Danh sách chương

Chương 1:

10/04/2025

Chương 2:

10/04/2025

Chương 3:

10/04/2025

Chương 4:

10/04/2025

Chương 5:

10/04/2025

Chương 6:

10/04/2025

Chương 7:

10/04/2025

Chương 8:

10/04/2025

Chương 9:

10/04/2025

Chương 10:

10/04/2025

chương 11:

10/04/2025

Chương 12:

10/04/2025

Chương 13:

10/04/2025

Chương 14:

10/04/2025

Chương 15:

10/04/2025

Chương 16:

10/04/2025

Chương 17:

10/04/2025

Chương 18:

10/04/2025

Chương 19:

10/04/2025

Chương 20:

10/04/2025

Chương 21:

10/04/2025

Chương 22:

10/04/2025

Chương 23:

10/04/2025

Chương 24:

10/04/2025

Chương 25:

10/04/2025

Chương 26:

10/04/2025

Chương 27:

10/04/2025

Chương 28:

10/04/2025

Chương 29:

10/04/2025

Chương 30:

10/04/2025

Chương 31:

10/04/2025

Chương 32:

10/04/2025

Chương 33:

10/04/2025

Chương 34:

10/04/2025

Chương 35:

10/04/2025

Chương 36:

10/04/2025

Chương 37:

10/04/2025

Chương 38:

10/04/2025

Chương 39:

10/04/2025

Chương 40:

10/04/2025

Chương 41:

10/04/2025

Chương 42:

10/04/2025

Chương 43:

10/04/2025

Chương 44:

10/04/2025

Chương 45:

10/04/2025

Chương 46:

10/04/2025

Chương 47:

10/04/2025

Chương 48:

10/04/2025

Chương 49:

10/04/2025

Chương 50:

10/04/2025

Chương 51:

10/04/2025

Chương 52:

10/04/2025

Chương 53:

10/04/2025

Chương 54:

10/04/2025

Chương 55:

10/04/2025

Chương 56:

10/04/2025

Chương 57:

10/04/2025

Chương 58:

10/04/2025

Chương 59:

10/04/2025

Chương 60:

10/04/2025

Chương 61:

10/04/2025

Chương 62:

10/04/2025

Chương 63:

10/04/2025

Chương 64:

10/04/2025

Chương 65:

10/04/2025

Chương 66:

10/04/2025

Chương 67:

10/04/2025

Chương 68:

10/04/2025

Chương 69:

10/04/2025

Chương 70:

10/04/2025

Chương 71:

10/04/2025

Chương 72:

10/04/2025

Chương 73:

10/04/2025

Chương 74:

10/04/2025

Chương 75:

10/04/2025

Chương 76:

10/04/2025

Chương 77:

10/04/2025

Chương 78:

10/04/2025

Chương 79:

10/04/2025

Chương 80:

10/04/2025

Chương 81:

10/04/2025

Chương 82:

10/04/2025

Chương 83:

10/04/2025

Chương 84:

10/04/2025

Chương 85:

10/04/2025

Chương 86:

10/04/2025

Chương 87:

10/04/2025

Chương 88:

10/04/2025

Chương 89:

10/04/2025

Chương 90:

10/04/2025

Chương 91:

10/04/2025

Chương 92:

10/04/2025

Chương 93:

10/04/2025

Chương 94:

10/04/2025

Chương 95:

10/04/2025

Chương 96:

10/04/2025

Chương 97:

10/04/2025

Chương 98:

10/04/2025

Chương 99:

10/04/2025

Chương 100:

10/04/2025

Chương 101:

10/04/2025

Chương 102:

10/04/2025

Chương 103:

10/04/2025

Chương 104:

10/04/2025

Chương 105:

10/04/2025

Chương 106:

10/04/2025

Chương 107:

10/04/2025

Chương 108:

10/04/2025

Chương 109:

10/04/2025

Chương 110:

10/04/2025

Chương 111:

10/04/2025

Chương 112:

