Danh sách chương

Chương 1:

10/04/2025

Chương 2:

10/04/2025

Chương 3:

10/04/2025

Chương 4:

10/04/2025

Chương 5:

10/04/2025

Chương 6:

10/04/2025

Chương 7:

10/04/2025

Chương 8:

10/04/2025

Chương 9:

10/04/2025

Chương 10:

10/04/2025

chương 11:

10/04/2025

Chương 12:

10/04/2025

Chương 13:

10/04/2025

Chương 14:

10/04/2025

Chương 15:

10/04/2025

Chương 16:

10/04/2025

Chương 17:

10/04/2025

Chương 18:

10/04/2025

Chương 19:

10/04/2025

Chương 20:

10/04/2025

Chương 21:

10/04/2025

Chương 22:

10/04/2025

Chương 23:

10/04/2025

Chương 24:

10/04/2025

Chương 25:

10/04/2025

Chương 26:

10/04/2025

Chương 27:

10/04/2025

Chương 28:

10/04/2025

Chương 29:

10/04/2025

Chương 30:

10/04/2025

Chương 31:

10/04/2025

Chương 32:

10/04/2025

Chương 33:

10/04/2025

Chương 34:

10/04/2025

Chương 35:

10/04/2025

Chương 36:

10/04/2025

Chương 37:

10/04/2025

Chương 38:

10/04/2025

Chương 39:

10/04/2025

Chương 40:

10/04/2025

Chương 41:

10/04/2025

Chương 42:

10/04/2025

Chương 43:

10/04/2025

Chương 44:

10/04/2025

Chương 45:

10/04/2025

Chương 46:

10/04/2025

Chương 47:

10/04/2025

Chương 48:

10/04/2025

Chương 49:

10/04/2025

Chương 50:

10/04/2025

Chương 51:

10/04/2025

Chương 52:

10/04/2025

Chương 53:

10/04/2025

Chương 54:

10/04/2025

Chương 55:

10/04/2025

Chương 56:

10/04/2025

Chương 57:

10/04/2025

Chương 58:

10/04/2025

Chương 59:

10/04/2025

Chương 60:

10/04/2025

Chương 61:

10/04/2025

Chương 62:

10/04/2025

Chương 63:

10/04/2025

Chương 64:

10/04/2025

Chương 65:

10/04/2025

Chương 66:

10/04/2025

Chương 67:

10/04/2025

Chương 68:

10/04/2025

Chương 69:

10/04/2025

Chương 70:

10/04/2025

Chương 71:

10/04/2025

Chương 72:

10/04/2025

Chương 73:

10/04/2025

Chương 74:

10/04/2025

Chương 75:

10/04/2025

Chương 76:

10/04/2025

Chương 77:

10/04/2025

Chương 78:

10/04/2025

Chương 79:

10/04/2025

Chương 80:

10/04/2025

Chương 81:

10/04/2025

Chương 82:

10/04/2025

Chương 83:

10/04/2025

Chương 84:

10/04/2025

Chương 85:

10/04/2025

Chương 86:

10/04/2025

Chương 87:

10/04/2025

Chương 88:

10/04/2025

Chương 89:

10/04/2025

Chương 90:

10/04/2025

Chương 91:

10/04/2025

Chương 92:

10/04/2025

Chương 93:

10/04/2025

Chương 94:

10/04/2025

Chương 95:

10/04/2025

Chương 96:

10/04/2025

Chương 97:

10/04/2025

Chương 98:

10/04/2025

Chương 99:

10/04/2025

Chương 100:

10/04/2025

Chương 101:

10/04/2025

Chương 102:

10/04/2025

Chương 103:

10/04/2025

Chương 104:

10/04/2025

Chương 105:

10/04/2025

Chương 106:

10/04/2025

Chương 107:

10/04/2025

Chương 108:

10/04/2025

Chương 109:

10/04/2025

Chương 110:

10/04/2025

Chương 111:

