Chương 1:
03/01/2025
Chương 2:
03/01/2025
Chương 3:
03/01/2025
Chương 4:
03/01/2025
Chương 5:
03/01/2025
Chương 6:
03/01/2025
Chương 7:
03/01/2025
Chương 8:
03/01/2025
Chương 9:
03/01/2025
Chương 10:
03/01/2025
Chương 11:
03/01/2025
Chương 12:
03/01/2025
Chương 13:
03/01/2025
Chương 14:
03/01/2025
Chương 15:
03/01/2025
Chương 16:
03/01/2025
“Ta muốn phơi bày chuyện này ra ngoài, để thiên hạ thấy rõ bộ mặt thật của nàng ta!”
Phượng Lăng giận đến mức đạp mạnh xuống đất.
Thương Hằng thì bình tĩnh hơn, khuyên nhủ: “Thôi đi, nghĩ cách khác vậy.”
Ta vui vẻ nhướn mày, thích nhất là nhìn dáng vẻ các người không vừa mắt ta, nhưng lại chẳng làm gì được.
Quay người vào trong, thấy Côn Luân nô vẫn đang quỳ trên đất chờ mình.
Gã ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn ngập kính trọng và gắn bó.
Ta mỉm cười đáp lại, xem như phản hồi.
Từ đó về sau, Phượng Lăng và Thương Hằng không đến cầu xin ta nữa.
Nghe nói Thương Hằng đã treo hoàng bảng, thưởng mười vạn lượng vàng, tìm danh y và linh dược để chữa trị cho nữ vũ cơ.
Hiện tại, Thái y viện chẳng làm gì khác ngoài việc xoay quanh nữ vũ cơ.
Dù ả đi đâu, cũng có một đoàn thái y đi theo sát bên, như thể chỉ cần ả phát bệnh mà c.h.ế.t, cả hoàng triều sẽ sụp đổ.
Tin tức huynh đệ Phượng gia cắt đứt quan hệ với ta cũng nhanh chóng lan truyền khắp nơi, củng cố tình cảnh “không được hoàng đế và triều đình dung thứ” của ta.
Lời đồn ngày càng được thổi phồng, nhưng điều bất ngờ là số người đồng cảm và bất bình thay ta lại càng lúc càng nhiều.
Dù sao, ta là khai quốc công thần của Thương Lan, chiến công hiển hách.
Những người nhớ đến ta, cảm kích ta, đông hơn gấp bội so với những kẻ ghét bỏ ta.
Rồi ta nhận được một lá thư khuyên hàng từ kẻ địch.
Một nhóm người từng bị đánh bại đến mức trở thành ch.ó nhà tang, nay cũng biết tình cảnh khó khăn của ta, lại dám cả gan mời ta quy phục.
Thật sự rất thú vị!
Thương Hằng rốt cuộc có hiểu không, Thương Lan có thể không có y làm hoàng đế, nhưng làm sao thiếu được Phượng soái ta đây?
Không có ta, làm sao mà y giữ vững được ngai vàng này?
Khi ra ngoài dạo chơi, không ngờ lại gặp phải những người ta không muốn thấy.
Nữ vũ cơ, được Phượng Tiêu và Phượng Lăng hộ tống, đang đi về phía ta.
Khi thấy ta, sắc mặt ả càng thêm tái nhợt, yếu ớt như không thể đứng vững, liền ngã vào trong lòng Phượng Tiêu, nói: “Nhị ca, muội sợ quá…”
Trông thật thảm hại.
Khuôn mặt hốc hác, gầy đi nhiều, thật sự giống như sắp không sống nổi nữa.
Xem ra, để có được trái tim Thương Hằng, ả quả thật đã bỏ ra rất nhiều, e rằng dù có thêm bao nhiêu linh đan diệu dược, cũng khó mà chữa trị hoàn toàn.
Ả nhìn ta, giả vờ sợ hãi, lập tức khiến huynh đệ Phượng gia quay lại nhìn ta với ánh mắt đầy phẫn nộ.
“Đừng sợ, nếu nàng ta dám tổn thương muội dù chỉ một sợi tóc, ta sẽ liều mạng với nàng ta!”
Phượng Tiêu thẳng thừng hơn rất nhiều so với Phượng Lăng.
Ta có thể nhận thấy, tình cảm của hắn ta đối với nữ vũ cơ này chắc chắn không chỉ đơn giản là tình cảm huynh muội.
Thật tiếc, nữ vũ cơ này lại muốn làm hoàng hậu.
Ta chẳng buồn liếc mắt nhìn bọn họ, trực tiếp bước qua mà đi.
Đám người này quá coi trọng bản thân rồi.
Chỉ là khi đi được một quãng, ta nhận thấy Côn Luân nô theo sau mình, nhưng lại đứng im tại chỗ, ngây người nhìn nữ vũ cơ.
Dù gã nhanh chóng lấy lại tinh thần và theo bước, nhưng ta không thể không nhận thấy ánh mắt của gã có chút lạ lẫm.
Cuối cùng, vẫn phát hiện ra sự bất thường.
Ta không biểu lộ gì, chỉ âm thầm quan sát.
Ban ngày, gã vẫn bình thường, nhưng đến đêm lại thường biến mất.
Mỗi lần trở về, trên người luôn phảng phất mùi phấn son nồng nặc, khiến người ta phải khó chịu.
Dù không nói, ta cũng biết gã đi tìm ai.
Nghe nói, nữ vũ cơ sử dụng loại phấn thơm đặc biệt mà Thương Hằng đã mời một bậc thầy pha chế hương liệu hàng đầu chế ra riêng, trên đời này chỉ có ả mới có.
Vào đêm mà Côn Luân nô định hành động, ta ngồi trong phòng chờ đợi.
Gã đốt một viên thuốc mê, ném qua khe cửa sổ vào trong.
Một lát sau, gã gõ cửa, thấy không có ai trả lời mới dám đẩy cửa vào.
Nhưng khi vào trong, lại thấy ta đang ngồi yên lành, uống trà, vẻ mặt thản nhiên, không chút hề hấn.
You cannot copy content of this page
Bình luận