“Năm lượng bạc, cộng thêm những món lễ vật như vải vóc, còn không đủ để cho đệ muội một chiếc áo bông ấm áp sao?”
“Nương, chúng ta phải đối xử tốt với đệ muội, có lẽ từ nhỏ đứa trẻ này đã chịu không ít khổ cực.”
“Còn nói đệ muội là sao chổi, con thấy cả nhà họ mới là những kẻ thiếu đạo đức.”
Lý bà bà nhìn con dâu lớn tức giận mắng nhà họ Ninh, thì cảm thấy vô cùng hài lòng, không uổng công bà coi nàng như con gái mình.
“Con không tức giận về chuyện nương mượn tiền để cưới nàng dâu mới à?”
“Giận cái gì chứ, khi con vào nhà này, nương và cha cũng đã phải đi vay mượn, mà chưa từng đòi chúng con trả mà.”
“Nương, những năm con ở nhà họ Lý, nương luôn coi con như con gái ruột, nếu con không hiểu điều đó, thì con đúng là kẻ vong ân bội nghĩa.”
Nghe lời con dâu lớn, Lý bà bà cảm thấy rất an ủi trong lòng.
“Quế Hương, chuẩn bị cơm thôi, để phần của Thất Nguyệt trong nồi ấm, khi nào con bé dậy thì có thể ăn ngay.”
Lý bà bà vỗ nhẹ vào mu bàn tay con dâu và dịu dàng dặn dò.
Hàn thị vội vàng đáp lời, nhanh chóng múc cơm ra, đặt lên bàn ngoài.
Đại ca Lý Chi Chiêu dắt tay nhi tử Hổ Tử, bế nhi nữ Yến Đào từ trong nhà đi ra.
Hàn thị đi đến xưởng mộc gọi Lý lão đang làm mộc ở phòng bên.
Lão Lý, Lý Thừa Viễn là một thư sinh, thi tú tài một lần không đậu, sau đó lão đi theo làm đồ đệ của một thợ mộc.
Tay nghề khá tốt, làng xóm xung quanh có việc gì về nghề mộc cũng đến tìm Lý Thừa Viễn.
Điều kiện của nhà họ Lý cũng tạm được, chỉ là gần đây vừa gả một nàng con gái, lại theo đó mà rước thêm nàng dâu mới.
Nhà bỗng chốc trở nên túng thiếu, Lý đại ca cũng là thư sinh, làm quản lý ở một hiệu thuốc ở thị trấn.
Mỗi tháng cũng có năm trăm văn tiền công, chủ nhà có việc vui còn có thể nhận thêm không ít đồ đạc hoặc tiền bạc.
Lần này em trai cưới vợ, hắn cũng xin nghỉ về nhà.
Ngày mai lại phải quay lại, đợi đến Tết mới có kỳ nghỉ để về tiếp.
“Tam nhi và tân nương tử chưa dậy à?”
Lý lão không thấy con trai út và nàng dâu mới, liền hỏi một câu.
Lý bà bà cười toe toét.
“Nàng dâu mới vào cửa, mệt mỏi, để con bé ngủ thêm một chút, tôi đã để cơm lại cho họ rồi.”
“Được.”
Lý lão đầu gật đầu, cả nhà nhỏ nhẹ ăn sáng.
Lý lão ăn xong cơm lại đi làm việc ở xưởng mộc, Lý Chi Chiêu biết một chút, nên cũng qua đó giúp đỡ.
Lý bà bà thì đi đến phòng con dâu lớn, một người thêu khăn, một người dỡ quần áo.
“Nhìn này, thật là độc ác.”
Vừa tháo vừa lấy cỏ lau ra, Lý bà bà không ngừng chửi nhà họ Ninh.
Hàn thị nhìn thấy toàn bộ cỏ lau, không thấy bóng dáng sợi bông nào, cũng tức giận.
“Nhà họ Ninh thật sự thiên vị đến mức không thể tưởng tượng được, con nghe nói con gái lớn nhà họ sắp đi làm thiếp cho người ta.”
“Đồ cưới họ chuẩn bị cho nàng ta không ít, riêng quần áo mới đã có đến ba bộ.”
“Đều là con gái ruột, sao có thể thiên vị đến vậy.”
“Cái gì? Họ chuẩn bị nhiều đồ cưới như thế cho con gái lớn để làm thiếp, nhưng không chịu cho con gái thứ hai một chiếc áo mới à?”
Lý bà bà càng tức giận hơn.