10/04/2025

Chương 113:

10/04/2025

Chương 114:

10/04/2025

Chương 115:

10/04/2025

Chương 116:

10/04/2025

Chương 117:

10/04/2025

Chương 118:

10/04/2025

Chương 119:

10/04/2025

Chương 120:

10/04/2025

Chương 121:

10/04/2025

Chương 122:

10/04/2025

Chương 123:

10/04/2025

Chương 124:

10/04/2025

Chương 125:

10/04/2025

Chương 126:

10/04/2025

Chương 127:

10/04/2025

Chương 128:

10/04/2025

Chương 129:

10/04/2025

Chương 130:

10/04/2025

Chương 131:

10/04/2025

Chương 132:

10/04/2025

Chương 133:

10/04/2025

Chương 134:

10/04/2025

Chương 135:

10/04/2025

Chương 136:

10/04/2025

Chương 137:

10/04/2025

Chương 138:

10/04/2025

Chương 139:

10/04/2025

Chương 140:

10/04/2025

Chương 141:

10/04/2025

Chương 142:

10/04/2025

Chương 143:

10/04/2025

Chương 144:

10/04/2025

Chương 145:

10/04/2025

Chương 146:

10/04/2025

Chương 147:

10/04/2025

Chương 148:

10/04/2025

Chương 149:

10/04/2025

Chương 150:

10/04/2025

Chương 151:

10/04/2025

Chương 152:

10/04/2025

Chương 153:

10/04/2025

Chương 154:

10/04/2025

Chương 155:

10/04/2025

Chương 156:

10/04/2025

Chương 157:

10/04/2025

Chương 158:

10/04/2025

Chương 159:

10/04/2025

Bạch Phú Mỹ Những Năm 70

Chương 27:

Chương trước

Chương sau

Đôi môi mềm mại ấm áp của Triệu Lan Hương áp vào cổ họng anh, ướt át, tiếng thở dốc nhẹ như lưỡi câu nhỏ, khiến trái tim anh loạn nhịp. Thân thể mềm mại và trắng nõn của Triệu Lan Hương dán trên lồng ngực anh, làm cho cả khuôn mặt anh đỏ ửng, chảy máu.

Cô nằm trên người anh, đôi mắt ôn nhu gần như có tể nhỏ nước, ẩn tình đưa đẩy.

Triệu Lan Hương hung hăng cắn anh hai cái, bên trái một cái, bên phải một cái, một luồng hơi ấm từ miệng cô xâm nhập vào tim, vào phổi anh, phảng phất như chúng thấm đẫm hương vị ngọt ngào.

Cô đúng là khắc tinh của anh!

Hạ Tùng Bách không thể khống chế, cả người cứng đờ, tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Triệu Lan Hương “giáo huấn” người xong, nhìn thấy Hạ Tùng Bách biểu hiện ngây ngô giống như mao đầu tiểu tử, thì nhịn không được mà bật cười.

Triệu Lan Hương lật nghiêng người, dựa đầu sát vào đầu anh ngủ trên giường, cô hạnh phúc nói: “Em nhìn thấy cái quần đó.”

“Có một cái lỗ trên quần lót. Ngày đó ở ruộng ngô, em kêu anh tới giúp, nhưng anh lại chạy trốn rất nhanh là vì nó sao?”

Triệu Lan Hương tưởng tượng ra tình cảnh đó, liền cảm thấy Hạ Tùng Bách rất đáng yêu, rất chọc người khác khi dễ.

Triệu Lan Hương khi đó cho rằng anh không có kiên nhẫn giúp đỡ người khác, không nghĩ tới là do cô đã nghĩ sai. Sự bối dối và ngượng ngùng của anh đã tạo cho cô sự tự tin lớn như vậy. Vậy nên vừa rồi cô mới dám mắng anh một cách bạo dạn và không cố kỵ như vậy.

