Chương 1: Thai sông
20/04/2025
Chương 2: Ôn thần
20/04/2025
Chương 3: Bóng đêm
20/04/2025
Chương 4: Quỳ xuống
20/04/2025
Chương 5: Cổ Ngọc
20/04/2025
Chương 6: Thuyền vỡ
20/04/2025
Chương 7: Đụng phải Quỷ
20/04/2025
Chương 8: Lương tâm
20/04/2025
Chương 9: Nhất định phải chết
20/04/2025
Chương 10: Tôi đến vớt!
20/04/2025
Chương 11: Hai lần vớt thất bại
20/04/2025
Chương 12: Lên bờ
20/04/2025
Chương 13: Mở đường cõi Âm
20/04/2025
Chương 15: Truyền thừa
20/04/2025
Chương 14: Tôi đau
20/04/2025
Chương 16: Tiền người chết
20/04/2025
Chương 17: Tạ Tiểu Hoa
20/04/2025
Chương 18: Loạn thế hoàng kim
20/04/2025
Chương 19: Tử Đảo ôm thi hài
20/04/2025
Chương 20: Tiền hàng đã thanh toán xong
20/04/2025
Chương 21: Chó điên xui xẻo lại đến
20/04/2025
Chương 22: Tạ Tiểu Hoa nguyền rủa
20/04/2025
Chương 23: Đỡ âm linh
20/04/2025
Chương 24: Lên thành phố làm việc
20/04/2025
Chương 25: Tìm thi thể ở Mạnh phủ
20/04/2025
Chương 27:Xác chết đứng
20/04/2025
Chương 26: Cô muốn con bé chết sao?
20/04/2025
Chương 28: Lời thì thầm trong đêm
20/04/2025
Chương 29: Đục thuyền
20/04/2025
Chương 30: Chú sẽ vớt xác
20/04/2025
Chương 31: Giày thêu, chân người chết
20/04/2025
Chương 32: Giày thêu hoa
20/04/2025
Chương 33: Lần thứ hai vớt xác thất bại
20/04/2025
Chương 34: Thai chưa đủ tháng nhưng hồn đã đủ
20/04/2025
Chương 35: Phạm sai lầm
20/04/2025
Chương 36: Phạm vào cấm kị
20/04/2025
Chương 37: Trấn mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 38: Tăng giá
20/04/2025
Chương 39: Xác nam ngửa mặt
20/04/2025
Chương 40: Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bậy
20/04/2025
Chương 41: Thợ làm giấy Hứa
20/04/2025
Chương 42: Buổi tối mới làm ăn
20/04/2025
Chương 43: Nhiều tài dễ sống
20/04/2025
Chương 44: Bị kéo xuống nước
20/04/2025
Chương 45: Nghiệp
20/04/2025
Chương 46: Tử Đảo trên thuyền
20/04/2025
Chương 47: Cô nói dối
20/04/2025
Chương 48: Thả lồng heo
20/04/2025
Chương 49: Tử Đảo hóa Hắc Sát
20/04/2025
Chương 50: Sặc nước
20/04/2025
Chương 51: Thanh giả tự thanh
20/04/2025
Chương 52: Còn muốn tôi đưa tiền?
20/04/2025
Chương 53: Giao cho cảnh sát
20/04/2025
Chương 54: Sao con không vớt La Âm bà lên?
20/04/2025
Chương 55: Hung thi
20/04/2025
Chương 56: Mày điếc hay mù rồi?
20/04/2025
Chương 57: Chó cào cửa, mèo cắn xác, người chết thở hắt ra
20/04/2025
Chương 58: Cho chú nghỉ một lát
20/04/2025
Chương 60: Số tiền này mày không dám động vào đâu
20/04/2025
Chương 59: Tạ lễ
20/04/2025
Chương 61: Đãi tiệc
20/04/2025
Chương 62: Không dám quản
20/04/2025
Chương 63: Chết không thấy xác
20/04/2025
Chương 64: Ăn trộm
20/04/2025
Chương 65: Người vớt xác mặc kệ ma quỷ trên bờ
20/04/2025
Chương 66: Bắt người
20/04/2025
Chương 67: Đuổi người
20/04/2025
Chương 68: Chặt cây
20/04/2025
Chương 70: Mang thai?
