Bạn Thân Nuôi Cổ Trùng

Chương 18:

Chương trước

Chương sau

Trong khi đó, Lục Tuần ngày càng nổi tiếng, liên tục nhận vai, hết phim này đến phim khác đều thành hit.

 

Anh dựa vào bộ phim đó mà nổi tiếng, ngoài tin đồn về cô bạn gái giản dị kia thì ba năm nay không hề có thêm scandal nào khác.

 

Ba năm sau, khi nhà nghỉ của cô khai trương, địa điểm là ở một thành phố du lịch ven biển.

 

Cô cũng đón bà cô đến đó sống cùng, còn bố mẹ thì đang đi du lịch vòng quanh thế giới.

 

Cô vẫn giữ liên lạc với A Văn, thỉnh thoảng rảnh rỗi sẽ vào phòng livestream của anh ta để tặng quà, cũng tiện giới thiệu vài mối làm ăn nhỏ.

 

A Văn kết hôn, sau đó dẫn vợ đến thành phố của cô du lịch. 

 

Cô tiếp đón họ rất chu đáo, ăn uống, chơi bời đủ cả — đúng nghĩa chủ nhà hiếu khách.

 

Một buổi chiều nọ, cô và bà cô đang ngồi phơi nắng uống trà trong sân nhà nghỉ, thì ngoài cổng vang lên giọng của Lục Tuần: “Mục Phi!”

 

Cô và bà cô đứng dậy ra đón.

 

Cô nhận lấy hành lý trong tay anh, hỏi: “Phim mới đóng máy rồi à? Lần này nghỉ được bao lâu?”

 

“Ừ, đóng máy rồi. Lần này định nghỉ lâu một chút.” 

 

Vừa nói, anh vừa đỡ bà cô ngồi xuống ghế.

 

Bà cô cằn nhằn: “A Tuấn à, cháu cứ suốt ngày lo công việc, bao giờ mới để bà bế chắt nội đây?”

 

“Còn phải xem khi nào Phi Phi đồng ý với cháu nữa.” Lục Tuần vừa nói, vừa liếc sang cô, tai cũng đỏ lên.

 

Suốt ba năm qua, họ vẫn thường xuyên liên lạc. 

 

Anh luôn kiên trì theo đuổi cô, nhưng vì cô sợ làm lỡ sự nghiệp của anh nên vẫn chưa chính thức gật đầu.

 

Bà cô cũng không ít lần nói tốt cho Lục Tuần trước mặt cô, còn nói mong trước khi trăm tuổi có thể uống được rượu mừng của hai đứa — để cô từ “đồ đệ” biến thành “cháu dâu”.

 

Bà cô ngồi chơi thêm một lúc rồi trở về phòng ngủ trưa.

 

Cô sắp xếp phòng cho Lục Tuần, tự mình đưa anh lên phòng.

 

Đang định quay người rời đi, anh gọi cô lại: “Phi Phi, đợi đã.”

 

“Ừm? Còn chuyện gì sao?” cô hỏi.

 

Anh bước lại gần, cúi đầu nhìn cô, nửa đùa nửa thật: “Có phải em đã hạ tình cổ lên người anh không đấy?”

 

Cô dù biết dùng tình cổ, nhưng chưa bao giờ xuống tay với anh đâu nhé.

 

Anh nói vậy rõ ràng là… muốn tỏ tình kiểu vòng vo!

 

Cô cũng nửa đùa nửa thật đáp lại: “Bị anh phát hiện rồi à? Vậy nói nghe xem, trúng tình cổ thì có cảm giác gì?”

 

“Giống như em đã để lại một vết khắc trong tim anh, mãi mãi không xóa đi được.” Anh nắm lấy tay cô, mô tả cảm giác của mình.

 

Trong lòng bàn tay cô từng có chữ ký của anh.

 

Dù chữ ký ấy không còn, nhưng giống như một vết khắc, dù rửa cách mấy cũng chẳng thể mờ.

 

Cô khẽ cười: “Vậy, để em giúp anh… giải cổ nhé?”

 

“Đừng. Hãy để cổ này ở lại bên anh cả đời đi.” 

 

Nói rồi, Lục Tuần ôm cô vào lòng, cúi xuống hôn nhẹ.

 

Cô cũng ngẩng đầu lên, dịu dàng đáp lại…

 

— Hết —

 

Hết Chương 18:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page