Bạn Cùng Phòng Là Nhất 

Chương 9:

Chương trước

Chương sau

Mã Gia Bình vẫn tiếp tục bịa chuyện, đến cả thân phận của Lâm Dao mà hắn cũng dám ăn cắp?

 

Tiếc là tôi biết rõ gốc gác hắn thế nào, từ quê quán đến tên bố mẹ, tôi kể ra từng chi tiết một.

 

Mã Gia Bình cuối cùng cũng tức đến phát điên, đứng bật dậy đập luôn ly cà phê trong tay, chẳng thể tiếp tục giả vờ làm công tử nhà giàu nữa.

 

“Lâm Phẩm Như, rốt cuộc cô muốn gì? Chúng ta đã không còn liên quan gì rồi, cô đừng làm phiền tôi nữa được không?”

 

Những cô gái đi cùng hắn cũng bắt đầu nhận ra điểm bất thường.

 

“Không phải anh nói anh tên là Lâm Bình sao? Nói không quen cô ta, vậy sao giờ lại gọi được cả tên người ta?”

 

“Hay thật đấy, hóa ra anh là đồ lừa đảo!”

 

“Anh mượn tôi năm mươi nghìn, giờ lập tức trả lại, không thì tôi báo cảnh sát!”

 

Ba cô gái phẫn nộ chỉ trích khiến Mã Gia Bình tái mét mặt.

 

Hắn bối rối chống chế: “Tôi đâu có lừa gì các em, cô ta là bạn học cũ thời đại học, là loại con gái chuyên đi lừa tiền ông già đấy, các em không thể tin cô ta!”

 

“Diễn tiến bộ ghê đấy nhỉ. Nhưng mà anh không nhớ chị Lưu à? Vì anh mà chị ta phải ngồi tù. Anh cầm tiền của chị ta xong lại đi tìm đối tượng mới, thật đúng là… tuyệt vời luôn!”

 

Tôi vừa dứt lời – Bốp! Bốp! Bốp!

 

Mã Gia Bình bị ba cô gái tát thay phiên tát, ép hắn phải trả tiền trong vòng ba ngày, nếu không sẽ khởi kiện ngay lập tức.

 

Sau khi mấy cô gái rời đi, hắn lập tức lộ ra bản chất thật, cười nham hiểm: “Lâm Phẩm Như, sao đi đâu cũng đụng phải cô vậy? Tôi đã tha cho cô rồi, là cô tự tìm đến thôi.”

 

“Cô phá chuyện tốt của tôi, vậy thì bây giờ chuyển tiền cho tôi đi. Cho tôi mượn trước một trăm ngàn nhé, nhìn bộ đồ cô mặc cũng biết, một trăm ngàn với cô chẳng là gì cả.”

 

“Tôi không quan tâm nữa. Danh tiếng của tôi đã nát rồi, từ hôm nay tôi sẽ bám lấy cô, tuyệt đối không buông!”

 

Tôi bước đi, hắn cũng lẽo đẽo bám theo ra ngoài.

 

“Tôi sẽ báo cảnh sát nếu anh còn bám theo tôi.”

 

Tôi giả vờ sợ hãi, chui vào xe và khóa chặt cửa.

 

Mã Gia Bình đập cửa xe nhưng chỉ có thể đứng nhìn tôi rời đi trong khói bụi.

 

Hắn không chịu buông tay càng tốt, tôi đang lo chưa biết làm sao trả thù hắn đây.

 

Chỉ mỗi việc tôi sống tốt thôi thì chưa đủ, tất cả những nỗi đau mà kiếp trước hắn gây ra, lần này — tôi nhất định phải trả lại gấp bội!

 

Về đến nhà, tôi suy nghĩ hàng loạt phương án… cuối cùng cũng tìm ra được phương án tối ưu nhất.

 

10.

 

Hai ngày sau, Mã Gia Bình cuối cùng cũng tìm được tôi.

 

Hắn chặn tôi trong hầm gửi xe, rồi tự tiện leo lên xe.

 

“Đưa tiền đây. Đừng tưởng cô có thể thoát khỏi tôi.”

 

Tôi nhìn chằm chằm vào hắn không nói một lời, khiến hắn hơi bực bội, rồi tôi mới lên tiếng: “Anh định lấy tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ đúng không? Tôi thấy mũi với cằm anh hình như hơi lệch rồi đấy.”

 

“Thế này đi, tôi trả tiền giúp anh, giới thiệu cho anh bệnh viện tốt. Nhưng anh đừng bám lấy tôi nữa.”

 

Ánh mắt tôi đầy vẻ sợ hãi và bất lực, giống như rất muốn thoát khỏi hắn.

 

“Cô mà tốt bụng đến vậy sao?” Hắn vừa lo lắng sờ mặt mình, vừa dè chừng hỏi.

 

Phẫu thuật thẩm mỹ rất dễ gây nghiện, mà hắn thì rõ ràng không đủ tiền, chắc chắn còn muốn làm thêm nhiều hạng mục nữa.

 

“Tôi có thể làm gì nếu anh không buông tha tôi? Tôi dẫn anh đến đó, anh tự quyết định có làm không, tự trao đổi với bác sĩ. Đó là bệnh viện lớn, đàng hoàng.”

 

Mã Gia Bình thấy không có vẻ gì đang giở trò, liền yêu cầu tôi đưa đi ngay.

 

Đó chính là bệnh viện mà tôi cẩn thận chọn lựa — một nơi “rác rưởi” mới khai trương, quảng bá rất rầm rộ.

 

Tôi đã hỏi Lâm Dao trước, cô ấy có quan hệ nên biết rõ, chỉ ra vài hạng mục vừa tốn tiền vừa vô dụng, và bác sĩ tệ nhất trong số đó.

 

Nhân viên lễ tân của họ cực kỳ biết cách tâng bốc, thổi phồng mấy dịch vụ lên tận mây xanh. 

 

Biết tôi là người thanh toán, họ cứ thuyết phục Mã Gia Bình yên tâm làm, đừng lo nghĩ gì cả.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page