Danh sách chương

Kiều Ngọc Nguyệt kể cho Tiểu Lưu Thị, Tiểu Lưu Thị lại kể cho Kiều Hồ, nên cả nhà đều biết.

Việc Kiều Ngọc Linh mơ thấy những chuyện này, họ coi như chuyện thần tiên, và hoàn toàn tin tưởng.

Kiều Hồ cũng trầm ngâm một lúc, gật đầu:

“Cha cũng đồng ý.”

Còn Kiều Giai và Kiều Ngọc Nam, hai đứa nhỏ bị cả bốn người kia lờ đi.

“Vậy thì tốt rồi, nhưng có vài việc không thể làm đột ngột như vậy.”

Kiều Ngọc Linh do dự nói, nhìn về phía Kiều Hồ:

“Nhà mình đột nhiên có tiền cũng không ổn, hôm nay lại vừa xảy ra chuyện này, trong hai ngày tới cha và đại tỷ không có việc gì thì lên núi sau, tốt nhất là để thật nhiều người nhìn thấy.”

“Được.”

Giờ đây Kiều Hồ rất tin tưởng lời của cô con gái này, ông không nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý ngay.

Kiều Ngọc Nguyệt cũng gật đầu:

“Trong hai ngày tới tỷ sẽ cùng cha lên núi sau.”

Kiều Ngọc Linh nghĩ ngợi rồi dặn dò thêm:

“Chuyện này không được truyền ra ngoài, đi lên núi chỉ là cái cớ, mọi người chỉ cần đi ba ngày thôi, sau ba ngày, chúng ta sẽ đến tìm tộc trưởng mua đất, khoảng… một trăm mẫu.”

“Cái gì?”

“Cái gì?”

“Nhiều vậy sao?”

“Hả?”

“…”

Mọi người gần như đồng loạt bị lời nói của Kiều Ngọc Linh làm cho kinh ngạc, phát ra những âm thanh khác nhau.

Kiều Ngọc Linh bất lực nhìn những người trước mặt với biểu cảm giống nhau, rồi cười nói:

“Ngạc nhiên gì chứ, một trăm mẫu chỉ là kế hoạch hiện tại, sau này có thể còn nhiều hơn nữa cơ.”

“Nhưng nhiều đất như vậy, nhà mình cũng không có nhiều người làm, làm sao trồng hết được.”

Kiều Ngọc Nguyệt bày ra vẻ mặt khổ sở nói.

Tiểu Lưu Thị cũng nói theo:

“Ngọc Linh, không được đâu, một trăm mẫu đất tốn bao nhiêu tiền chứ.”

“Một trăm mẫu có phải nhiều quá không?”

Kiều Hồ cũng nhẹ nhàng nói.

Kiều Ngọc Linh lắc đầu giải thích:

“Không cần ngạc nhiên như vậy, một trăm mẫu không nhiều, mọi người không cần lo chuyện tiền bạc, con sẽ lo liệu mọi việc, ngài chỉ cần đứng ra mua thôi, việc còn lại con sẽ sắp xếp.”

Cô nói phần sau với Kiều Hồ.

Không biết từ lúc nào, cô không muốn gọi là cha nữa.

Có lẽ trước đây Kiều Hồ chỉ cảm thấy con gái không muốn nói chuyện với mình, nhưng bây giờ khi nghe con gái gọi mình là ngài, ông cảm thấy trong lòng đau nhói.

Kìm nén cảm xúc, Kiều Hồ nặng nề gật đầu:

“Được, được, ba ngày tới cha và Nguyệt Nhi lên núi, sau đó cha sẽ đến tìm tộc trưởng bàn chuyện mua đất.”

Nhìn thấy cảm xúc của Kiều Hồ, Kiều Ngọc Linh không nói gì, chỉ thở dài:

“Hôm nay nói đến đây thôi, ngày mai cứ theo kế hoạch mà làm, con đi ngủ trước đây.”

Mệt mỏi cả ngày, Kiều Ngọc Linh thật sự rất mệt, cô xuống giường rời đi.

Nhìn Kiều Ngọc Linh rời đi, Lưu Thị lo lắng nhìn Kiều Hồ:

“Cha bọn trẻ, anh nghĩ xem, đứa nhỏ này… mua nhiều đất như vậy, có được không?”

Kiều Hồ phẩy tay:

“Thôi, kể từ khi khỏi bệnh con bé đã thay đổi rồi, con bé có ý kiến riêng của mình, sau này chúng ta cứ nghe theo là được.”

“Nhưng mà…”

Tiểu Lưu Thị vẫn lo lắng.

Kiều Hồ vỗ vai bà và nói:

“Không nhưng gì cả, con gái đã trưởng thành rồi, từ khi khỏi bệnh, con bé có làm chúng ta lo lắng lần nào không?”

“Từ lúc bị phân gia đến giờ, tất cả gánh nặng đều đè lên vai con bé. Giờ chúng ta cần phải tin tưởng con.”

