ấn Diệp Vi xuống, dốc ngược túi máu đổ lên đầu cô ta.

 

Máu chảy từ đỉnh đầu Diệp Vi xuống trán, thấm cả vào mắt, trông vô cùng rùng rợn. 

 

Nhân lúc Diệp Vi còn chưa kịp phản ứng, cô cắm đầu bỏ chạy, lao thẳng đến trạm xe buýt bên kia đường.

 

Trên trạm xe buýt cũng có người, mà bộ dạng Diệp Vi lúc này lại chẳng khác nào tội phạm giết người biến thái, căn bản không ai dám lại gần cô ta.

 

Một chiếc xe buýt vừa dừng ở trạm, cô không nhìn rõ là tuyến nào, lập tức lên xe.

 

Xe buýt nhanh chóng khởi hành, Diệp Vi đứng trong bóng tối, liếc mắt nhìn cô một cách sắc lạnh, kết hợp với gương mặt bê bết máu kia, trông cực kỳ quỷ dị.

 

Cô lập tức lấy điện thoại ra, bật camera, ghi lại cảnh tượng ấy.

 

Diệp Vi thấy cô đang ghi hình, tức đến mức giậm chân.

 

Hết Chương 3:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page