Nói xong, Hàn Thị còn kiêu ngạo kéo Ninh Thất Nguyệt, thấy vẻ mặt của đại tẩu, Ninh Thất Nguyệt cũng không nhịn được mà bật cười.
Nếu đại tẩu có cái đuôi, chắc đã vui vẻ quẫy loạn rồi.
Lý Thục Phân giật mình, sao chổi còn có năng lực này.
Chẳng lẽ sao chổi này quá mạnh, đến nỗi cả gà rừng và thỏ dã cũng bị sức mạnh sao chổi của nàng làm cho ngất xỉu?
Hàn Thị không cho nàng ta cơ hội nói thêm, lập tức nhặt sọt lên, cố ý lấy ra gà rừng và thỏ hoang, rồi gọi Ninh Thất Nguyệt cùng vào bếp.
Lý Chi Diễn cũng nói là vào phòng đọc sách, nhưng thực ra cũng đi vào bếp, muốn phụ nương tử nấu nướng.
Hàn Thị đùa giỡn rằng tiểu thúc là mới cưới cứ như chim yến, đến sách yêu thích cũng không thèm đọc nữa rồi.
Ninh Thất Nguyệt cười đến đỏ mặt, đánh yêu Hàn Thị.
“Đại tẩu, tỷ cứ tiếp tục như thế này, muội sẽ không làm món ngon cho tỷ nữa đâu.”
“Được được được, tỷ không nói nữa, không nói nữa.”
Nói xong, nàng ta lấy cái giỏ tre treo trên xà nhà xuống.
Bên trong giỏ có một miếng thịt ba chỉ cuối cùng, nàng ta lại vào phòng bên lấy một ít thịt muối.
Ngâm trong nước teo yêu cầu của Ninh Thất Nguyệt.
Ninh Thất Nguyệt nhanh nhẹn lột sạch măng, rửa sạch rồi thái lát, cũng chuẩn bị một củ cải, và cũng thái lát.
Nhìn ra bên ngoài, cô lấy một vài miếng đậu phụ khô từ không gian ra, lại lấy một miếng thịt lớn cho vào sọt tre, rồi bảo Hàn Thị treo trở lại.
Hàn Thị và Lý Chi Diễn thầm nói với nhau.
“Xem ra sau này nhà mình có thịt ăn không hết.”
Lý Chi Diễn cười cười, Ninh Thất Nguyệt đùa cợt, nàng khoác lấy cổ Hàn Thị nói.
“Sao nào tiểu nương tử, có muốn bỏ tướng công đi theo ta không?”
“Đảm bảo cho tỷ ăn ngon, sống sướng.”
“Không sợ lưỡi mình vặn à, đừng tưởng mình là diễn viên kịch!”
Trước khi Hàn Thị nói, tiếng của Lý Thục Phân lại cay độc vang lên từ bên ngoài.
Lý Chi Diễn thực sự không thể nhịn được nữa, đáp trả lại.
“Nhị tỷ, đệ nể tình tỷ là Nhị tỷ của đệ nên mới nhẫn nhịn, nhưng tỷ cứ liên tục tấn công nương tử của đệ.”
“Tỷ còn không biết đức hạnh của tiểu cô tỷ ra sao sao?”
“Tỷ làm tỷ như vậy là muốn hại đệ đệ của mình à?”
Lý Thục Phân cứng họng, không biết nói gì cho phải.
“Nhị tỷ, đừng để đệ phải nói lời tuyệt tình.”
“Tỷ nghĩ tại sao gia đình tỷ phu lại luôn dung túng cho tỷ, tỷ đã qua đó hơn nửa năm rồi mà vẫn chưa có tin gì, họ đang chờ đợi đấy.”
“Họ đang xem đệ có đỗ đạt hay không, nếu một ngày nào đó đệ thi rớt, tỷ nghĩ xem, họ sẽ đối xử với tỷ như thế nào.”
“Tỷ định vì nhà chồng mà đắc tội chết với nhà mình sao?”
Lý Chi Diễn chỉ trích thẳng thắn, Lý Thục Phân thực sự sợ hãi.
Ả vội vàng tát vào miệng mình vài cái.
“Đệ đệ à, là Nhị tỷ không biết nói chuyện.”
“Nhị tỷ cũng là vì tốt cho dệ, thực sự là tiếng tăm của đệ muội không tốt lắm, nên tỷ mới…”
“Nhị tỷ, đệ hy vọng đây là lần cuối đệ nghe thấy những lời này từ miệng tỷ.”
Lý Chi Diễn lạnh mặt, cảnh cáo lần cuối.
