Chương 1:
26/04/2025
Chương 2:
26/04/2025
Chương 3:
26/04/2025
Chương 4:
29/04/2025
Chương 5:
29/04/2025
Chương 6:
29/04/2025
Chương 7:
29/04/2025
Chương 8:
29/04/2025
Chương 9:
29/04/2025
Chương 10:
03/05/2025
Chương 11:
03/05/2025
Chương 12:
03/05/2025
Chương 13:
03/05/2025
Chương 14:
03/05/2025
Chương 15:
03/05/2025
Chương 16:
06/05/2025
Chương 17:
06/05/2025
Chương 18:
06/05/2025
Đối phương nhận ra cô hơi ngại, liền thuận miệng hỏi: “Vậy cô thích nhất bộ phim nào của tôi?”
Trong đầu cô lập tức lục lại thông tin vừa tra trên xe lúc nãy, tiện miệng đáp: “Ngước Nhìn Bầu Trời Sao.”
“Phụt—” A Văn đang cầm chai nước uống, nghe cô nói vậy thì suýt chút nữa phun cả nước ra ngoài.
Cô chột dạ hỏi: “Sao thế?”
Lục Tuần tiếp lời: “Cô vừa nói Ngước Nhìn Bầu Trời Sao đúng không? Bộ đó đúng là tôi đóng đấy, nhưng… vẫn chưa phát sóng.”
Ờm… thì ra là cô nhớ nhầm, đó là một bộ phim chờ phát sóng.
Hơi xấu hổ thật, chắc bây giờ đối phương đã nhận ra cô là fan “giả” rồi.
A Văn kể sơ qua tình hình của cô cho Lục Tuần nghe, cuối cùng nói: “Anh Tuần à, cô ấy thật sự rất đáng thương, bị chính người bạn thân nhất hạ cổ. Anh giúp cô ấy một tay đi, đưa cô ấy về Tương Tây. Anh biết mà, tôi rất hiếm khi nhờ anh giúp chuyện gì.”
Lục Tuần đồng ý rất thoải mái: “Được, tôi đã đặt vé máy bay chuyến 9 giờ sáng mai rồi. Cô đưa số CMND cho tôi, tôi mua vé cho.”
Cô thật sự… cảm động muốn chết, người này đúng là người tốt.
Cô biết Lục Tuần nhận lời là vì nể mặt A Văn.
“Anh đi chuyến nào? Tôi tự mua là được rồi.”
Dù gì thì cũng là người nổi tiếng, thu nhập cao, nhưng cô không muốn chiếm lợi của người ta một cách vô cớ.
“Đừng khách sáo, để tôi mua.” Lục Tuần khá kiên quyết.
A Văn ở bên cạnh nói: “Mục Phi, đừng khách sáo với anh ấy. Anh ấy kiếm tiền nhiều lắm, không thiếu chút này đâu, đọc số CMND đi.”
“43…”
Cô đọc số chứng minh nhân dân của mình, may mà lúc đó cô để sẵn trong ốp điện thoại, nếu không thì ngày mai còn phải đi làm lại giấy tờ tạm thời nữa.
Lục Tuần mua cho cô vé máy bay hạng thương gia, sau đó nói: “Tôi đi tắm cái đã. A Văn, cậu ngồi lại trò chuyện với Mục Phi một lát.”
A Văn đáp: “Được, tôi đợi anh xong rồi đi.”
Lục Tuần chắc lo nếu A Văn về trước, trong phòng chỉ còn lại anh và cô thì sẽ khiến cô thấy ngại, dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ gặp nhau.
Phòng tổng thống có phòng khách, phòng ngủ chính, phòng ngủ phụ, và cả hai phòng tắm riêng biệt.
Theo lời A Văn và ý của Lục Tuần, tối nay cô sẽ ngủ lại đây, sáng mai cùng họ ra sân bay.
“Ừm.”
Cô ngồi xuống sofa trong phòng khách cùng A Văn.
Giờ cô đã hoàn toàn tin tưởng A Văn, lặng lẽ lấy điện thoại ra xóa hết các video đã hẹn đăng trước đó.
A Văn bật tivi, chuyển sang bộ phim truyền hình mà Lục Tuần đang đóng, mở cho cô xem.
Anh ta hạ giọng nói: “Bổ túc kiến thức một chút đi, mai còn có cái mà nói chuyện. Nếu không thì sẽ lúng túng lắm.”
Cô gật đầu, nhân lúc phim đang chiếu đoạn mở đầu, hỏi A Văn: “Lúc nãy tôi nói sai tên phim, anh ấy có để bụng không?”
A Văn lắc đầu: “Không đâu, tính anh ấy rất dễ chịu, chưa bao giờ tỏ ra ngôi sao cả. Cô tiếp xúc lâu sẽ thấy.”
Hai người xem phim được hơn nửa tập thì Lục Tuần tắm xong, gội đầu xong cũng bước ra.
A Văn đứng dậy tạm biệt: “Anh Tuấn, tôi về trước đây, giao Mục Phi cho anh.”
“Ừm.” Lục Tuần gật đầu, tiễn A Văn ra cửa.
Cô nhìn A Văn đầy biết ơn, vẫy tay chào: “A Văn, cảm ơn anh, chúng ta sẽ liên lạc lại sau nhé.”
11.
Lục Tuần đúng là không hề tỏ ra kiểu cách, anh chủ động bắt chuyện với cô, còn cô thì kể lại mọi chuyện liên quan đến Diệp Vi một cách tường tận.
Anh an ủi: “Không sao đâu, bà cô hạ cổ nhất định sẽ giúp cô giải cổ. Cô cứ yên tâm mà ngủ một giấc đi.”
Tối đó, cô ngủ ở phòng phụ trong phòng Tổng thống của Lục Tuần.
Sáng hôm sau, cô đi ra sân bay cùng Lục Tuần.
Không ngờ, họ lại gặp phải Diệp Vi trên chuyến bay.
You cannot copy content of this page
Bình luận