Danh sách chương

Nữ Thanh Niên Ngổ Ngáo

Chương 15: Chuẩn bị về nông thôn (2)

Như nguyên thân thì đói bụng hàng ngày, cảm giác đói thật khó chịu.

Diệp Tinh lo sợ sờ sờ bụng nhỏ, tâm trạng tồi tệ, đầy lo âu.

Đột nhiên, Diệp Tinh cảm thấy lòng bàn tay hơi nóng, còn ngứa, cô mở to mắt nhìn lòng bàn tay.

Thấy một quyển sách thu nhỏ hiện lên trong tay, giống như một vết bớt khắc vào da thịt.

Vết bớt này nhìn quen quen, bìa này, chữ này, không phải là cuốn tiểu thuyết cô đọc trước khi xuyên không sao!

Vì mới đọc xong, nên cô còn nhớ rõ nhiều tình tiết trong đó!

“Không phải chứ, người khác xuyên không có không gian, tôi lại có một vết bớt hình quyển sách? Có ích gì?”

Chê thì chê, nhưng Diệp Tinh vẫn kích động.

Đây chắc chắn là bàn tay vàng trong truyền thuyết! Không thể nào không có chút tác dụng gì chứ!

Diệp Tinh nhẹ nhàng chạm vào vết bớt trong lòng bàn tay, sau đó cuốn sách liền hiện ra, lơ lửng trên không, phát ra ánh sáng vàng nhạt.

Mắt Diệp Tinh tròn xoe, cô vội vàng nhìn quanh, cuốn sách to thế này lơ lửng trên không, mà mọi người xung quanh không ai thấy.

Chẳng lẽ chỉ mình cô thấy được?

Rất tốt! Đúng là bàn tay vàng!

Tim Diệp Tinh đập nhanh, hưng phấn nuốt nước miếng, sau đó giả vờ duỗi tay, làm như đang vươn vai, thực tế là kéo cuốn sách xuống để lên đùi.

Khi giành được túi xách phiên bản giới hạn toàn cầu của một thương hiệu nổi tiếng cô còn không kích động như thế này.

Không biết Lý Mỹ Đình đã đi đâu, cô có thể lén xem sách mà không bị phát hiện.

Một tay Diệp Tinh chống trán, mắt khép hờ, trông như đang suy nghĩ.

Cô khéo léo dùng ngón tay lật mở bìa sách, đập vào mắt là một hàng chữ lớn.

“Trong sách này xuất hiện những thứ nào cụ thể,  thì đều có thể lấy ra sử dụng không giới hạn.”

Lấy ra dùng!!! Không giới hạn!

Diệp Tinh dâng trào cảm xúc, suýt nữa không giữ được vẻ mặt trầm ngâm, miệng cười không kiểm soát.

Khoan đã, đừng vội, Diệp Tinh, hãy chắc chắn trước đã! Đừng vui mừng quá sớm!

Diệp Tinh cố gắng bình tĩnh lại, nhưng phát hiện không thể nào bình tĩnh.

Nếu thứ này nói thật thì có nghĩa là gì, có nghĩa là từ TiVi hiện đại đến phiếu thịt thập niên 70, cô đều có thể sở hữu! Và không giới hạn!

Vì nữ chính trong sách cũng xuyên không, còn có bàn tay vàng là cửa hàng (thương thành), cô nhớ trong sách còn mô tả chi tiết cửa hàng có những gì, liệt kê một đống thứ.

Cô nghĩ tác giả viết câu chữ dài dòng, lúc đó còn không hài lòng, có cần giới thiệu chi tiết vậy không?

Nhưng bây giờ! Càng chi tiết càng tốt! Haha! Cô sẽ không phải lo lắng về cuộc sống nữa rồi!

Diệp Tinh cố gắng kiềm chế cảm xúc, thử một chút, cô nhớ trong sách có xuất hiện kẹo sữa Đại Bạch Thố.

“Tôi muốn một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố!”

“Một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố!”

“Kẹo sữa Đại Bạch Thố!”

Diệp Tinh thầm nhẩm ba lần trong lòng.