10/04/2025

Chương 112:

10/04/2025

Chương 113:

10/04/2025

Chương 114:

10/04/2025

Chương 115:

10/04/2025

Chương 116:

10/04/2025

Chương 117:

10/04/2025

Chương 118:

10/04/2025

Chương 119:

10/04/2025

Chương 120:

10/04/2025

Chương 121:

10/04/2025

Chương 122:

10/04/2025

Chương 123:

10/04/2025

Chương 124:

10/04/2025

Chương 125:

10/04/2025

Chương 126:

10/04/2025

Chương 127:

10/04/2025

Chương 128:

10/04/2025

Chương 129:

10/04/2025

Chương 130:

10/04/2025

Chương 131:

10/04/2025

Chương 132:

10/04/2025

Chương 133:

10/04/2025

Chương 134:

10/04/2025

Chương 135:

10/04/2025

Chương 136:

10/04/2025

Chương 137:

10/04/2025

Chương 138:

10/04/2025

Chương 139:

10/04/2025

Chương 140:

10/04/2025

Chương 141:

10/04/2025

Chương 142:

10/04/2025

Chương 143:

10/04/2025

Chương 144:

10/04/2025

Chương 145:

10/04/2025

Chương 146:

10/04/2025

Chương 147:

10/04/2025

Chương 148:

10/04/2025

Chương 149:

10/04/2025

Chương 150:

10/04/2025

Chương 151:

10/04/2025

Chương 152:

10/04/2025

Chương 153:

10/04/2025

Chương 154:

10/04/2025

Chương 155:

10/04/2025

Chương 156:

10/04/2025

Chương 157:

10/04/2025

Chương 158:

10/04/2025

Chương 159:

10/04/2025

Bạch Phú Mỹ Những Năm 70

chương 11:

Chương trước

Chương sau

Lúc cô đi tới cửa hàng thực phẩm phụ phẩm, trước cửa hàng bán lẻ đã có hai hàng người đang xếp hàng.

Thịt heo, thịt gà vịt là những loại tương đối bán chạy nhất, rất nhanh đã bán hết sạch rồi, đến lượt cô mua thì chỉ còn lòng lợn, móng lợn, còn có mấy thứ linh tinh như gan, đầu, chân gà.

Những thứ nội tạng xương cốt này ăn không có chất béo, nên mọi người đều không thích ăn, nhưng Triệu Lan Hương không chê. Những thứ này trong mắt cô đều là thứ tốt, giá trị so với thịt mỡ không kém là bao. Chẳng qua hiện tại, dầu muối dấm chua gia vị khan hiếm nên không thể phát huy tối đa được mùi vị tuyệt vời của chúng mà thôi.

Cuối cùng,Triệu Lan Hương cướp được hai cân thịt nạc, hai cân móng lợn. Nội tạng, cật, đầu, chân gà vịt cô đều mua hết, cười tủm tỉm nhét vào trong túi. Cô vừa mua phiếu thịt từ chợ đen, cầm chưa nóng tay đã tiêu gần hết.

Những người trong cửa hàng thực phẩm phụ phẩm thấy cô gái ra tay hào phóng không khỏi liếc mắt lên nhìn, nhìn cô mấy lần.

Triệu Lan Hương ho nhẹ một tiếng giải thích: “ Tôi là nhân viên nhà ăn mới tới, chuyên môn phụ trách thu mua thịt.”

Triệu Lan Hương nói xong mới khiến sự nghi ngờ của người bán hàng biến mất. Phải biết rằng, người thành phố có đôi khi ăn còn không thoải mái bằng người nông thôn. Định mức thịt heo mà mỗi người được mua trong một tháng là nửa cân hoặc một cân. Triệu Lan Hương mua một hơi chính là phân lượng thịt heo của một gia đình trong một năm, như vậy làm sao không khiến người ta ghé mắt nhìn xem chứ.

