Danh sách chương

Chương 1: Thai sông

20/04/2025

Chương 2: Ôn thần

20/04/2025

Chương 3: Bóng đêm

20/04/2025

Chương 4: Quỳ xuống

20/04/2025

Chương 5: Cổ Ngọc

20/04/2025

Chương 6: Thuyền vỡ

20/04/2025

Chương 7: Đụng phải Quỷ

20/04/2025

Chương 8: Lương tâm

20/04/2025

Chương 9: Nhất định phải chết

20/04/2025

Chương 10: Tôi đến vớt!

20/04/2025

Chương 11: Hai lần vớt thất bại

20/04/2025

Chương 12: Lên bờ

20/04/2025

Chương 13: Mở đường cõi Âm

20/04/2025

Chương 15: Truyền thừa

20/04/2025

Chương 14: Tôi đau

20/04/2025

Chương 16: Tiền người chết

20/04/2025

Chương 17: Tạ Tiểu Hoa

20/04/2025

Chương 18: Loạn thế hoàng kim

20/04/2025

Chương 19: Tử Đảo ôm thi hài

20/04/2025

Chương 20: Tiền hàng đã thanh toán xong

20/04/2025

Chương 21: Chó điên xui xẻo lại đến

20/04/2025

Chương 22: Tạ Tiểu Hoa nguyền rủa

20/04/2025

Chương 23: Đỡ âm linh

20/04/2025

Chương 24: Lên thành phố làm việc

20/04/2025

Chương 25: Tìm thi thể ở Mạnh phủ

20/04/2025

Chương 26: Cô muốn con bé chết sao?

20/04/2025

Chương 27:Xác chết đứng

20/04/2025

Chương 28: Lời thì thầm trong đêm

20/04/2025

Chương 29: Đục thuyền

20/04/2025

Chương 30: Chú sẽ vớt xác

20/04/2025

Chương 31: Giày thêu, chân người chết

20/04/2025

Chương 32: Giày thêu hoa

20/04/2025

Chương 33: Lần thứ hai vớt xác thất bại

20/04/2025

Chương 34: Thai chưa đủ tháng nhưng hồn đã đủ

20/04/2025

Chương 35: Phạm sai lầm

20/04/2025

Chương 36: Phạm vào cấm kị

20/04/2025

Chương 37: Trấn mẫu tử sát

20/04/2025

Chương 38: Tăng giá

20/04/2025

Chương 39: Xác nam ngửa mặt

20/04/2025

Chương 40: Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bậy

20/04/2025

Chương 41: Thợ làm giấy Hứa

20/04/2025

Chương 42: Buổi tối mới làm ăn

20/04/2025

Chương 43: Nhiều tài dễ sống

20/04/2025

Chương 44: Bị kéo xuống nước

20/04/2025

Chương 46: Tử Đảo trên thuyền

20/04/2025

Chương 45: Nghiệp

20/04/2025

Chương 47: Cô nói dối

20/04/2025

Chương 48: Thả lồng heo

20/04/2025

Chương 49: Tử Đảo hóa Hắc Sát

20/04/2025

Chương 50: Sặc nước

20/04/2025

Chương 51: Thanh giả tự thanh

20/04/2025

Chương 52: Còn muốn tôi đưa tiền?

20/04/2025

Chương 53: Giao cho cảnh sát

20/04/2025

Chương 54: Sao con không vớt La Âm bà lên?

20/04/2025

Chương 55: Hung thi

20/04/2025

Chương 56: Mày điếc hay mù rồi?

20/04/2025

Chương 57: Chó cào cửa, mèo cắn xác, người chết thở hắt ra

20/04/2025

Chương 58: Cho chú nghỉ một lát

20/04/2025

Chương 59: Tạ lễ

20/04/2025

Chương 60: Số tiền này mày không dám động vào đâu

20/04/2025

Chương 61: Đãi tiệc

20/04/2025

Chương 62: Không dám quản

20/04/2025

Chương 63: Chết không thấy xác

20/04/2025

Chương 64: Ăn trộm

20/04/2025

Chương 65: Người vớt xác mặc kệ ma quỷ trên bờ

20/04/2025

Chương 66: Bắt người

20/04/2025

Chương 67: Đuổi người

20/04/2025

Chương 68: Chặt cây

20/04/2025

Chương 70: Mang thai?

20/04/2025

Chương 69: Khách đến nhà

20/04/2025

Chương 71: Nghe theo chú Hai

20/04/2025

Chương 72: Tăng thú lao

20/04/2025

Chương 73: Gặp quỷ rồi

20/04/2025

Chương 74: Cha giết con gái, con gái giết cha

20/04/2025

Chương 75: Diệt mẫu tử sát

20/04/2025

Chương 76: Tất cả các người đều phải đền mạng

20/04/2025

Chương 77: Thai âm mở mắt, người sống mất mạng

20/04/2025

Chương 78:

20/04/2025

Chương 80:

20/04/2025

Chương 79:

20/04/2025

Chương 81:

20/04/2025

Chương 82:

20/04/2025

Chương 83:

20/04/2025

Chương 84: Quan tài trống

20/04/2025

Chương 85: Thai phụ có chết oan không?

