Danh sách chương

Sau Khi Đấu Đá Với Phản Diện Bệnh Kiều

Chương : Động Hắc Sơn (Phần Một) – Ngươi muốn chết sao?

Trăng sáng như nước, núi non trùng điệp xanh thẫm.

Một bóng người xé gió đêm lao xuống, nhẹ nhàng đáp lên sườn núi nơi có một hang đá.

Động Hắc Sơn dưới ánh trăng lấp lánh như bạc, cỏ dại nhọn như kim phát ra tiếng xào xạc trong gió. Đến gần cửa động, một chiếc lồng bạc ngập tràn nguyệt lực hiện ra sừng sững.

Bên trong nhốt đầy nhân tộc bị bắt từ khắp các giới.

Nghe thấy động tĩnh, con yêu chuột trời đang ngủ gật lập tức tỉnh dậy, tay cầm cây đinh ba nhỏ, lạch bạch bay tới: “Dạ đại nhân!”

Dạ Ưng ánh mắt sắc như dao liếc qua, khiến đôi chân ngắn của hắn run lên, suýt nữa quỳ rạp xuống đất vẫy đuôi. May thay, Dạ Ưng chỉ đưa hộp thức ăn trong tay cho hắn: “Áo hồng.”

Yêu chuột trời vội vàng nhận lấy, lại nghe hắn dặn nhỏ: “Giờ đang lúc then chốt, nhất định phải làm việc cẩn thận. Đợi một canh giờ nữa động chủ quay về, hãy đưa nàng đi.”

Yêu chuột trời cúi đầu khom lưng đáp vâng, tiễn Dạ Ưng khuất bóng trong mê cung hang động, rồi tiện tay ném hộp cơm vào cho cô gái áo hồng trong lồng, theo lệ cũ dọa nạt vài câu, sau đó vác đinh ba ra ngoài hang… hát bài cầu bạn tình.

Cô gái áo hồng vẫn chưa hay biết mình đã bị tuyên án tử hình. Nàng ung dung mở nắp hộp cơm, bưng ra một bát cháo thịt vịt nóng hổi thơm lừng.

Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về phía nàng, tràn đầy ghen tị, bụng réo lên từng tiếng “ục ục” vì đói.

Đói thì đói thật, nhưng chẳng ai dám xông lên cướp, chỉ có thể trơ mắt nhìn chằm chằm.

Hương thơm như có thực thể, hung hãn chui vào khoang mũi, khiến Sư Tiên Tuyết đang đói đến mơ màng lập tức mở bừng mắt.

Ba ngày rồi. Xuyên sách ba ngày, nàng chưa được ăn một bữa no tử tế.

Đói quá thì chỉ có thể gặm quả chua gai, thứ quả ấy vừa chua vừa chát, lại kèm theo vị đắng khiến da đầu tê rần. Cắn một miếng là hồn vía bay mất, cảm giác như đời này đến đây là hết.

Đến tối, con chuột béo vào kỳ phát tình lại bắt đầu tra tấn lỗ tai nàng bằng những khúc hát cầu bạn tình vừa khàn vừa chói.

Thể xác và tinh thần đều bị dày vò, khiến Sư Tiên Tuyết không biết bao nhiêu lần phát điên trong thức hải. Thế mà cái hệ thống kia lại im lặng như chết, khiến nàng xuyên đến ba ngày rồi mà còn chẳng biết mình tên gì trong truyện.

Trời ơi đất hỡi!

Có ai xuyên sách mà thảm như nàng không chứ!! Thà rửa tay tự bóp cổ chết cho xong!

Ngay cả uống ngụm nước cũng như đang vượt kiếp.

Nguồn nước nằm ở đỉnh hang sâu nhất phía trong lồng bạc, từng giọt nước nhỏ từ nhũ đá rơi xuống, đá trụ đan xen, nhũ ngọc kỳ lạ, tiếng nước tí tách vang vọng không dứt.

Có nước, lại ẩm thấp tối tăm, là nơi độc vật sinh sôi lý tưởng. Nếu không phải bất đắc dĩ, chẳng ai dám liều mạng đến gần.

