Thư ký: … Cái này cô hỏi tôi làm sao tôi biết được, ai biết tiểu thư nhà giàu lại biết nấu ăn cơ chứ.
Chẳng lẽ nhà họ Đường trước đây thật sự để nhị tiểu thư nấu ăn hàng ngày?
Không thể nào, trước khi đại tiểu thư được tìm về, nhị tiểu thư chính là tiểu thư thực sự, không thể nào đối xử tệ với con gái mình như vậy.
“Nói với Thẩm Đình sắp xếp một buổi học nấu ăn, học không tốt thì phải chịu phạt!”
Thư ký: “… Vâng, Đường tổng.”
Không phải nói hai chị em này quan hệ không tốt sao, một là tiểu thư thật một là tiểu thư giả, không phải là kẻ thù sao, sao quan hệ lại không tốt nhỉ.
Quan hệ này còn thân thiết hơn cả chị em bình thường nữa, Đường tổng đối với Đường Hinh thật sự như em gái ruột, không chỉ cho di sản, cho tiền, còn ngầm bảo vệ cô ấy.
Thẩm Đình nghe tin mà ngạc nhiên: “Thật sự là Đường Na yêu cầu vậy à? Cô ấy không định tính kế Đường Hinh đấy chứ! Đường Hinh đã bị đuổi ra rồi mà họ vẫn không tha cho cô ấy!”
Người truyền tin: “… Ờ, tiểu thư Thẩm không phải vậy, Đường tổng rất quan tâm đến nhị tiểu thư, chỉ là thấy trong chương trình không ai biết nấu ăn nên nhị tiểu thư phải nấu, Đường tổng không vui.”
“Những người khác trong nhà họ Đường có thể không tốt với nhị tiểu thư, nhưng Đường tổng thật sự rất tốt với nhị tiểu thư, vì Đường tổng luôn cảm thấy nhị tiểu thư quá ngây thơ.” Vì chị ta luôn nghĩ rằng người ta không đủ thông minh để sống sót ngoài đời.
Người truyền tin không nói câu cuối cùng, nhưng Thẩm Đình hiểu.
Thẩm Đình: … Xem ra mọi người đều biết Đường Hinh không thông minh, Đường Na thật sự là tuyệt vời.
Nhưng cũng có thể là sự thương hại, nhưng dù sao Đường Hinh cũng có một chỗ dựa.
Buổi chiều mọi người đều rất ngoan ngoãn, Tưởng Khải và Lý Tử Gia về đến nơi thấy họ ngoan như vậy cũng ngạc nhiên.
Tưởng Khải nhìn lén Đường Hinh đang ngồi bên cạnh, cảm thấy mọi người ngoan ngoãn như vậy có liên quan đến cô, không biết cô ấy đã làm gì kinh khủng không.
Chuyện tối qua cô ấy không nói ra chứ!
【Mọi người đã về rồi, vậy tối nay ai nấu cơm đây.】
【Đường Hinh nấu đi, trong mấy người chỉ có cô ấy biết nấu ăn thôi, cô ấy không nấu thì ai nấu.】
【Bạn này đạo đức kinh khủng thật, biết nấu ăn thì phải nấu hàng ngày à, những người không biết thì không thể học sao.】
【Có người như vậy đấy, không biết mà còn ngang ngược, nhìn mà ghét!】
Đường Hinh không biết ý kiến của khán giả, nhưng tối nay cô thật sự không muốn nấu nữa, để tránh làm họ quá ỷ lại.
“Hôm nay lúc tôi nấu ăn cũng có người nhìn thấy, cứ làm theo các bước của tôi, không biết thì hỏi tôi.” Đường Hinh làm vẻ rất nghĩ cho họ: “Thật ra không phải tôi không muốn nấu, nhưng mọi người ở đây phải học một số thứ, đàn ông biết nấu ăn thì sẽ rất được điểm.”
Ba người đàn ông bị gọi tên: …
“Để tôi, buổi trưa tôi đã nhìn rõ các bước rồi.” Lâm Minh Triết xắn tay áo tình nguyện lên.
Chẳng mấy chốc trong bếp vang lên tiếng nổ.
Kèm theo đó là những tiếng kêu lên: “Trời ơi! Sao dầu này lại bắn lên người thế!”
“Á á á! Dầu bắn vào mặt tôi rồi!”
Mọi người: …
Đường Hinh đứng ở cửa, khoanh tay nói: “Đừng lo, bây giờ cho rau vào xào, nếu sợ thì lấy nắp vung chắn trước mặt.”
Lâm Minh Triết cẩn thận cầm nắp vung chắn trước mặt, rồi làm theo lời Đường Hinh.
Mấy người bên ngoài nhìn mà run sợ, nấu một món ăn mà trông nguy hiểm quá.
Tuyên Nhạc Nhạc và An An nhìn Đường Hinh khoanh tay, mặt mày thoải mái, lòng đầy bất mãn.
Tuyên Nhạc Nhạc: 【Đường Hinh biết nấu ăn thì sao không tự làm đi, chuyện đơn giản mà làm rắc rối lên, nếu cô ấy nấu thì nửa giờ sau là có cơm ăn rồi, Lâm Minh Triết nấu còn chưa chắc thành công.】
【Đường Hinh có khi đang cố ý thu hút sự chú ý, hoặc là muốn khoe với khán giả, chắc chắn là vậy!】
【Từ khi đến đây, cô ấy không được khách mời nam chú ý nhiều, nên phải làm cách khác để thu hút sự quan tâm.】
Đường Hinh liếc nhìn Tuyên Nhạc Nhạc, làm chị ta giật mình, mặt chưa kịp giấu cảm xúc, không lẽ Đường Hinh nhìn thấy rồi?
An An trong lòng cũng trách Đường Hinh: 【Món trưa nay nấu mặn như vậy, chắc chắn mình sẽ nổi mụn.】
【Cô ấy nấu được bữa trưa thì sao không nấu luôn bữa tối, đúng là làm mình làm mẩy!】
Đối với những lời chửi bới trong lòng của hai người kia, Đường Hinh không có phản ứng lớn.
Cô vốn không thích những người này, họ chửi thì cứ chửi, dù sao họ cũng không dám nói thẳng, chửi trong lòng thì cô cũng không mất mát gì.
Sau một giờ loay hoay, cuối cùng ba món ăn đã hoàn thành.
Mọi người trên bàn bắt đầu khen ngợi Lâm Minh Triết.
“Đây là lần đầu tiên nấu mà được như vậy là rất giỏi rồi, Minh Triết, xem ra anh có năng khiếu nấu ăn đấy.” Tuyên Nhạc Nhạc cười rất ngọt ngào.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Tg_dung
Cảm ơn 🌷🌷🌷 b đã dịch nhé truyện hay
1 năm
Grayced
11.07.24 Rất cảm ơn công sức của nhà dịch đã mang đến bộ truyện chữa lành vui vẻ này
1 năm