Ám Sát Thái Tử Đương Triều

Chương 16: NGOẠI TRUYỆN  2 – 【Chử Sư Thành】

Chương trước

Chương sau

 

Mấy tháng sau, Bắc Tề xâm phạm biên cương, phụ thân nàng lĩnh binh xuất chinh, nàng cũng muốn theo phụ thân ra chiến trường.

 

Trước khi đi, nàng tìm đến ta, kể cho ta nghe.

 

Ta có phần không vui, chiến trường hiểm nguy trùng trùng.

 

Nàng lại hớn hở ngẩng cao đầu, hùng hồn nói: “Chậc, phụ thân ta trước giờ đánh Bắc Tề bao nhiêu trận, chúng chưa từng thắng nổi một lần. Lần này ta chẳng qua chỉ lén theo phụ thân đi Bắc Cương chơi vài tháng thôi.”

 

Quả thực, những năm qua, Mặc tướng quân đã nhiều lần giao chiến với Bắc Tề, trận chiến gần nhất cũng là ba năm trước.

 

Ba năm trước, Mặc Nhu đã từng lén theo phụ thân ra chiến trường, nhưng giữa đường bị phát hiện, liền bị đưa trả về.

 

Lần này, nàng vẫn không từ bỏ ý định.

 

Con gái tướng quân, từ nhỏ đã nghe phụ thân kể về sa trường, lòng sinh ngưỡng mộ, nếu không tự mình đến thử một lần, nàng sẽ không cam tâm.

 

Vậy nên, ta không ngăn cản nàng nữa.

 

Bởi ta biết, Mặc tướng quân tuyệt đối sẽ không để nàng thực sự ra tiền tuyến chém giết, cùng lắm cũng chỉ có thể ở hậu phương làm chút việc lặt vặt mà thôi.

 

Thế nhưng, ta lo nàng đến Bắc Cương sẽ gặp nguy hiểm, mà chưa từng nghĩ rằng mối họa lại đến từ hoàng thành, đến từ chính phụ vương của ta.

 

… 

 

Ta là Hoàng thái tôn. 

 

Hoàng tổ phụ vẫn còn tại thế, phụ vương ta vẫn còn trẻ, vậy nên ngai vàng đối với ta mà nói, xa xôi vô cùng.

 

Cho nên, suốt mười sáu năm nay, ta chưa từng để tâm đến tranh đoạt hoàng vị, chỉ yên phận làm một đứa cháu ngoan.

 

Vậy mà khi biết được phụ vương ta vì đối phó với tam thúc mà hãm hại Mặc tướng quân, ta chỉ cảm thấy vô cùng bàng hoàng.

 

Rõ ràng ngày thường mọi người trong hoàng thành gặp nhau vẫn vui vẻ trò chuyện, sao trong chớp mắt đã trở thành tử địch?

 

Trước khi Mặc gia bị tru di cửu tộc, ta đã quỳ xuống trước mặt phụ vương, khẩn cầu người hãy tha cho Mặc tướng quân.

 

Bởi vì nếu người thực sự giết cả nhà Mặc tướng quân… ta và Mặc Nhu, cũng sẽ không bao giờ còn khả năng nữa.

 

Ta đã ngây thơ đến mức đem chuyện giữa mình và Mặc Nhu nói ra trước mặt phụ vương, khẳng khái thưa rằng: “Phụ vương, nếu nhi thần cưới Mặc Nhu, thì Mặc tướng quân nhất định sẽ không vì tam thúc mà ra tay với người.”

 

Thế nhưng, phụ vương ta lại như thể vừa nghe được một trò cười hoang đường, chỉ nhếch môi lạnh lùng cười nhạo: “Xem ra những năm qua, vi phụ quá mức dung túng ngươi rồi. Đường đường là hoàng tử, lại ngu dốt đến nỗi không nhìn rõ cục diện trước mắt.”

 

Ta không nói thêm lời nào nữa.

 

Đêm hôm đó, ta lén đi tìm Hoàng tổ phụ, muốn kêu oan cho Mặc gia.

 

Nhưng còn chưa kịp bước qua ngưỡng cửa cung điện của Hoàng tổ phụ, đã bị ám vệ của phụ vương bắt lại, nhốt vào Đông cung, cấm túc không cho ra ngoài.

 

Tận mắt nhìn Mặc gia bị tru di cửu tộc, tam thúc bị giam vào Tông Nhân phủ rồi chết thảm trong đó…

 

Nếu đến nước này ta còn không nhận ra ai là hung thủ, vậy thì ta thực sự ngu xuẩn đến cực điểm.

 

Điều duy nhất khiến ta may mắn chính là — Mặc Nhu đã theo Mặc tướng quân đến Bắc Cương, không trở về kinh thành.

 

Nhưng ta cũng chưa kịp vui mừng được bao lâu, thì tin tức về nàng bị bại lộ.

 

Hết Chương 16: NGOẠI TRUYỆN  2 – 【Chử Sư Thành】.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page