Chương 2:
13/03/2025
Chương 1:
13/03/2025
Chương 3:
13/03/2025
Chương 4:
15/03/2025
Chương 5:
15/03/2025
Chương 6:
15/03/2025
Chương 7:
15/03/2025
Chương 8:
15/03/2025
Chương 9:
15/03/2025
Chương 10:
18/03/2025
Chương 11:
18/03/2025
Chương 12:
18/03/2025
Chương 13:
18/03/2025
Chương 14:
18/03/2025
Chương 15: NGOẠI TRUYỆN 1 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 16: NGOẠI TRUYỆN 2 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 17: NGOẠI TRUYỆN 3 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 18: NGOẠI TRUYỆN 4 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 19: NGOẠI TRUYỆN 5 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 20: NGOẠI TRUYỆN 6 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chỉ trong vòng một canh giờ, thái tử và Chử Sư Thành đều bị bắt.
Cả hai đều bị tống vào đại lao.
Ba ngày sau, Chử Sư Thành bị giam trong ngục, cuối cùng ta không thể kiềm chế được nữa, lặng lẽ đến gặp y.
Bởi vì, ta không tài nào hiểu nổi— Vì sao y lại tìm chết?
Chử Sư Thành nhìn thấy ta, nhưng chẳng hề tỏ ra ngạc nhiên, khóe môi thậm chí còn khẽ nhếch lên, nói: “Nàng thực sự còn sống, vậy thì tốt rồi.”
Ta trầm mặc một lát, rồi hỏi: “Ngươi biết ta giả mạo Tức Mặc Dư từ khi nào?”
Y khẽ cúi mắt, giọng điềm tĩnh: “Đêm đó, khi nàng bị thương ở thái tử phủ, ta đã nhìn thấy vết sẹo trên người nàng.”
“Năm đó, Tức Mặc Dư chưa từng chịu hình phạt ở Hình Bộ.”
“Dù nàng thông minh, cố tình hun khói để làm khàn giọng, giả bộ thay đổi thanh âm, nhưng chỉ cần chú ý kỹ, đôi lúc giọng điệu của nàng vẫn chẳng khác gì năm xưa.”
Ta: “……”
Vậy là đêm ấy đã bị lộ tẩy rồi.
Ta chợt nhớ lại, lần đó khi tỉnh lại sau cơn mê, Chử Sư Thành đã khựng lại một lát, rồi mới gọi ta một tiếng “A Dư.”
Ta vừa định hỏi vì sao khi đó không vạch trần ta, nhưng y lại đột nhiên đổi sắc mặt, lạnh lùng chất vấn: “Vì sao nàng và Thất thúc giết sạch nhà Tức Mặc Thừa tướng, đã báo thù cho phụ mẫu nàng rồi, còn phải giết A Dư?”
“Nàng có biết năm đó nàng ấy vì cứu nàng mà rơi vào chốn phong trần không? Nếu nàng muốn hãm hại thái tử phủ, vậy vì sao phải kéo nàng ấy xuống nước?”
Vì sao ư?
Bởi vì mọi bi kịch của ta, đều bắt đầu từ Tức Mặc Dư.
Năm đó, ta lén lút theo phụ thân đến Bắc Cương.
Trong thiên hạ, ngoại trừ Chử Sư Thành và Tức Mặc Dư, không một ai hay biết, ngay cả phụ thân ta cũng chỉ khi đến chiến trường mới phát hiện ta đã theo cùng.
Rõ ràng thị nữ của ta đã dùng danh nghĩa của ta mà thế mạng, nhưng một tháng sau, quân doanh lại lần nữa truy lùng ta.
Để ép ta xuất hiện, bọn chúng không tiếc giết hại vô số người vô tội.
Mà nguyên nhân chính là — Tức Mặc Dư đã nói với phụ thân nàng ta rằng ta chưa chết, ta đã đến Bắc Cương.
Nàng ta muốn ta phải chết, bởi vì nàng ta yêu Chử Sư Thành.
Chỉ cần ta còn sống, dù có trở thành nô bộc thấp hèn nhất, nàng ta cũng vĩnh viễn không thể gả cho y.
Đúng lúc đó, thái tử phủ cũng muốn liên hôn với phủ thừa tướng, Tức Mặc Dư liền bày ra một màn kịch — vì cứu ta mà bị thương, vì ta mà rơi vào thanh lâu, vì ta mà đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân.
Chử Sư Thành thực lòng thích ta.
Trong khi Mặc gia bị hại dưới tay phủ thừa tướng, y tuyệt đối không thể đồng ý cuộc hôn nhân giữa mình và nữ nhi của thừa tướng.
Ba người chúng ta đã từng cùng nhau học ở Quốc Tử Giám suốt nhiều năm, Tức Mặc Dư hiểu y hơn ai hết.
Y là kẻ yêu ghét rạch ròi, chẳng chút e sợ phụ vương.
Chỉ cần nhìn y dám liều lĩnh đoạt xe tù cứu ta khỏi tay phụ vương, chỉ cần nhìn y vì Tức Mặc Dư mà cự tuyệt buổi xem mắt với tiểu thư nhà tân thừa tướng là đủ hiểu.
Chỉ có một cách khiến Chử Sư Thành phải cúi đầu — để y mang nợ ân tình với Tức Mặc Dư.
Vậy nên, nàng ta bị thương “vì ta”, rơi vào thanh lâu “vì ta”, bị phụ thân từ bỏ “vì ta”.
Tất cả chỉ để sau khi ta chết, Chử Sư Thành sẽ vì áy náy mà đồng ý lấy mình.
Cả những vết thương ta mang trên người ở đại lao Hình Bộ, cũng là do nàng ta mà ra.
Nếu không nhờ vết thương đó, sau khi Chử Sư Trạch đổi ta ra khỏi ngục, hắn đã không truy xét ai là kẻ đứng sau chỉ đạo người của Hình Bộ bí mật tra tấn ta.
You cannot copy content of this page
Bình luận