Triệu Lan Hương cất thịt vào giỏ tre, lén lút rời khỏi hàng ngũ xếp hàng. Cô nháy mắt với Hạ Tùng Bách, hai người biến mất ở hẻm nhỏ.

Vì để không làm người khác chú ý,Triệu Lan Hương cũng không ngồi xe ô tô, mà lựa chọn đi bộ về thôn Hà Tử, còn đặc biệt chọn đường núi xa xôi mà đi.

Trong thời đại mà mua bán không được tự do như bây giờ, ngoại trừ định mức người nông dân tự sản xuất, tự tiêu thụ ra, thì số lương thực và vật dụng còn dư lại mà mua đi bán lại, đều bị coi là hành vi đầu cơ trục lợi. Đầu cơ trục lợi là hành vi nguy hiểm, nếu bị bắt được sẽ dựa theo tình tiết nặng nhẹ để phán xử. Nhẹ thì bị bắt đi cải tạo lao động, nặng thì phải ngồi tù. Cô không muốn vì kiếm tiền mà mất đi cái mạng nhỏ này.

Triệu Lan Hương đi bộ gần mười dặm, rốt cuộc trước khi mặt trời xuống núi đã về tới thôn Hà Tử.

Đôi lông mày rậm và đen của Hạ Tùng Bách suốt đoạn đường từ chợ đen trở về, vẫn chưa từng giãn ra.

Anh đi theo sau đuôi thanh niên trí thức họ Triệu “to gan lớn mật”, dọc theo đường đi, nhìn cô cẩn thận đi vòng qua đường núi, còn nắm mấy nắm rau dại phủ kín lên giỏ xách đựng đầy thịt heo kia, ngụy trang như vừa đi đào rau dại về. Lúc này, sắc mặt căng chặt của anh mới tốt hơn một chút, không còn khó coi như trước nữa.

Nếu cô bị bắt, cả nhà họ Hạ bọn họ cũng khó mà thoát khỏi tội “tòng phạm”, đây là cách mà Hạ Tùng Bách đã giải thích cho hành vi đi theo sau lưng Triệu thanh niên trí thức của mình như thế.

Triệu Lan Hương cũng không biết suy nghĩ phức tạp của anh, sau khi về nhà liền chui thẳng vào phòng chứa củi, bắt đầu chuẩn bị nấu nướng.

Cô nhanh tay rửa sạch hết đống thịt, chọn lấy thịt gà, thịt vịt ra, cắt lát gừng băm nhỏ, thêm gia vị rượu muối, rồi ướp chúng lên. Thời gian để ướp thịt rất lâu, phải chờ tới trưa mai mới có thể  ướp thấm gia vị. Cô tìm bình gốm bỏ chúng vào đậy kín, kế tiếp bắt đầu chế biến nước sốt.

Cô muốn làm món chân vịt, cổ vịt nguội nổi tiếng khắp trời nam đất bắc đời sau, hương vị độc đáo, vô cùng mê người.

Năm đó, bởi vì cô và chị cả Hạ yêu thích các món ngon, làm ông chồng già nhiều tiền của cô đã vung tay tài trợ một khoản lớn cho một chương trình ẩm thực. Triệu Lan Hương thường xuyên được mời làm giám khảo khách mời. Tổ tiết mục là đi sâu vào ẩm thực dân gian, chủ đề là những phương pháp ẩm thực đã bị thất truyền. Cô đi theo chương trình này cũng học hỏi được rất nhiều, từ số đầu tiên đến số cuối cùng, cô góp nhặt được một đống công thức nấu ăn ngon.

Trong tất cả các món chính thống và món ăn đặc sắc của các dân tộc, hễ là những món mà cô cảm thấy ngon đều sẽ tự mình làm thử. Không nghĩ tới, sở thích mà bồi dưỡng những lúc rảnh rỗi, hiện tại lại giúp cô có một kỹ năng để kiếm tiền.