Ánh mắt Sư Tiên Tuyết dừng lại trên thiếu niên áo đen đang ngủ mê man.

Lúc Dạ Ưng bắt hắn về, tiện tay ném thẳng vào chỗ sâu nhất của nguồn nước.

Khác hẳn với sự hoảng loạn cầu xin của những người khác, sau khi nhận ra không thể thoát thân, họ liều mạng chen chúc về phía ánh sáng ấm áp, mong cầu một tia hy vọng sống sót. Thiếu niên kia thì lăn vài vòng trên đất rồi dừng lại, khi gượng dậy còn yếu ớt ho ra hai ngụm máu.

Chậm rãi dùng mu bàn tay lau vết máu, hắn kéo lê thân thể đầy thương tích, tìm đến một góc khuất ẩm thấp, nơi độc trùng nhiều như rơm rạ, quỳ xuống ngồi, rồi ngả đầu ngủ luôn.

Từ sợi tóc đến gót chân đều toát lên vẻ buông lơi tùy duyên, thư thái an nhiên, hoàn toàn đối lập với đám nhân tộc suốt ngày nơm nớp lo sợ, hồn vía lên mây.

Sư Tiên Tuyết không khỏi sinh lòng kính phục.

Ý nghĩ vừa quay về, nàng đã bò đến bên cạnh hắn. Thiếu niên vai rộng eo thon, nằm nghiêng như một mỹ nhân đang say ngủ, gương mặt nghiêng càng tôn lên đường nét sắc sảo, góc cạnh rõ ràng.

Ánh mắt Sư Tiên Tuyết chậm rãi trượt xuống…

Mẹ nó, càng nhìn càng khát.

Thế là nàng đành ép mình dời mắt, tiếp tục lần mò trong bóng tối bò về phía trước.

Mùi trong hang chẳng dễ chịu chút nào, mùi tanh hôi mục nát gần như bao trùm cả chiếc lồng bạc. Nhưng càng đến gần thiếu niên, trong hơi thở lại thoang thoảng một mùi ngọt dịu khó tả.

Nàng hít hít vài lần, cuối cùng vẫn đưa mắt nhìn về phía thiếu niên.

Bộ y phục bó sát màu đen ôm lấy thân hình hắn, trước ngực thêu bằng chỉ màu một con mèo béo trắng mũm mĩm. Con mèo sư tử trắng ấy đầu to thân tròn, đang vươn móng vồ lấy con bướm bạc đang tung cánh, để lộ cái bụng trắng nõn mềm mại. Ánh mắt Sư Tiên Tuyết lại trượt xuống, dừng ở chiếc túi đen căng phồng bên hông hắn.

Không biết mùi ngọt kia có phải phát ra từ cái túi ấy không nữa.

Nàng vừa định bò lại gần thêm chút nữa, thì một con rắn hoa to bằng bắp chân chẳng biết từ đâu rơi xuống, suýt nữa hôn trúng mặt nàng, từ đó về sau, Sư Tiên Tuyết thà khát chết cũng không bò về phía ấy nữa.

Mấy ngày trôi qua, thiếu niên vẫn nằm bất động. Mái tóc rũ xuống che gần hết gương mặt, môi bị máu khô nhuộm thành màu đỏ sẫm, lưỡi độc của nhện bò loạn trên áo hắn giăng tơ, mà hắn vẫn không hề nhúc nhích.

Không ăn không động, chắc là chết rồi.

Nhưng chẳng bao lâu, Sư Tiên Tuyết đã chẳng còn tâm trí để lo cho hắn.

Mấy quả dại kia căn bản không đủ lấp bụng, nàng đói đến mức ngực dính lưng, toàn thân rã rời, mắt hoa hồn vía bay lên trời.

Khi cô gái áo hồng lấy linh ngọc hộ thân ra đổi lấy cháo thịt, Sư Tiên Tuyết cũng lắc lắc chiếc vòng pha lê trên cổ tay.

Có lẽ là trang sức của nguyên chủ, dây bạc treo ba nụ hoa nhỏ như hoa quỳnh, sợi hoa trắng ôm lấy nụ, dưới ánh trăng, linh khí nhàn nhạt từ gốc hoa dâng lên.