20/04/2025
Chương 69: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 71: Nghe theo chú Hai
20/04/2025
Chương 72: Tăng thú lao
20/04/2025
Chương 73: Gặp quỷ rồi
20/04/2025
Chương 74: Cha giết con gái, con gái giết cha
20/04/2025
Chương 75: Diệt mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 76: Tất cả các người đều phải đền mạng
20/04/2025
Chương 77: Thai âm mở mắt, người sống mất mạng
20/04/2025
Chương 78:
20/04/2025
Chương 79:
20/04/2025
Chương 80:
20/04/2025
Chương 81:
20/04/2025
Chương 82:
20/04/2025
Chương 83:
20/04/2025
Chương 84: Quan tài trống
20/04/2025
Chương 85: Thai phụ có chết oan không?
20/04/2025
Chương 86: Vu oan giá họa
20/04/2025
Chương 87: Vớt xác
20/04/2025
Chương 88: Nói dối
20/04/2025
Chương 89: Người chết là lớn nhất
20/04/2025
Chương 90: Tiên sinh không có ở đây
20/04/2025
Chương 91: Vợ lẽ
21/04/2025
Chương 92: Giàn thiêu
21/04/2025
Phía trước cửa hàng, có một cái bàn gỗ đen lớn sạch sẽ, trên mặt có một lớp giấy dày xếp chồng lên nhau, trên sàn còn có những mảnh giấy vương vãi, còn có mấy của người giấychưa làm xong.
Tôi chú ý trong số những của người giấy đó, có một con đặc biệt khác biệt…
Người giấy đó có mặt! Hốc mắt rỗng đen ngòm, miệng há to, còn có một cái lỗ ở mũi.
Hơn nữa màu sắc của nó cũng không trắng giống như giấy thông thường, thay vào đó là màu trắng pha chút vàng.
Kỳ quái hơn nữa là, con người giấy này thực sự mang lại cho tôi cảm giác như đó là một con người, hơn nữa nhìn dáng vẻ, dường như là một đứa trẻ mới mấy tuổi.
“Đây là đồng nam, haha, người giàu trong thành phố đặt đó, chỉ riêng con người giấy này, ba con cá vàng nhỏ.” thợ làm giấy Hứa ra dấu một cái, giơ ba ngón tay.
Tôi nghe mà trợn tròn mắt, nuốt một ngụm nước bọt: “Ba con cá vàng nhỏ? Giấy này còn quý hơn cả vàng sao?”
Thợ làm giấy Hứa vẫn là vẻ mặt cười híp mắt, thần bí nói: “Đây không phải giấy đâu.”
“Sao ông lắm lời thế?” Chú Hai đẩy thợ làm giấy Hứa một cái.
Thợ làm giấy Hứa mới im miệng không nói nữa, chúng tôi cũng đi ngang qua mặt tiền cửa hiệu phía trước, đến sân nhỏ phía sau.
Trong sân có giếng nước, còn trồng một cây đào già, bên miệng giếng là một cái bàn gỗ vuông, trên đó đặt một nồi thức ăn rất lớn, vẫn đang bốc hơi nóng.
“Các người đến đúng lúc, tôi vừa nấu cháo hoa hoè, hôm qua Xương Lâm còn gửi cho tôi không ít măng để hầm với thịt rắn.”
Thợ làm giấy Hứa ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống, rồi vội vàng vào bếp, lấy bát đũa ra.
Đồng thời ông ta còn bưng ra một nồi canh hầm thơm phức.
Nghe đến chữ rắn, trong thoáng chốc có hơi sợ, nhưng ngửi thấy mùi thơm này, nỗi sợ hãi cũng bị ném ra ngoài chín tầng mây.
Cũng không đợi chú Hai nói gì, tôi đã bước tới cầm lấy bát đũa, cầm thìa múc ba bát cháo.
Trước cho thợ làm giấy Hứa và chú Hai, cuối cùng tôi mới bưng bát của mình, húp từng ngụm cháo lớn, cũng gắp đồ ăn.
Măng tre giòn tan, thịt rắn mềm mịn, ngon đến mức tôi suýt nuốt luôn cả lưỡi.
Chú Hai lấy rượu trắng ra, vừa uống rượu vừa trò chuyện với thợ làm giấy Hứa.
Còn về chuyện hai người nói, chẳng qua là thợ làm giấy Hứa hỏi ông vớt được người quý tộc nào, có phát tài không, chú Hai thì hỏi thợ làm giấy Hứa, nửa đêm đào mộ có gặp xác chết vùng dậy không.
