Khi đang tắm, một con rắn nhỏ màu đen bò lên đùi tôi.
Những giọt nước từ cơ thể nhỏ xuống, bị cái lưỡi rắn liếm qua.
Đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói:
[Liếm sạch nước trên người vợ.]
Tôi sững lại, tưởng mình nghe nhầm.
[Đùi vợ… quấn chặt lấy!]
??? Gặp ma rồi.
1
Gia đình tôi là một gia đình phong kiến điển hình.
Để thoát khỏi họ, tôi một mình thuê nhà và làm việc trong thành phố lớn.
Sống một mình không tránh khỏi cô đơn, tôi nuôi một con rắn nhỏ màu đen để bầu bạn.
Nhưng nó có vẻ quá bám người.
Nó không chịu ở trong hộp nuôi mà cứ thích bò ra quấn quanh tôi.
Sau khi cho nó ăn xong, tôi đi tắm.
Ánh đèn trên đầu hơi chói, nước từ vòi sen xối xuống, khiến tôi thoải mái nhắm mắt lại.
Đột nhiên, có thứ gì đó lạnh ngắt quấn lên đùi tôi.
Nhìn xuống, tôi thấy con rắn nhỏ đã bò ra ngoài từ lúc nào.
Cơ thể dài mảnh của nó quấn từ bắp chân lên đến đùi tôi.
Đầu con rắn bò lên hướng thắt lưng tôi, cái lưỡi nhỏ của nó liếm những giọt nước đang chảy xuống cơ thể tôi.
[Hì hì, liếm sạch nước trên người vợ.]
Đùi tôi bị siết đến mức để lại vết đỏ.
Tôi đưa tay định kéo nó xuống, nhưng nó nhanh chóng tránh đi.
[Đùi của vợ… phải quấn chặt!]
Tôi hít sâu, “là giả, là giả thôi” chắc chắn là do hôm nay làm việc quá mệt.
Sau khi tắm xong, tôi định lấy quần áo, nhưng nó lại quấn chặt không chịu buông.
[Quần áo của vợ, để anh hít hít hít hít hít…]
Mất kiên nhẫn, tôi nhấn vào bảy tấc của nó:
“Không muốn chết thì cút đi.”
Nó nhìn tôi vài giây, rồi từ từ buông quần áo ra, men theo tay tôi bò lên cổ, đuôi còn đong đưa trước ngực.
[Hức hức, vợ hung dữ quá, nhưng anh lại siêu thích!]
Trong lòng tôi thầm nghĩ:
“Là giả, là giả, ngủ một giấc là ổn thôi.”
Tối đến, nó vẫn không chịu ở trong ổ mà cứ quấn lấy tôi không chịu buông.
Tôi bực mình buộc nó thành một nút thắt rồi ném lên giường, mặc kệ.
Đêm nay tôi ngủ không yên giấc, giữa đêm mơ màng luôn cảm thấy có thứ gì đó lạnh ngắt áp sát người, khiến tôi khó thở.
Sáng thức dậy, con rắn nhỏ vẫn y nguyên như vậy, không nhúc nhích, nhưng đôi mắt đen láy lại chằm chằm nhìn tôi.
Lúc này, tôi lại nghe thấy giọng nói đó:
[Ban đêm nhân lúc vợ không để ý, lén ôm vợ ngủ, chắc không bị phát hiện đâu nhỉ? May mà mình là một con rắn biết thắt nút, hì hì hì…]
Tôi sa sầm mặt mày, lặng lẽ siết chặt nắm tay, nhốt nó vào trong hộp nuôi.
2
Sau khi rửa mặt xong, tôi dùng trâm tùy ý búi tóc rồi đến tiệm xăm làm việc.
Khách hôm nay là người đã đặt hẹn trước, vừa đến anh ta đã nhanh chóng nằm xuống.
“Xăm sao cho ngầu nhé.”
Tôi chuyển hình mẫu lên bụng anh ta, đeo găng tay rồi bắt đầu đi nét một cách thuần thục.
Anh ta bắt đầu bắt chuyện:
“Cô nhìn trong sáng thế này, sao lại làm nghề xăm hình?”
Tôi không buồn đáp lại.
Anh ta vẫn không chịu thôi:
“Con gái đừng làm nghề này, chẳng có chàng trai nào thích đâu.”
Tôi tiếp tục làm việc, không hề dừng tay.
Thấy không được hưởng ứng, anh ta tự dưng im lặng.
Đến khi hoàn thành tất cả các bước, anh ta cố tình đưa tay vuốt mu bàn tay tôi:
“Đi uống một ly không? Nhưng cô không phải bạn gái tôi, thế nên tự trả phần mình nha.”
Tôi cười nhạt một tiếng, còn chưa kịp làm gì thì một bóng đen bất ngờ lao vào từ cửa, thẳng tay quật ngã anh ta xuống đất.
Người đàn ông mặc áo ba lỗ màu đen, bắp tay rắn chắc, đôi chân dài đạp lên ngực gã kia, giọng nói đầy tức giận:
“Cái tay bẩn thỉu của mày mà dám chạm vào cô ấy à? Cút ngay!”
“Tên khốn, thả tôi ra!”
Gã đàn ông còn định vùng vẫy, nhưng bị anh tung thêm một cú đá, thẳng chân hất ra ngoài.
Trùng hợp làm sao, tôi lại, lại, lại nghe thấy giọng nói đó:
[Thằng xấu xí nào dám mơ tưởng đến vợ thơm thơm của tôi? Chém chết nó đi!]
Cuối cùng, tôi nhìn rõ gương mặt của anh: Đường nét sắc sảo, ngũ quan anh tuấn, mái tóc đen gọn gàng, sáng sủa.
Tôi nhíu mày, im lặng vài giây rồi nói:
“Anh…”
Anh bật cười khẽ, đôi mắt lóe lên tia nhìn khó đoán.
Đột nhiên, anh ép tôi vào góc tường, cây trâm trên tóc tôi rơi xuống, mái tóc dài đen nhánh xõa ra, vài lọn tóc chạm nhẹ vào đầu ngón tay anh.
[Tóc vợ thơm quá, để anh hít, hít, hít, hít!]
Bề ngoài anh không lộ cảm xúc, nhưng ngón tay khẽ xoắn lấy đuôi tóc tôi, cơ thể anh áp sát vào tôi.
Làn da anh ta mát lạnh, lồng ngực rắn chắc chạm vào tôi khiến tôi không khỏi căng thẳng.
“Biết anh là ai không?”
[Nghe nói con gái thích trai xấu lạnh lùng, chắc chắn vợ bị tôi hớp hồn rồi!]
Tôi nhìn anh ta, thốt lên:
“Anh là… Tiểu Hắc?”
[Vợ nhận ra tôi rồi! Tôi xúc động quá, muốn khóc chết luôn!]
Anh liếc tôi một cái, giọng lạnh lùng:
“Hừ, vậy mà em cũng nhận ra. Anh biết em có nhiều câu muốn hỏi, miễn cưỡng cho em hỏi một câu thôi.”
Tôi chớp mắt, nhìn anh từ trên xuống dưới rồi hỏi:
“Anh thật sự có hai cái đó à?”
[Hả? Hả?? Hả???]
Anh im lặng một lúc, sau đó bình thản đáp:
“Nếu em muốn, thì cũng không phải không thể.”
[Mặc kệ, vợ đáng yêu quá, để mình siêu cấp một chút.]
You cannot copy content of this page
Bình luận