Triệu Lan Hương lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm thế sự vô thường.

lấy ra hơn ba mươi loại gia vị như hồi, tam thất, quế, thì là, thảo quả, đinh hương, sa nhân, tiêu, đậu khấu, lá nguyệt quế… vào nồi làm nước sốt, nầu đến khi ra màu, đợi lắng xuống để nguội, ngày mai tẩm ướp thịt vịt.

Sau khi cô làm xong những chuyện lặt vặt này, phòng bếp nhà họ Hạ tràn ngập một mùi hương kỳ lạ, hương vị hương liệu trộn lẫn với mùi thịt thật ngọt ngào.

Phòng ở nhà họ Hạ tuy nẳm ở nơi tương đối hẻo lánh, nhưng nơi này vẫn có những nhà xung quanh. Thời điểm Triệu Lan Hương nấu ăn cố ý đóng cửa sổ lại, còn cố ý để một chậu than hoạt tính chưa đốt để hút bớt mùi. Sau khi làm xong món chân vịt nguội, cô đi ra ngoài hít thở không khí. Phòng chứa củi bị đóng cửa sổ nên lúc này đã nóng như lò lửa, làm cô đổ đầy mồ hôi, từng sợi tóc đen dính sát vào khuôn mặt khiến cô không thoải mái.

Cô vừa đẩy cửa ra ngoài thì trông thấy Hạ Tam Nha đang chảy nước miếng.

Triệu Lan Hương cười tủm tỉm lấy từ trong túi một khối đường mạch nha đưa cho bé: “Ăn đi.”

Kẹo này là do cô tiện đường mua về cho đứa nhỏ trong nhà lúc đi lên trên trấn, Hạ Tam Nha thích ăn ngọt, nhưng lớn như này vẫn chưa từng ăn qua.

Đôi mắt đen nhánh sáng ngời của Hạ Tam Nha giống như phát sáng, bé nhận lấy đường, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía phòng chứa. Phòng bếp nhà họ Hạ giờ phút này trong mắt bé không khác gì thiên đường. Cô bé ngửi thấy mùi thơm bay ra khỏi cửa sổ, nước miếng không nhịn được mà tứa ra đầu lưỡi, miệng liên tục nuốt nước bọt.

Triệu Lan Hương nhìn bộ dáng của cô bé thấy vừa đáng yêu, lại vừa đáng thương, trong lòng không khỏi mềm nhũn.

Cô nói: “ Tối nay có móng giò ăn, yên tâm, không thiếu phần của em.”

Nói xong cô sờ sờ mũi của cô bé, khóe môi không tự giác cong lên. Đồ ăn mình làm có thể làm người khác yêu thích, đây chính là lời khẳng định lớn nhất mà cô nhận được.

Mặc dù…tiểu gia hỏa rất có khả năng từ trước đến nay chưa ăn qua đồ ngon bao giờ, hơi ngửi được chút hương vị đều không chịu nổi.  Nhưng không sao…Cô sẽ dùng tất cả những gì mình học được ở đời trước, nuôi đứa nhỏ đáng thương này mập lên.

Triệu Lan Hương không yên tâm về mùi thơm tỏa ra từ trong phòng chứa củi, lại đi rút ra thêm một đống than chưa tàn đập vỡ thành những mảnh nhỏ để trên mặt đất, lại bịt kín bình nước sốt và thịt ướp.

Chờ đến khi mùi thơm đã nhạt đi không ít, cô mới bắt đầu hầm món móng giò. Móng giò hầm ngũ vị hương không cần làm phiền phức như chân vịt muối. Món móng giò hôm trước cô làm vẫn chưa đầy đủ hương liệu. Lần này, cô đi chợ đen đã càn quét một vòng, kiếm được đầy đủ những gia vị còn thiếu. Món móng giò đêm nay sẽ càng thơm ngon hơn.

Hạ Tùng Bách sau khi về nhà liền đi chẻ củi, gánh nước, làm cho xong hết những công việc lặt vặt trong nhà. Lúc này mới có thời gian rảnh rỗi suy nghĩ đến Triệu thanh niên trí thức “không an phận” trong nhà kia.

