Bạn Thân Nuôi Cổ Trùng

Chương 17:

Chương trước

Chương sau

Lục Chu lại nói: “Anh họ em thật ra rất ổn, trước giờ chưa từng công khai yêu đương. Bao nhiêu minh tinh xinh đẹp vây quanh, ảnh vẫn không để ý. Em từng hỏi ảnh, ảnh bảo showbiz phức tạp quá, sau này sẽ tìm người ngoài ngành.”

 

Lục Chu càng nói càng hăng: “Nói nhỏ cho chị biết nhé, mẫu người lý tưởng của anh họ em chính là kiểu như chị đấy. Em thấy chị vừa bước vào nhà là đã biết ngay ảnh thế nào cũng thích chị.”

 

“Thật hả?” 

 

Khóe môi cô khẽ cong lên, trong lòng không kiềm được niềm vui thầm kín.

 

Lục Chu chắc nịch: “Tất nhiên là thật. Không thì sao ảnh vừa gặp chị đã đồng ý đưa chị về nhà?”

 

Tần suất Lục Tuần liên lạc với cô ngày càng nhiều, không có việc gì cũng gửi cho cô vài bức ảnh — trời mây ở phim trường, lá rơi bên vệ đường, mấy bông hoa dại mọc bên chân tường.

 

Anh nói đợi nghỉ phép sẽ về núi thăm bà nội và cô.

 

Cô cũng sắp xếp thời gian mỗi ngày rất hợp lý. 

 

Từ thứ hai đến thứ sáu, cô học thuật hạ cổ tám tiếng một ngày với bà cô, cuối tuần thì cải tạo lại tiểu viện của bà ấy.

 

Sau khi sửa sang, tiểu viện vừa giữ được nét cổ kính, vừa mang thêm chút hơi thở mới mẻ hiện đại.

 

Bà cô rất thích, thường ngồi trên chiếc ghế bập bênh trong sân, phơi nắng và trò chuyện cùng cô.

 

Kỹ năng nấu nướng của cô ngày càng tiến bộ, thỉnh thoảng còn đăng vài video dạy nấu ăn lên mạng, mỗi lần Lục Tuần thấy đều sẽ vào like và để lại bình luận: 【Muốn ăn quá.】

 

Những tài khoản marketing liền lần theo manh mối, bắt đầu tung tin đồn rằng Lục Tuần có bạn gái ngoài giới — một cô gái giản dị và thanh thuần.

 

Lục Tuần cũng chẳng buồn phủ nhận.

 

Một lần nọ, trong lúc nghỉ giữa giờ quay, anh gọi video call cho cô.

 

Cô nói: “Lục Tuần, anh liệu có thể xử lý mấy tài khoản đang tung tin sai sự thật kia không? Đính chính một chút đi, kẻo ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh.”

 

Lục Tuần lại đáp: “Anh định vị bản thân là diễn viên, chứ không phải minh tinh. Chuyện yêu đương không cần phải đính chính. Hơn nữa, anh vốn dĩ đang theo đuổi em, bọn họ nói vậy cũng không tính là nói sai.”

 

Ơ, anh ấy lại có thể… thản nhiên và thẳng thắn đến vậy, thật sự rất đáng yêu.

 

“Anh Tuấn, đang gọi video với bạn gái đấy à? Cho tụi em xem chị dâu mặt mũi thế nào với!” Nữ chính trong đoàn phim nghiêng đầu vào màn hình. 

 

Lục Tuần liền xoay camera hướng về phía cô.

 

Cô nữ diễn viên mỉm cười chào: “Chào chị dâu ạ~”

 

“Chào em nha~” 

 

Cô cũng lễ phép đáp lại vài câu, còn Lục Tuần thì đứng bên cạnh cười tít cả mắt, niềm vui lộ rõ cả trên khuôn mặt.

 

Về sau, cô học xong toàn bộ cổ thuật mà bà cô đã truyền lại.

 

Trong 60 loại cổ chưa có thuốc giải, cô cũng nghiên cứu thành công một vài loại, trong đó có cả Tằm Tâm Cổ mà Diệp Vi từng dùng lên cô. 

 

Cô vừa nghiên cứu xong thì nghe tin Diệp Vi chết — đúng là trùng hợp đến lạ!

 

Bà nội khen cô có thiên phú, xứng đáng với kỳ vọng của bà ấy.

 

Cô trở thành Thánh nữ Miêu Cương mà năm xưa Diệp Vi hằng mơ ước. 

 

Có trong tay cổ thuật thượng thừa, từ đây về sau, cô chẳng còn sợ bất kỳ kẻ xấu nào nữa.

 

Bề ngoài trông cô dịu dàng, trầm lặng, nhưng thực chất lại mạnh mẽ và sắc bén vô cùng — có thể giết người trong thầm lặng mà chẳng ai hay biết.

 

Tuy nhiên, cô chưa từng dùng cổ thuật để hại người, phần lớn là dùng để giải cổ cho người khác.

 

Tuyết Tằm Cổ trở thành bổn mệnh cổ của cô. 

 

Ngoài sức chiến đấu cực mạnh, nó còn có tác dụng dưỡng da làm đẹp. 

 

Vốn dĩ cô đã xinh đẹp sẵn, giờ lại có thêm Tuyết Tằm trong người, dung mạo càng thêm rực rỡ như ánh sáng, khiến người ta khó rời mắt.

 

Không ít công ty quản lý trong giới giải trí ngỏ lời mời cô ký hợp đồng, nhưng cô từ chối tất cả.

 

Thánh nữ Miêu Cương không tham gia showbiz — cô chỉ muốn yên bình làm một cô gái giản dị, sống đời an nhiên.

 

Hết Chương 17:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page