Nàng từng thử tháo vòng cất đi, nhưng tìm mãi không thấy chốt khóa, vòng ôm sát cổ tay như khảm vào da thịt, mạnh tay kéo thì như đang xé rách chính mình.

Nghĩ đến đây, nàng vội giấu vòng vào trong tay áo.

Động tác nhỏ ấy bị người đàn bà mặt sẹo bên cạnh thu hết vào mắt. Mụ liếm đôi môi khô nứt, ác niệm trỗi dậy, bất ngờ phát điên lao vào giằng xé cổ tay Sư Tiên Tuyết. Mụ đói đến sắp chết, không ăn thì cũng chết, mà đã chết thì mụ không muốn chết đói!

Người đàn bà kia thân hình cao lớn vạm vỡ, sức lực lại mạnh đến đáng sợ. Khi cổ tay bị bàn tay như kìm sắt của mụ bóp chặt, Sư Tiên Tuyết không nhịn nổi nữa, tung chân đá thẳng vào bụng dưới của mụ.

Hai người giằng co trong khoảng đất chật hẹp suốt một hồi lâu. Có lẽ thấy không moi được gì từ Sư Tiên Tuyết, người đàn bà mặt sẹo đổi hướng, lao sang cướp bát cháo trong tay cô gái áo hồng.

Bị đánh oan một trận, Sư Tiên Tuyết sao có thể bỏ qua.

Nàng phun ra một ngụm máu, gào lên một tiếng rồi lao tới, hai tay túm lấy tóc người đàn bà mặt sẹo mà giật xuống.

Người đàn bà đau quá ngẩng đầu, nhưng vẫn không chịu buông bát cháo. Cô gái áo hồng thấy miếng thịt đến miệng sắp bay mất, sốt ruột cắn chặt lấy cổ tay mụ. Mụ đau đến hét lên, nghiêng người bóp lấy phần thịt mềm bên hông cô gái áo hồng.

Ba người đánh nhau như đám trẻ con giật tóc, giằng áo, rơm rạ bay tứ tung, náo nhiệt vô cùng.

Những người khác thì tránh xa như tránh ôn dịch, sợ bị vạ lây. Sau đám đông, trong góc tối mờ mịt, thiếu niên nằm bên cạnh Sư Tiên Tuyết, người mà chẳng rõ sống chết ra sao, khẽ động mí mắt, bị ồn ào làm phiền mà tỉnh lại.

Trước mắt gà bay chó chạy, náo loạn như hội, thiếu niên chỉ lạnh lùng nhìn một lát rồi chán nản quay đi.

Chứng đau đầu ngày càng trầm trọng, khiến hắn mệt mỏi đến mức hỏa khí công tâm, sát ý cuồn cuộn. Nếu không phải còn việc bắt buộc phải làm, thì ngay lúc bị đánh thức, đám người kia đã sớm biến thành mấy cái xác rồi.

Thấy bọn họ không có dấu hiệu dừng lại, thiếu niên giơ tay phong bế ngũ cảm, thế giới lập tức trở lại yên tĩnh. Hắn khép hờ mắt, tựa vào vách đá tiếp tục giả vờ ngủ.

Yêu chuột trời bay về định can ngăn, nhưng giữa lúc hỗn loạn lại bị Sư Tiên Tuyết tát một cái bay thẳng vào vách đá, trượt xuống như miếng giẻ lau.

Hắn ôm lấy gương mặt sưng vù, lạch bạch đi mách với Dạ Ưng. Dạ Ưng giận dữ xông tới, vừa đến nơi đã thấy cô gái áo hồng ngồi xổm dưới đất ôm mặt khóc thút thít, còn Sư Tiên Tuyết tóc tai rối bù, đang cưỡi trên người đàn bà mặt sẹo, tung một cú móc trái khiến mụ hét lên như heo bị chọc tiết.

Nhìn cảnh tượng tan hoang khắp nơi, Dạ Ưng giận đến cực điểm, vung tay một cái, mấy người lập tức bị thuật pháp cường bạo đánh bay tứ phía.

Hết Chương : Động Hắc Sơn (Phần Một) – Ngươi muốn chết sao?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page