20/04/2025

Chương 86: Vu oan giá họa

20/04/2025

Chương 87: Vớt xác

20/04/2025

Chương 88: Nói dối

20/04/2025

Chương 89: Người chết là lớn nhất

20/04/2025

Chương 90: Tiên sinh không có ở đây

20/04/2025

Âm Dương Tiên Sinh

Chương 41: Thợ làm giấy Hứa

Chương trước

Chương sau

Sau khi xuống bến tàu, chú Hai trực tiếp lên một chiếc xe kéo, rồi nói địa điểm với người kéo xe.

Người kéo xe kéo chúng tôi dọc theo rìa thành phố, hướng về phía tây.

Đi được một đoạn, tôi mới do dự hỏi chú Hai, chuyện này chúng tôi thực sự không quan tâm nữa sao? Vậy Vương Học có tìm đến chúng tôi không, Tử Đảo kia có đeo bám chúng ta mãi không?

Chú Hai lắc đầu, nói: “Vương Học chắc chắn không đeo bám được, bị Tử Đảo kéo xuống nước, có oán khí cũng không thể tìm người báo thù, nhưng Tử Đảo kia sau khi giết cả nhà Vương Học xong sẽ tìm chúng ta gây phiền phức.”

Trong lòng tôi hơi hồi hộp một chút.

Tôi nói một cách gượng gạo: “Vậy thật sự mặc kệ vợ Vương Học luôn sao?”

Chú Hai hỏi ngược lại tôi: “Quan tâm được sao? Chúng ta tốt bụng thông báo cho cô ta biết, kết quả còn bị tạt nước bẩn.”

Tôi thoáng chốc không biết mở miệng thế nào, muốn nói lại thôi.

Chú Hai trừng mắt nhìn tôi, bảo tôi tuyệt đối không được học theo lối làm việc của cha tôi, nếu không sớm muộn gì cũng tự chuốc họa vào thân.

Lòng dạ của kẻ ăn cơm của người chết không thể mềm yếu, hơn nữa thứ khó đoán nhất trên đời này chính là lòng người, nhiều khi lòng người còn độc hơn cả quỷ!

Tiếp đó, chú Hai lại giải thích thêm, nếu như vợ Vương Học nghĩ thông, chắc chắn sẽ đến tìm chúng ta, đến lúc đó bắt cô ta bồi thường xin lỗi, chuyện sẽ tạm thời yên ổn. Dù sao Tử Đảo kia sau khi đeo bám chúng ta, sớm muộn gì cũng phải giải quyết.

Dừng lại một chút, chú Hai nói với tôi, Tử Đảo đeo bám chúng ta, còn có cô tiểu thư nhà họ Mạnh kia.

Nếu nhà họ Mạnh đến sớm, thì chỉ có thể giúp nhà họ Mạnh trước, bởi vì nhà đó đông người, nếu Tử Đảo giết một người không đủ, cả gia tộc nhà họ Mạnh đều sẽ xong đời.

Tuy nhiên khi nói những lời này, trong ánh mắt chú Hai rõ ràng toát lên vẻ lạnh lùng.

Tôi biết, sợ rằng khi nhà Mạnh đến tìm tôi, cũng là lúc đã xảy ra chuyện rồi.

Cô chủ nhà họ Mạnh đang ở dưới nước cũng muốn trả thù đấy.

Kết cục của hung thủ, e rằng sẽ chẳng tốt đẹp hơn Vương Học là mấy.

Đặc biệt là tôi cảm thấy, chồng của Mạnh Thu có vấn đề rất lớn.

Người đó là cha của cô chủ nhà họ Mạnh mà!

Chúng tôi vừa nói chuyện, mà trong khoảng thời gian đó, chiếc xe đã đi đến một con phố ở ngoại ô thành phố.

Trên cổng chào kiểu cũ có viết vài chữ nguệch ngoạc, phố Tang Lễ.

Hai bên đường là những ngôi nhà ngói cũ kỹ, nhà cấp 4.

Hai bên cổng vào là tiệm quan tài, bên ngoài dựng những quan tài mỏng màu vàng.

Bên kia là tiệm giấy vàng mã, vòng hoa, tiền âm phủ, và rất nhiều ngôi nhà làm bằng giấy.

Còn đi sâu vào trong nữa, cũng đều na ná như nhau, trưng bày những đồ vật được người chết sử dụng.