Triệu Lan Hương dùng ngón cái sờ sờ sống mũi cao thẳng của anh, nhẹ giọng nói: “Hạ Tùng Bách, em thích anh, chỉ thích mình anh, chuyện này vĩnh viễn sẽ không thay đổi.”

“Cho dù giàu sang, hay nghèo khổ, bệnh tật, hoàn cảnh thuận lợi hay khó khăn.”

Triệu Lan Hương nhẹ nhàng thì thầm, đôi mắt xinh đẹp đen nháy giống như xuyên thấu qua thời gian, nhìn thấy hình ảnh anh và cô nắm tay nhau bước vào lễ đường, trước người thân của cô, bạn bè của cô mà trịnh trọng tuyên thệ. Mãi cho đến lúc chết, anh cũng không có vi phạm lời hứa kia, nghiêm túc mà sủng, mà yêu cô hai mươi năm.

Bọn họ cả đời đều không có con, bởi vì anh không muốn cô phải mạo hiểm, không muốn làm cô chịu khổ, anh đã bỏ đi quyền lợi được làm cha.

Đời này, Triệu Lan Hương sẽ không bước vào vũng bùn của đời trước. Cô sẽ có một thân thể khỏe mạnh, sẽ chỉ thuộc về mình anh, sẽ sinh cho anh đứa con đáng yêu.

Triệu Lan Hương tưởng tượng như vậy, liền cảm thấy cả người được bao bọc trong hạnh phúc, hạnh phúc đến hai mắt cô híp lại, cảm giác hít thở không khí cũng thực hạnh phúc. Sau khi cô hôn xong người đàn ông ngây ngô này, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn, khẽ hừ một tiếng, giọng nói dịu dàng, mềm mại ngọt ngào như đường.

Hạ Tùng Bách thì từ tai đến cổ đều đỏ ửng lên, so với lần đầu tiên bị cô hôn thì còn kích động hơn. Thời gian trôi qua thật lâu, lâu đến nỗi anh cho rằng Triệu Lan Hương đã ngủ rồi, tim anh vẫn còn đập dữ dội, gần như không thở nổi, từng giây từng phút cứ ngây ngốc trôi qua thật khó khăn.

Bởi vì người con gái xinh đẹp dịu dàng đang ngủ trên chiếc giường hằng ngày anh vẫn ngủ, anh không thể tưởng tượng nổi, vô cùng vất vả mà khắc chế chính mình, cái gì cũng đều không thể suy nghĩ!

Nhưng anh cũng không thể ngăn được suy nghĩ của mình, giọng nói của cô là lời ngọt ngào nhất trên đời này mà anh từng được nghe.

Cô nói thích anh, chỉ yêu một mình thằng nghèo là anh!

Hạ Tùng Bách nhắm mặt lại, lại đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt âm trầm xẹt qua một sự vui sướng khó có thể che dấu. Tuy nhiên sau khi ngọn lửa được đốt lên, nó chỉ hiện ra trong chốc lát, rồi lại nhanh chóng chìm vào yên lặng.

Hạ Tùng Bách xoa mặt, người hơi run run.

Hạ Tùng Bách đứng dậy, trầm mặt mà kéo Triệu Lan Hương: “Quần áo em hơi lộn xộn, em tự mình sửa sang đi.”

Anh thở dài một hơi.

“Vì tốt cho em, cũng là tốt cho anh, chúng ta tốt nhất nên giữ khoảng cách một chút. Mặc kệ có phải là người yêu hay không….” Giọng nói khàn khàn của anh đột nhiên ngừng lại, lộ ra một tia buồn bã khó che giấu.

“Cảm ơn em đã sửa sang lại quần áo cho anh, nhưng việc này chị của anh có thể làm được. Tại gần đây chị ấy làm việc mệt nhọc nên anh không muốn làm phiền.”

“ Chắc chắn… Một năm sau, một năm sau. Bây giờ chúng ta không thể vượt qua ranh giới dù chỉ một chút, Lan Hương, anh, anh….” Hạ Tùng Bách nghẹn ngào nói.

