Chương 2:
13/03/2025
Chương 1:
13/03/2025
Chương 3:
13/03/2025
Chương 4:
15/03/2025
Chương 5:
15/03/2025
Chương 6:
15/03/2025
Chương 7:
15/03/2025
Chương 8:
15/03/2025
Chương 9:
15/03/2025
Chương 10:
18/03/2025
Chương 11:
18/03/2025
Chương 12:
18/03/2025
Chương 13:
18/03/2025
Chương 14:
18/03/2025
Chương 15: NGOẠI TRUYỆN 1 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 16: NGOẠI TRUYỆN 2 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 17: NGOẠI TRUYỆN 3 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 18: NGOẠI TRUYỆN 4 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 19: NGOẠI TRUYỆN 5 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Chương 20: NGOẠI TRUYỆN 6 – 【Chử Sư Thành】
20/03/2025
Khi ấy, hắn thường xuyên ở lại tướng quân phủ, mà phụ thân ta lại là kẻ miệng rộng, nuôi con gái như con trai, chẳng bao giờ để tâm đến cảm nhận của ta, coi chuyện này như trò đùa mà kể đi kể lại.
Chử Sư Trạch tất nhiên cũng biết chuyện.
Ta chẳng thể phản bác lại Chử Sư Trạch, vậy nên hôm sau, khi hắn tiếp tục đứng tấn, ta liền đặt một lò than dưới mông hắn, đốt cháy vạt áo.
Nhưng Chử Sư Trạch cũng chẳng hề yếu thế.
Lần sau đến lượt ta đứng tấn, hắn lại đặt một chậu nước dưới mông ta, nhướng mày cười cợt: “Nếu ngươi không vững mà ngã xuống, vậy chính là mười tuổi vẫn còn đái dầm đó nha.”
Sau đó, hắn còn cố tình kể chuyện cười, khiến ta cười đến mức mất thăng bằng, rơi thẳng xuống chậu nước.
Hắn cười ha hả, đắc ý vô cùng.
Những năm đó, chỉ cần ta từ Quốc Tử Giám trở về nhà, hai chúng ta đều “hành hạ” nhau như thế.
Mãi đến khi hắn mười tám, lập phủ riêng, từ đó hoàn toàn không còn xuất hiện trong phủ tướng quân nữa.
…
Sau khi ta ở yên trong Thiên Ý Môn ba tháng, hoàng thành bắt đầu đại loạn.
Thái tử bị giam lỏng, còn Chử Sư Trạch lại càng được thánh thượng tín nhiệm.
Cùng lúc đó, trên triều đình, những lời đồn bất lợi cho thái tử ngày một nhiều hơn, khiến hoàng thượng dần có ý định phế bỏ hắn.
Thái tử há có thể cam tâm?
Ông ta phải đấu đá bao năm trời, giết chết không ít huynh đệ mới có thể leo lên vị trí này, nay thánh thượng gần đất xa trời thì lại bị phế truất sao?
Vậy nên, thái tử dứt khoát chơi một ván cờ lớn — bí mật điều động quân Bắc Cương, đội quân mà năm xưa ông ta đoạt từ tay phụ thân ta, âm thầm kéo về hoàng thành.
Ông ta muốn bức vua thoái vị.
Ngày thái tử tạo phản, trời quang mây tạnh, thích hợp để ra ngoài.
Ta không nghe lời Chử Sư Trạch, ngoan ngoãn ở yên trong Thiên Ý Môn, mà cải trang thành thị nữ, lặng lẽ tìm đến hắn.
Ta muốn tận mắt chứng kiến kẻ đã giết cả gia tộc mình rơi vào cảnh thân bại danh liệt, chết ngay trước mặt mình.
Chử Sư Trạch thấy ta cũng chẳng hề bất ngờ.
Dù gì bao nhiêu năm nay, hai chúng ta quen “hành hạ” lẫn nhau, hắn hiểu ta quá rõ rồi.
Hắn biết rõ, ta tuyệt đối không thể chấp nhận việc trở thành một kẻ vô dụng, khoanh tay đứng nhìn hắn báo thù cho phụ thân, còn bản thân chẳng làm được gì.
Vậy nên, hắn mới giữ ta lại trong Thiên Ý Môn.
Những năm qua, để dần loại bỏ đám đảng phái của thái tử, hắn chưa từng ngăn cản ta tiếp nhận các nhiệm vụ.
Thậm chí, hắn còn để ta trà trộn vào thái tử phủ, đánh cắp những mật thư cơ mật.
Bức thái tử phải tạo phản, dồn ông ta vào chỗ chết.
Nhưng ta không ngờ rằng, trong hàng ngũ quân phản loạn của thái tử, ta lại nhìn thấy Chử Sư Thành.
Dưới chân bức tường thành sừng sững, y khoác trên mình bộ giáp bạc sáng chói, đứng ngay bên cạnh thái tử.
Vừa nhìn thấy tên đó, ấn đường ta giật mạnh hai cái.
Đang tìm chết sao?
Y thông minh như vậy, tất nhiên phải hiểu rõ rằng hôm nay, thái tử bị bức đến đường cùng, tất cả đều do Chử Sư Trạch ép.
Phụ vương của y không có lấy một phần thắng.
Nếu hôm nay không xuất hiện, lấy thân phận hoàng thái tôn của Chử Sư Thành, thánh thượng nhất định sẽ giữ y lại.
Nhưng một khi y đã đến, thì chưa chắc hoàng thượng còn muốn bảo vệ y nữa.
Chỉ trong khoảnh khắc, ta thực sự có ý định nhảy xuống khỏi tường thành, lôi y ra khỏi đội quân của thái tử.
Nhưng đó cũng chỉ là một thoáng suy nghĩ mà thôi.
Ngay sau đó, ta nghe thấy Chử Sư Trạch đứng trên tường thành, cao giọng tuyên lệnh: “Thánh thượng có chỉ, tướng sĩ Bắc Cương! Giờ phút này buông đao, mọi chuyện trong quá khứ có thể xóa bỏ.”
Ngay tiếp theo, ta trơ mắt nhìn các thân binh cũ của phụ thân — những người năm xưa theo người xông pha sa trường — nhanh như chớp giết chết tướng lĩnh mới của Bắc Cương, rồi đồng loạt xoay lưỡi đao, nhắm thẳng vào thân binh của thái tử.
You cannot copy content of this page
Bình luận