Xe dừng ở đầu phố, người kéo xe không chịu đi vào.

Chú Hai lấy tiền ra đưa, rồi mới dẫn tôi đi vào trong.

Trong lòng tôi bắt đầu bất an, hỏi chú Hai dẫn tôi đến chỗ này làm gì? Chúng ta cũng đâu có mua đồ cho người chết.

Chú Hai xoa xoa mũi, chỉ nói hai chữ, ngủ.

Tôi nghe mà sửng sốt.

Nói mệt, lúc này quả thật là vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, sắp không chịu nổi nữa rồi, nhưng tại sao chúng tôi lại phải ngủ ở nơi này? Chú Hai có họ hàng bạn bè ở đây sao?

Con phố này không dài, chú Hai dẫn tôi đi hết cả con đường đến cuối phố.

Một cửa hàng đặc thù  hiện ra trong tầm mắt.

Các cửa hàng khác có đầy đủ các loại đồ dùng tang lễ, chẳng hạn như thỏi vàng, vòng hoa bằng tiền và những thứ tương tự.

Nhưng cửa hàng này, chỉ có hai hàng người giấy.

Những người giấy trắng bệch đứng hai bên nhà, không có quần áo sặc sỡ, thậm chí trên mặt cũng không vẽ mắt mũi miệng…

Nhìn qua một cái, hoàn toàn không thể so sánh được với các cửa hàng khác.

Cửa hàng này nằm ở cuối đường, cửa đóng kín, vậy thì bình thường buôn bán kiểu gì?

Chỉ là nhìn thêm một chút, tôi lại thấy có gì đó kỳ lạ.

Những người giấy kia tuy không có mặt, nhưng nhìn kỹ vài lần, lại cảm thấy chúng như đang nhìn chằm chằm vào mình, khiến người ta rùng mình.

“Âm Dương, đừng có nhìn chằm chằm vào người giấy của chú Hứa.” Chú hai giơ tay lên, dùng bàn tay to như chiếc quạt hương bồ đè đầu tôi xuống, cưỡng ép kéo tầm mắt của tôi ra.

Ông bước lên phía trước, đến trước cửa tiệm, gõ cửa cốc cốc vài cái.

Một lúc sau, một giọng nói the thé vang lên từ trong tiệm: “Đừng gõ nữa, cửa sắp bị ông gõ nát rồi!”

Ngay sau đó, cửa tiệm mở ra, xuất hiện sau cánh cửa là một gương mặt gầy gò dài sọc.

Làn da trắng bệch như đã lâu không thấy ánh mặt trời, đôi mắt dài hẹp, hơi giống mắt cáo.

Gò má rất cao, môi rất mỏng, còn là mũi khoằm.

Trông chừng bốn năm mươi tuổi, tuổi tác chênh lệch không nhiều so với chú Hai.

Chỉ liếc mắt một cái, tôi đã thấy người này rất khó ở chung, vô thức lùi lại sau lưng chú Hai.

“Ai bảo ban ngày ông không mở cửa làm ăn làm chi? Nấu cái gì nong nóng đi, tôi và cháu tôi ăn xong rồi ngủ một giấc.” Chú Hai rõ ràng rất quan thuộc với ông ta.

Sau đó ông giới thiệu với tôi, nói đây là thợ làm giấy Hứa, có mối quan hệ rất tốt với chú ấy, hai người là anh em kết nghĩa.

Chú Hai bảo tôi gọi một tiếng chú Hứa.

Thợ làm giấy Hứa cười híp mắt nhìn tôi, mắt đã nheo thành một đường kẽ.

“Đây chính là Lý Âm Dương mà anh cả ông nhận nuôi, là âm sinh tử đúng không?Chậc chậc, quả nhiên, âm khí nặng thật đó, mấy người giấy này của tôi ban ngày đều có phản ứng.” Giọng của thợ làm giấy Hứa the thé, nghe mà khiến người ta rùng mình.

Tôi nhịn cảm giác không thoải mái, chào ông ta một tiếng.

Ông ta liền mở cửa, mời hai chúng tôi vào trong.

Lúc sắp bước vào nhà, tôi bỗng nhiên ngoái đầu nhìn lại một cái.

Điều khiến tôi giật mình là, hai hàng người giấy lúc trước cắm ở cửa tiệm, rõ ràng đầu đang hướng ra đường, sao bây giờ lại hướng vào cửa tiệm? Giống như chúng đã xoay người…

Tôi nhớ nhầm? Hay là thấy ma?

Khi cơ thể tôi gần như cứng đờ, Chú Hai kéo tôi một cái, tỉnh lại, chúng tôi bước vào nhà, đồng thời thợ làm giấy Hứa quay đầu lại đóng cửa lại.

Hết Chương 41: Thợ làm giấy Hứa.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page