Triệu Lan Hương vừa rồi còn rất vui vẻ, hạnh phúc, trông thấy Hạ Tùng Bách cố che dấu khổ sở như vậy, cô rất đau lòng.

Anh căn bản không biết, bản thân mình sau này sẽ có cơ hội chuyển mình. Có khả năng, anh nghĩ rằng cả đời mình sẽ ở nơi thâm sơn cùng cốc nghèo khổ này cả đời, bị người đời khinh thường.

Triệu Lan Hương sờ sờ mặt anh nói: “Nếu anh chịu nỗ lực, tiếp tục nỗ lực, luôn luôn nỗ lực, là có thể cưới em.”

“Anh có nguyện ý vì em mà cố gắng hay không?”

Hạ Tùng Bách nhìn ánh mắt nghiêm túc của Triệu Lan Hương, trầm mặc, ngay cả giọng điệu tự phụ thường ngày cũng không thể làm được.

Anh không trả lời cô, mà sờ sờ mái tóc của cô.

……………..

Tháng bảy, trời nắng như đổ lửa.

Việc đào mương từ trên núi đã tạm thời bị hoãn lại. Bởi vì hạt kê đã chín, việc thu hoạch lương thực mới là việc quan trọng hơn, hết thảy những công việc khác đều phải để lại sau mùa thu hoạch. Những người nông dân được mười công điểm một ngày rất hài lòng. Tuy rằng ngày thường bọn họ cũng kiếm được mười công điểm, nhưng ngay cả những bà vợ của bọn họ phá lệ cũng kiếm được mười công điểm, điều này rất tốt.

Hôm nay tích cóp một chút, ngày mai tích cóp một chút, cuối năm cũng sẽ đỡ phải chịu đói hơn một chút.

Hạ Tùng Bách và chị cả Hạ thì làm việc càng thêm cố gắng, bởi vì nhà bọn họ từ trước đến nay chưa từng được phân công công việc được mười công điểm. Chờ khi thu hoạch lương thực xong, bọn họ mới tiếc hận mà đi lên núi.

Thời điểm thu hoạch hạt kê, cũng là lúc Hạ Tam Nha bắt đầu công việc của mình. Mỗi khi mọi người thu hoạch xong, dưới đất sẽ rơi xuống những hạt kê, cô bé sẽ nhặt những hạt rơi vãi này, tích tiểu thành đại mà tích cóp lại cũng có thể được ăn bát cơm dẻo ngon.

Kể từ khi Hạ Tùng Bách thay đổi công việc, cả người anh trở nên vui vẻ hơn nhiều. Sự vui vẻ của anh không được thể hiện bằng lời nói, anh vẫn là người ít nói và im lặng như trước. Nhưng ánh mắt âm trầm vì bị cuộc sống khốn khổ tích tự đã bị hòa tan, cả người tinh thần sáng láng, cả người giống như tràn đầy năng lượng.

Cả đại đội cùng nhau giành giật ngày công, có người lười biếng, cũng có người cần mẫn. Những kẻ lười biếng sẽ làm một số thủ thuật khoa chân múa tay, có thể dễ dàng lừa gạt người khác. Nhưng Hạ Tùng Bách lại luôn chăm chỉ, cần mẫn làm việc.

Buổi tối sau khi hoàn thành công việc, Triệu Lan Hương lôi kéo tay áo anh, căm giậm nói:  “Sao anh lại ngốc nghếch như vậy, làm việc bình thường như người khác thôi, không cần phải làm việc liều mạng như vậy.”

Cô thực sự rất đau lòng, cô nói: “Anh lại không chịu ăn cơm em làm, lấy đâu ra nhiều sức khỏe như vậy, anh muốn làm mình mệt chết hả cái tên ngu ngốc này. Ngày mai, em sẽ đi mua thịt về, anh không được cự tuyệt nữa!”

Hạ Tùng Bách dùng tay áo xoa xoa mồ hôi trên trán, không nói gì.

Hết Chương 27:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page