Lý Thục Phân vội vàng im lặng, không dám nói thêm gì nữa, mà quay trở lại phòng khách luôn.
Lý bà bà thấy nàng ta bị xấu hổ, biết lần này nàng ta không thể thu được lợi ích gì.
Hy vọng nàng ta có thể thực sự hiểu được ý tốt của nhà mình.
Lý bà bà khá thông minh, bà đã đoán ngay được là con trai mình đã nói gì.
Trương Toàn tò mò nhìn Lý Thục Phân, cũng vì mối quan hệ này mà hắn tạm thời không trở mặt với nhà họ Lý.
Trong bếp, Hàn Thị thầm vỗ tay.
“Tiểu thúc thật lợi hại.”
“Hy vọng muội ấy có thể suy nghĩ kỹ.”
Hàn Thị cũng thở dài một hơi, giúp xử lý đậu phụ.
Khi thời gian đã gần tới, Ninh Thất Nguyệt cắt thịt muối và thịt tươi thành từng miếng, cho vào nồi nước lạnh.
Đổ rượu vàng vào, cho thêm hành và gừng để chần sơ qua.
Làm sạch bọt nổi lên, tiếp tục cho lá dâu vào nước để loại bỏ mùi đậu.
Tiếp theo là măng, để loại bỏ vị đắng.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, rửa sạch nồi, cho mỡ lợn vào, xào thịt một chút.
Khi thịt gần như đã xong, đổ nước sôi vào.
“Thất Nguyệt, tại sao phải cho nước vào từng phần thế?”
Hàn Thị học hỏi bên cạnh, vì sau này nàng ta cũng sẽ mở nhà hàng.
Ninh Thất Nguyệt trả lời.
“Món này có nước dùng trắng như sữa hay không phụ thuộc vào quá trình đổ nước nóng, phải từ từ thêm vào, để nước luôn sôi.”
“Hóa ra là vậy.”
Hàn Thị chăm chú học hỏi.
“Chi Diễn, chàng giữ lửa to nhé.”
Ninh Thất Nguyệt lại dặn Lý Chi Diễn, anh đáp lại một tiếng.
“Bây giờ chỉ cần cho thêm vài lát gừng là được, không cần thêm rượu nữa.”
“Trong quá trình này, phải cố gắng vớt bọt thật sạch, để lượng muối trong thịt được nấu ra hết, giữ được mùi thơm của thịt.”
“Sau khi nước dùng đã sẵn sàng, thì chuyển sang nồi đất.”
Ninh Thất Nguyệt lấy một cái nồi đất ra, chuyển thịt và nước dùng vào trong nồi đất.
Nhà không có bếp dư, nàng lại lấy ra một cái bếp nhỏ, may mắn thay nàng có không gian chứa khá nhiều đồ.
Tiếp theo cho măng vào, nấu nhỏ lửa.
“Chúng ta cần nấu nhỏ lửa khoảng nửa giờ, món này khá tốn công sức, vì vậy có thể bán giới hạn, và chỉ bán vào mùa đông và mùa xuân.”
“Măng mùa xuân ngọt và tươi hơn, rất thích hợp để làm món này, khi đó thật sự làm lên, có thể để người dân trong làng cùng nhau đi đào măng, chúng ta chỉ việc thu mua là được.”
“Đều nghe theo Thất Nguyệt.”
Hàn Thị và Lý Chi Diễn cùng lên tiếng.
Họ nhìn nhau và cười.
You cannot copy content of this page
Audrey Gibb
mình thấy tiền vài tk rồi, cám ơn b
6 tháng
kratos01
Chúc nàng đọc truyện vui vẻ ạ :3
6 tháng
Audrey Gibb
b ơi, check giúp mình, nộp tiền lúc khoảng 4 giờ sáng,142,490 vnd và mình còn 8 vnd từ lần nạp trước là 150 vnd. B xem nạp vào tk giúp mình nha
6 tháng
kratos01
Chào nàng, nàng cho mình xin số ID nhé
6 tháng
Lê Thị Quyên
Ủa hết luôn rồi hả ad?? Hụt hẫng quá zị 😥
1 năm
kratos01
Hết phần 1 nàng ợ, tác giả có p2 là mình làm liền nghen
1 năm
Lê Thị Quyên
Bão chap luôn hả ad 😍😍 mê nhen
1 năm
kratos01
Full luôn rùi nàng ưi <3 <3
1 năm
Liên Nguyệt
làm sao để nạp tiề ad ơi
1 năm
kratos01
bạn liên lạc telegram để admin hỗ trợ bạn nhé.
1 năm