Lúc này, Kiều Ngọc Giai, người luôn im lặng, cũng mở to đôi mắt lấp lánh và nói:

“Mẹ, con tin tưởng nhị tỷ, những gì tỷ ấy nói đều đúng cả.”

“Con bé này.”

Tiểu Lưu Thị cười và xoa đầu con gái.

Kiều Ngọc Nguyệt cũng xen vào nói:

“Mẹ, đừng lo nữa, bây giờ nhị muội rất giỏi, điều đó chứng tỏ những khổ cực trước đây của muội ấy không hề uổng phí, ông trời công bằng mà.”

“Ừ, ông trời thật sự công bằng.”

Tiểu Lưu Thị gật đầu lia lịa, đồng tình với lời của Kiều Ngọc Nguyệt.

Mọi người đang trò chuyện ở bên này, còn ở bên kia, Kiều Ngọc Linh vốn nghĩ rằng việc này cần vài ngày mới xử lý xong, không ngờ chỉ cần đổi thuốc cho người khác dùng, thì hiệu quả và tốc độ lại tốt đến bất ngờ, chỉ trong một ngày đã giải quyết xong.

Nghĩ đến việc đã giải quyết xong những rắc rối sau này, tâm trạng cô rất tốt, khi vào không gian nhìn thấy rau và thuốc phát triển tốt, tâm trạng cô càng tốt hơn, làm việc cũng thêm phần hăng hái.

Thuốc trong ruộng đã không còn là những đốm xanh lẻ tẻ như lúc đầu, giờ đã mọc lên rất nhiều.

Vì vậy Kiều Ngọc Linh rất vui, phải biết rằng đây đều là những dược liệu quý.

Nghĩ như thế, cô như thấy một cánh đồng đầy vàng rực rỡ.

Ngày hôm sau, Kiều Ngọc Linh tìm một chiếc xe bò ở trấn như thường lệ, vẫn là nơi cũ, lấy ra số rau đã chuẩn bị sẵn trong không gian, đợi xe bò đến, chở tất cả đến tửu lâu Lâm Gia.

Kể từ lần đầu bán đến giờ cô chưa từng bán thêm lần nào, một phần vì không có đủ thời gian, một phần không muốn bán quá thường xuyên, lỡ bị phát hiện thì không hay.

Khi về nhà, cô luôn lấy một ít rau từ không gian ra, giả vờ là mua ở trấn, khiến Tiểu Lưu Thị và Kiều Ngọc Nguyệt xót xa.

Nhưng gần đây nhờ có nước từ không gian bồi bổ, cộng thêm rau lấy từ không gian, nên sắc mặt cả nhà đều cải thiện không ít.

Khi cô đến gặp Trương chưởng quỹ, ông không nói gì cả mà thu mua hết tất cả rau.

Dù sao bây giờ quán họ làm ăn rất tốt, không sợ bán không hết.

Việc thu mua rau của Kiều Ngọc Linh cũng đã được ông chủ Lâm dặn dò từ trước về giá cả, Trương chưởng quỹ tính tiền và đưa cho Kiều Ngọc Linh rất dứt khoát.

Hết Chương 82:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ới Đàoơiiii

  2. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào iuuu. Thỉnh thoảng Đào random cho ngẫu nhiên hôm nào đó trong tuần được 20 chương được khummmm

    1. Cấp 1

      Thien Thao

      Nhất bà r nha, đúng như Đào chúc sinh nhật bà lun "cầu được ước thấy" 😆

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Hahaa. Thế bà cũng phải cảm ơn tui đi nafoooo 😝😝

        1. Cấp 1

          Thien Thao

          Hh cảm ơn bà nhìu nhen, hôm qua đang xì trét thấy có 20 chương cái dui dẻ hẳn:33

    2. Cấp 1

      ĐÀO

      Hum nay Đào lên 20 chương nè <3 Cám ơn nàng đã ủng hộ ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu nhiều nhaaaaa

  3. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi lên truyện thuiii

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      hôm qua bận của nên đêm mới đăng truyện đc, sr các nàng nhaaaaaaaaaaaaaaa

    2. Cấp 1

      linhmy

      Nay Đào trốn r :((

  4. Cấp 1

    Tieungoc148

    Đào ơi. Mai là sinh nhật của mình. Nể tình fan ruột của truyện. Mai Đào lên 20chương tặng mình được khum. Cảm ơn Đào iu nhiều

    1. Cấp 1

      ĐÀO

      Chúc mừng sinh nhật nàng Tieungoc148, chúc nàng tuổi mới mọi sự như ý, cầu được ước thành, luôn xinh đẹp, trẻ khỏe nghen <3. Chiều mình sẽ đăng thêm 10 chương nữa <3 cám ơn nàng đã ủng hộ nhóm dịch ạ :3

      1. Cấp 1

        Tieungoc148

        Cảm ơn Đào iu và nhóm dịch nhiều nhaaa. Lớp diuuu ❤️

  5. Cấp 1

    Tieungoc148

    Nay k ra truyện à Đào ui ahuhu

Trả lời

You cannot copy content of this page