Đột nhiên, anh ngửi được mùi thơm từ trong phòng chứa củi bay ra. Anh nghĩ đến hình ảnh Hạ Tam Nha vui vẻ thỏa mãn mà cắn thịt, đôi mắt đen láy của anh hiện lên một tia phức tạp, u ám.

Trong lòng anh hiện lên vô số ý nghĩ khiến cô gái kia yên phận. Những ý nghĩ đó vẫn luôn dày vò anh suốt quãng đường về. Nhưng giây phút này, khi trông thấy cảnh tượng như vậy, Hạ Tùng Bách lại dao động.

Những năm gần đây, bọn họ thành thật yên phận làm nông dân, không dám phá hỏng quy định, không dám làm chuyện xấu, chẳng lẽ ông trời sẽ bỏ qua cho bọn họ, để bọn họ được sống yên ổn sao?

Không có, những lời đàm tiếu xung quanh anh chưa bao giờ dừng lại lấy một ngày kể từ khi anh hiểu chuyện. Những lời đồn đại ác ý đã bao trùm cuộc đời anh. Anh bị coi là thành phần xấu và anh cảm kích vì tổ chức đã không hoàn toàn vứt bỏ bọn họ, cho gia đình anh cơ hội cải tạo. Tuy nhiên, anh biết rằng chỉ cần họ còn sống một ngày, thì cả nhà họ Hạ bọn họ phải cụp đuôi làm người, trên người vĩnh viễn mang theo ấn ký sỉ nhục không thể rửa sạch…

Tình hình đã kém đến như vậy rồi, còn có điều gì có thể khiến nó trở nên xấu hơn nữa được sao?

Buổi tối, chị cả Hạ lùa đàn bò của đại đội vào chuồng bò. Khi chị đang rửa tay bên giếng, trong không khí mơ hồ ngửi thấy mùi thịt. Chị lập tức biết Triệu Lan Hương lại mua thịt lợn về làm bữa ăn ngon, haiz! Đêm nay nhất định không thể lại ăn thịt Triệu Lan Hương mua, chị đã ăn không biết bao nhiều thứ ngon của người ta rồi. Nhưng mà, chị không có gì để báo đáp cho những món ăn đó của Triệu Lan Hương! Chị cả Hạcực kỳ hổ thẹn.

Nhưng ngay sau đó, chị cả Hạ lại bị sự thật vả mặt.

Triệu Lan Hương nhìn thấy chị cả Hạ thì rất nhiệt tình, nhanh chóng kéo chị đến phòng chứa củi. Cơm trắng dẻo thơm được cho vào từng bát, từng bát đều được rưới một lớp nước thịt thơm phức, chân giò được hầm sáng bóng như mã não sáng rực dưới ánh đèn dầu. Triệu Lan Hương không nói gì, trực tiếp đút một miếng chân giò vừa mềm vừa thơm vào miệng chị.

“Ngon không? Tam Nha chỉ tưới nước sốt này đã ăn được hai chén cơm rồi.”

Chị cả Hạ cảm thấy một hương vị đậm đà lan tỏa ở trong miệng, đầu lưỡi, hàm răng không nghe sai bảo mà phối hợp hết sức ăn ý, không tự chủ được mà nhai cơm. Dường như chị cũng đang tận hưởng một niềm vui sướng chưa từng có, ngọt ngào, mềm mại, ăn ngon đến mức khiến chị mất hết cả lý trí. Tay chân chị bắt đầu không nghe lời mình nữa mà đi đến cạnh bàn, cầm lấy bát cơm lên, há to miệng ăn rất sảng khoái.

Ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng thứ hai. Cuối cùng, một bát cơm đầy đã trông thấy đáy, cảm giác thỏa mãn truyền đến từ cái bụng no kềnh, chị cả Hạ mới đột nhiên tỉnh táo…

Hết chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page