Đây là loại người gì chứ, Lý bà bà càng thêm xót xa cho con dâu nhỏ.
Hàn thị cũng vậy, thực sự không hiểu nàng dâu này đã lớn lên như thế nào.
…
Ninh Thất Nguyệt mở mắt ra lần nữa, đã là đầu giờ Tị.
“Sao mình lại ngủ đến giờ này.”
Ninh Thất Nguyệt bừng tỉnh, nàng ngồi dậy, Lý Chi Diễn đang ngồi bên bàn đọc sách.
Thấy nàng thức dậy, Lý Chi Diễn lấy chiếc áo mới làm xong đưa cho nàng.
“Cái áo này…”
Ninh Thất Nguyệt làm bộ ngượng ngùng.
“Chàng đã biết rồi à?”
“Nàng phải chịu khổ rồi.”
Lý Chi Diễn không nói gì, chỉ nắm lấy bàn tay đầy nứt nẻ của nàng và nói với vẻ thương cảm.
Ninh Thất Nguyệt lắc đầu, cười nói.
“Không khổ, những khổ cực trước đây đều vì hôm nay, sau này thiếp là người của nhà họ Lý, chắc chắn chàng sẽ đối xử tốt với thiếp, đúng không?”
“Ừm, sau này ta sẽ đối xử tốt với nàng, đảm bảo không để nàng phải chịu khổ nữa.”
Lý Chi Diễn gật đầu, nghiêm túc hứa hẹn.
Ninh Thất Nguyệt cười ngọt ngào.
“Thế không phải tốt rồi sao, phúc của thiếp còn ở phía sau này.”
“Đồ ngốc, mau dậy đi, đói chưa.”
Lý Chi Diễn yêu thương cọ cọ mũi với nàng, nhẹ nhàng nói.
“Bên ngoài hơi lạnh, ta sẽ mang cơm của nàng vào đây, ăn trong phòng nhé.”
Lý Chi Diễn nói không phải để hỏi ý kiến, mà là báo cho nàng biết.
Nói xong, chàng đã đến cửa.
“Tướng công, thiếp tự lấy cơm được mà.”
Ninh Thất Nguyệt nhanh chóng mặc xong quần áo, định tự mình đi lấy.
Nhưng Lý Chi Diễn đã đi ra ngoài, Ninh Thất Nguyệt mỉm cười, góc miệng hơi cong lên, cho đến nay tướng công của nàng luôn rất tốt.
Nếu chàng ấy có thể mãi như thế này, thì nàng sẵn lòng ở bên chàng mãi mãi.
Lý Chi Diễn nhanh chóng quay trở lại, chàng đặt cơm lên thư án của mình, rồi lại ra ngoài.
Chẳng bao lâu chàng mang vào một chậu nước.
“Mau rửa mặt đi, ăn sáng nào.”
Ninh Thất Nguyệt cười tươi, nước ấm, chàng ấy đúng là một người đàn ông tinh tế.
Ai bảo rằng người đọc sách nhất định vô tình, tướng công của nàng là người ân cần, biết lạnh biết nóng.
Rửa mặt xong, nàng ăn sáng bên cạnh Lý Chi Diễn, chàng thì đọc sách bên cạnh.
Ninh Thất Nguyệt ngước nhìn, Lý Chi Diễn cảm nhận được liền nhìn lại nàng.
You cannot copy content of this page
Audrey Gibb
mình thấy tiền vài tk rồi, cám ơn b
6 tháng
kratos01
Chúc nàng đọc truyện vui vẻ ạ :3
6 tháng
Audrey Gibb
b ơi, check giúp mình, nộp tiền lúc khoảng 4 giờ sáng,142,490 vnd và mình còn 8 vnd từ lần nạp trước là 150 vnd. B xem nạp vào tk giúp mình nha
6 tháng
kratos01
Chào nàng, nàng cho mình xin số ID nhé
6 tháng
Lê Thị Quyên
Ủa hết luôn rồi hả ad?? Hụt hẫng quá zị 😥
1 năm
kratos01
Hết phần 1 nàng ợ, tác giả có p2 là mình làm liền nghen
1 năm
Lê Thị Quyên
Bão chap luôn hả ad 😍😍 mê nhen
1 năm
kratos01
Full luôn rùi nàng ưi <3 <3
1 năm
Liên Nguyệt
làm sao để nạp tiề ad ơi
1 năm
kratos01
bạn liên lạc telegram để admin hỗ trợ bạn nhé.
1 năm