Danh sách chương

Lý Đại Sơn hừng hực cười nhỏ từ bên ngoài trở về.

Ông ta ở ngoài nghe được chuyện con trai mình với Hạ Thanh Thanh. Con trai nói với ông ta rằng có người yêu rồi, không ngờ lại là một cô gái tri thức.

Cô gái đó làm việc ở đại đội, mỗi ngày ông ta đều có thể nhìn thấy. Là một cô gái rất dịu dàng, lại còn rất lễ phép.

Nếu sau này cô gái đó có thể làm con dâu của mình, ông ta rất hãnh diện.

Thúy Bình ở phòng bếp đốt lửa nấu cơm.

Nghĩ cách làm sao nói với Đại Sơn về việc này.

Đại Sơn luôn mong muốn con trai mình cưới vợ xây dựng cơ nghiệp. Bây giờ ước mơ thành hiện thực rồi, chắc chắn rất vui.

Bà ta phải nói như thế nào, mới có thể khiến ông ta đứng về phía mình phản đối sự giao du giữa bọn họ.

Lý Đại Sơn vừa bước vào cửa nhà đã ngửi thấy mùi thơm của cơm.

Hôm nay mẹ ông ta trước mặt con trai làm cho ông ta không thể xuống được sân khấu, đều là vì Thúy Bình, nhìn thấy bà ta trong lòng cũng không vui: “Giờ bà mới chịu về à?”

“Có chuyện gì vậy? Tôi đi nhà mẹ đẻ ông đã đồng ý mà. Sao nói chuyện khó chịu thế.” Thúy Bình rất lạ với giọng điệu của ông ta.

“Tiền Vệ Quốc để ở trong tay chúng ta còn bao nhiêu?” Lý Đại Sơn hỏi.

Thúy Bình ngạc nhiên, “Ông, sao lại nghĩ đến việc này?”

“Vệ Quốc bây giờ có người yêu rồi, tiền này phải lấy ra trả cho thằng bé.”

“Gì? Trả cho nó? Đây là ý của Vệ Quốc à?” Thúy Bình không ngờ Lý Vệ Quốc còn nghĩ đến tiền trong tay bà ta.

“Không phải, là ý của mẹ chúng ta.”

Thúy Bình thật sự rất tức giận.

“Mẹ ông có ý gì? Mẹ ông chỉ nghĩ đến Vệ Quốc là cháu trai của bà ấy. Bà ấy không thích Trà Hoa thì không nói, nhưng Lý Hưởng là cháu ruột của bà ấy. Bà ấy cũng không quan tâm đến Lý Hưởng nữa hả.”

“Tiền là của Vệ Quốc.” Lý Đại Sơn nói.

“Tôi không quan tâm, tiền ở trong tay tôi là của tôi. Tôi muốn tiết kiệm tiền cho con trai tôi đi học rồi kết hôn. Ai cũng đừng nghĩ đến việc lấy tiền này.”

Lý Đại Sơn biết sẽ có kết quả này, nếu tiếp tục đòi, bà ta chắc chắn sẽ khóc lóc, làm ầm ĩ, đe dọa tự tử. Làm cho nhà cửa rối bời.

“Bà không lấy ra, tôi không có cách nào giải thích với mẹ và Vệ Quốc.” Lý Đại Sơn rất khó xử.

“Có gì không giải thích được. Nhà mình có bao nhiêu miệng ăn không cần tiền sao? Mỗi tháng chỉ có ít điểm công, có nuôi sống được cả nhà không? Nói với bà ấy tiền đã hết rồi không phải xong sao.” Thúy Bình nói.

Lý Đại Sơn mặt nhăn lại: “Câu này tối nói không ra miệng, muốn nói bà tự đi nói.”

Thúy Hoa thấy Lý Đại Sơn lại cứng đầu lên, vội vàng hạ thấp thái độ, kéo ông ta định đi ra, nhỏ giọng nói: “Đại Sơn, ông nghe tôi nói. Không phải tôi không lấy ra tiền. Là vì người yêu của Vệ Quốc không đáng tin.”

“Người ta là tri thức, sao lại không đáng tin.”

“Ông suy nghĩ đi, thanh niên tri thức chắc chắn là muốn về thành phố. Hoặc là cô ấy có cách đưa Vệ Quốc cũng về thành phố, hoặc là tự mình về. Cô ấy không có khả năng ở lại nơi khỉ ho cò gáy này. Ông nhìn những thanh niên tri thức đến trong những năm qua, có bao nhiêu người là ở lại. Bọn họ vì muốn về mà còn bỏ con cái. Thôn mình cũng không thiếu ví dụ. Đây là điểm thứ nhất.

Điểm thứ hai, sau này Vệ Quốc theo cô ấy về thành phố, ai sẽ nuôi sống chúng ta. Cả nhà chúng ta sẽ ra sao? Ông có nghĩ rằng họ có thể đưa chúng ta vào thành phố không? Chẳng có khả năng gì cả. Vì vậy, không thể để họ ở bên nhau.

Sau này tôi sẽ giúp Vệ Quốc tìm một cô gái ở địa phương đáng tin. Khi đó ông bảo tôi lấy tiền ra, tôi chắc chắn sẽ đồng ý.”

Lý Đại Sơn do dự, ông ta chỉ biết cao hứng không nghĩ được nhiều, con trai còn ở bên mình mới tốt, đi rồi thì xa lạ.

Thúy Bình thấy Lý Đại Sơn không nói gì, biết ông ta đã nghe vào tai. Bà ta làm xong cơm canh mang lên bàn.

Lý Vệ Quốc cũng từ ngoài trở về.

“Vệ Quốc, mau qua ăn cơm.” Thúy Bình gọi anh.

Lý Vệ Quốc đáp một tiếng, đi vào phòng bà nội ôm bà mình từ phòng ra, ngồi trước bàn.

Rồi anh lấy một bát cháo loãng không có gì đưa cho bà nội. Lấy một cái bánh mỳ đen.

Trên bàn có món củ cải khô muối, một đĩa rau dại, đây là cơm canh nhà họ ăn hàng ngày.

Trà Hoa nhìn một cái cơm canh trên bàn không có hứng ăn.

Chị ta chê nói: “Mẹ, nhà mình có thể cải thiện một chút chất lượng ăn uống không, ngày nào cũng ăn cái này.”

Hết Chương 15:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Nguyễn Xuân

    Nàng ơi em nạp 171k mà quên kh ghi id😭😭 Nàng nạp cho em với id 1135

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ ad đã nạp 170k, còn 1k lần tới ck bạn trừ và nhắc mình nghen.

      1. Cấp 1

        Nguyễn Xuân

        Okok

  2. Cấp 1

    Đình Trần

    Mình chuyển khoản khi chưa đăng ký phải làm sao pha lê mới vô tài khoản mở chương đc ạ shop ơi 😭

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.

  3. Cấp 1

    Quoc

    4890 14h11

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ ad đã nạp xong ạ

  4. Cấp 1

    Nguyet Hoang

    Số pl của chị 2000 , mới hết hơn 1500 sao lại thông báo nạp tiếp ,

    1. Cấp 1

      kratos01

      Dạ chị liên lạc telegram hoặc fanpage để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.

  5. Cấp 1

    Phạm thị Hương

    Truyện rất hay muốn đọc tiếp mà ko biết cách ak.. hóng kết quá . Chỉ cách mua pha lê để đọc tiếp truyện nào..

    1. Cấp 1

      kratos01

      Nàng liên lạc telegram hoặc fanpage để được hỗ trợ sớm nhất nhé

Trả lời

You cannot copy content of this page