Tôi ăn liền ba bát cơm, cơn buồn ngủ ập đến.
Thợ làm giấy Hứa chỉ vào một căn phòng, bảo tôi tự qua đó, lại nói đó là phòng của Hứa Xương Lâm, con trai ông ta, đã dọn dẹp sạch sẽ, có thể ngủ luôn.
Sau khi vào phòng, tôi trực tiếp lên giường, cũng không kịp cởi quần áo, gối đầu lên là ngủ luôn.
Giấc ngủ này tôi ngủ rất sâu và chết lịm, ngay cả mơ cũng không mơ.
Tôi cũng không biết ngủ bao lâu, đến khi tỉnh dậy, trong phòng chỉ có ánh nến mờ ảo.
Tôi lơ mơ xoa xoa đầu, tỉnh táo lại một chút.
Lật người xuống giường, đẩy cửa ra, tôi mới phát hiện trời đã tối mịt.
Bên trái gian phòng khách, thắp mấy cây nến, ánh sáng khá sáng.
Mơ hồ tôi nghe thấy tiếng ngáy, tiếng ngáy này chẳng phải của chú Hai sao?
Âm thanh đó truyền ra từ một căn phòng bên trái gian đại sảnh, tôi cũng không biết ông ấy và thợ làm giấy Hứa uống đến mấy giờ, lúc này rõ ràng không cần thiết phải gọi ông dậy.
Trên bàn trong sân còn có chút cơm canh thừa.
Lúc này tôi lại hơi đói, vừa hay có bát đũa nên tôi ăn thêm một bữa nữa.
Sau khi múc nước từ miệng giếng, rồi vào nhà xí một chuyến, cả người mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Trong sân quá yên tĩnh, vắng lặng đến rợn người.
Tôi vừa nghĩ, không biết thợ làm giấy Hứa có đi nghỉ luôn không? Nhưng rất nhanh tôi lại nhớ ra lúc chúng tôi đến, chú Hai đã nói, thợ làm giấy Hứa ban ngày không mở cửa, vậy thì giống chúng tôi, chỉ buổi tối mới làm ăn?
Nhưng mà, nửa đêm ai lại đến mua đồ giấy chứ?
Bây giờ tôi thực sự không buồn ngủ, nhớ lại thợ làm giấy Hứa nói một con người giấy đồng nam của ông ta đáng giá ba con cá vàng nhỏ, trong lòng tôi đắn đo không yên.
Rất muốn biết, ông ta làm ăn với những gia đình lớn nào, người giấy đó có gì đặc biệt mà đắt vậy?
Những gì xảy ra trong hai ngày qua khiến tôi cảm thấy nghề vớt xác và bà đỡ âm linh cũng không dễ kiếm tiền.
Cái đầu lúc nào cũng treo lủng lẳng trên thắt lưng, không biết lúc nào sẽ mất, muốn kiếm đủ 10 lượng, không phải chuyện một sớm một chiều.
Nếu có thể hỏi được một nhà giàu có ở chỗ thợ làm giấy Hứa, giúp người ta làm chút việc, liệu có thể nhanh chóng kiếm được một khoản tiền không?
Trong đầu nghĩ lung tung, tôi vô thức bước về phía cửa hàng.
Ba bước làm hai, rất nhanh đã vào trong tiệm.
Hai bên cửa hàng đặt giá nến, đều châm đầy nến, tuy là ban đêm nhưng sáng choang như ban ngày.
Thợ làm giấy Hứa đã thay một chiếc áo dài màu xám, ngồi sau cái bàn gỗ đen lớn kia, đang làm người giấy.
Tôi vừa bước vào cửa hàng, vừa mở miệng, hai chữ chú Hứa còn chưa kịp thốt ra.
Ông ta đã quay đầu liếc nhìn tôi.
Mà ánh mắt này, suýt nữa đã dọa hồn tôi bay mất!
Bởi vì ông ta xoay đầu lại, đối diện tôi là một cái đầu người giấy không có ngũ quan!
Mặt giấy trắng bệch và phẳng lì, không có mặt mũi gì cả!
[Tác giả có lời muốn nói]
A, thợ làm đồ giấy đến rồi!
You cannot copy content of this page
Bình luận