Tư thế gọi đúng là như vậy, hay cần khẩu hiệu gì nữa không nhỉ?

Diệp Tinh cảm nhận được túi của mình đột nhiên phồng lên.

Cô vội vàng sờ túi, quả nhiên lấy ra một viên kẹo sữa Đại Bạch Thố!

Diệp Tinh bóc kẹo nếm thử, hương vị ngọt ngào của sữa nhanh chóng tràn ngập vị giác.

Là một viên kẹo sữa chính gốc!!!

Aaa, mẹ ơi, con có bàn tay vàng thật rồi!

Double bàn tay vàng, tôi cũng có rồi!

Diệp Tinh vui mừng như hoa nở, pháo nổ vang rền, hận không thể nhảy lên ăn mừng.

Quả nhiên, bàn tay vàng là tiêu chuẩn xuyên không!

Cũng phải, nếu không có bàn tay vàng thì cô không biết sống sót như thế nào.

Diệp Tinh cố gắng chớp mắt, giấu đi niềm vui quá đà.

Vì quá vui mừng, cô đã bị người đối diện bắt gặp.

“Diệp Tinh, bạn nghĩ gì mà vui vậy? Chia sẻ với mọi người được không?”

Lâm Dữ nghi ngờ cười hỏi.

“Không có gì, tôi sắp được tiếp thu giáo dục bần nông và trung nông, được thể hiện tài năng ở nông thôn nên tôi rất vui.”

Diệp Tinh cười chân thành, không thể bắt lỗi.

Câu nói này khiến người đối diện ngạc nhiên, mọi người kín đáo quan sát Diệp Tinh.

Ánh mắt đầy chữ: Cô ấy có bị điên không?

Diệp Tinh: Đương nhiên không! Tôi thích được tiếp thu giáo dục bần nông và trung nông, thích xuống nông thôn phát triển, không được sao!

Khi mọi người thu hồi ánh mắt, Diệp Tinh lại bắt đầu thử nghiệm.

“Tôi muốn một phiếu thịt!”

Quả nhiên, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một phiếu thịt, đây là chứng từ để sau này mua thịt!

Diệp Tinh thử thêm vài lần, cuối cùng xác nhận, cuốn sách này nói thật!

Aaa, sau này không lo ăn uống nữa! Bàn tay vàng này đến thật đúng lúc!

Quá đơn giản! Trong thời đại này, nếu có bàn tay vàng là khả năng quyến rũ đàn ông thì không chỉ vô dụng mà còn có thể khiến cô mất mạng.

Cảm ơn các vị thần xuyên không, cảm ơn cuốn tiểu thuyết này!

Diệp Tinh tràn đầy cảm xúc, cuối cùng cô cũng có thêm nhiều niềm tin để sống trong thời đại này.

Cô không cần phải chịu đói khổ, cũng không cần phải vất vả kiếm công điểm, khi đó chỉ cần làm những việc nhẹ nhàng là đủ.

Rồi khi kỳ thi đại học được khôi phục, cô có thể rời khỏi nông thôn và trở lại là một cô gái quý phái!

Vì sự xuất hiện của bàn tay vàng, suốt quãng đường Diệp Tinh không ngủ mà luôn mỉm cười, tràn đầy hy vọng cho cuộc sống mới.

Những người xung quanh phần nào tin vào những lời nói của Diệp Tinh, bởi họ cũng là thanh niên trí thức, nhưng không ai trong số họ có thể cười vui vẻ như cô.

Tàu hỏa chạy một ngày một đêm, cuối cùng cũng đến thị trấn C, thành phố N, tỉnh F vào lúc 8 giờ sáng ngày hôm sau.

Diệp Tinh và những người khác mệt mỏi mang theo hành lý xuống xe.

Hết Chương 15: Chuẩn bị về nông thôn (2).

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Haiyen

    Bao giờ shop đăng chap ms v

  2. Cấp 1

    kratos01

    Bộ này hay lắm ạ

  3. Cấp 1

    kratos01

    alo 1 2 3 4

Trả lời

You cannot copy content of this page