Đây còn là số lượng còn lại sau khi đã bị không gian tiêu hao một phần!
Số vàng này thực sự là của ông ta sao?
Kệ là của ai, dù sao bây giờ nó cũng thuộc về cô rồi.
Ha ha ha ha ha ha ha!
“Kích hoạt!” Mộc Cửu Nguyệt trầm giọng trả lời.
“Vui lòng chọn vật phẩm cần sao chép.” Giọng nói máy móc lại vang lên.
Mộc Cửu Nguyệt tiện tay chỉ vào một bao gạo tẻ thông thường.
Một hộp thoại hiện ra trước mắt cô: Có muốn tiêu hao một kilogram vàng để tiến hành sao chép vạn lần không?
Mộc Cửu Nguyệt chọn: Có.
Giây tiếp theo, trước mắt “vèo vèo vèo” sao chép ra một đống lớn gạo giống hệt nhau.
Tròng mắt Mộc Cửu Nguyệt lập tức mở to!
Đúng là như cô nghĩ!
Phất rồi, thật sự phất rồi!
Cô có ngón tay vàng này, lo gì không chống chọi được qua cái mạt thế khốn nạn này!
Đột nhiên, mông Mộc Cửu Nguyệt đau nhói, cả người ngã sấp mặt xuống bãi cỏ trong công viên.
Chết tiệt!
Quên mất giới hạn năm phút của không gian rồi.
Mộc Cửu Nguyệt nhăn nhó bò dậy từ dưới đất, cà nhắc rời đi.
Lúc quay về tiểu khu Hạnh Phúc, đã là năm giờ sáng.
Không ít chủ quán hàng ăn sáng đã bắt đầu mở hàng.
Nếu là trước đây, để tiết kiệm tiền, Mộc Cửu Nguyệt tuyệt đối sẽ không mua đồ ăn sẵn bên ngoài, mà sẽ chọn tự nấu ăn để tiết kiệm chi phí.
Nhưng bây giờ đã khác.
Cô có tiền rồi!
Còn có ngón tay vàng sao chép vạn lần!
Cô còn khổ sở nấu nướng làm gì!
Mua! Mua! Mua!
“Ông chủ, hôm nay ông chuẩn bị bao nhiêu bữa sáng? Tôi lấy hết!” Mộc Cửu Nguyệt hào sảng chào hỏi ông chủ: “Trước tiên cho tôi một xửng bánh bao nhân thịt heo nấm hương, thêm ba quả trứng luộc nước trà, và một bát cháo ngũ cốc!”
“Được thôi! Cô gọi nhiều thế, ăn hết không?” Chủ quán vui vẻ trả lời.
“Làm sao mà tôi ăn hết được? Mua cho đồng nghiệp đó!” Mộc Cửu Nguyệt thuận miệng nói: “Công ty chúng tôi có hơn ba mươi người, đều ở cùng nhau, tôi thua cược với họ, phải chịu trách nhiệm ra ngoài mua bữa sáng! Ông cứ chuẩn bị là được, dù sao công ty cũng thanh toán!”
Chủ quán vui vẻ: “Vậy được, cô cứ ăn trước đi, không cần trả tiền, coi như tôi mời.”
“Cảm ơn nhiều!” Mộc Cửu Nguyệt cũng không khách sáo với ông ta, cúi đầu ăn lấy ăn để.
Thơm quá!
Thơm chết người đi được!
Một bữa ăn ngấu nghiến, ăn sạch sẽ không còn gì.
Mộc Cửu Nguyệt đợi ông chủ đóng gói đồ ăn xong, nói: “Bữa sáng nhà ông ngon thật đấy, có nhận đặt trước không?”
“Đương nhiên rồi! Cô muốn bao nhiêu?”
“Một ngày hai mươi xửng tiểu long bao, một tuần không trùng lặp, sáu mươi quả trứng luộc nước trà, ba mươi cái bánh nướng, ba mươi cái bánh rán. Đặt trước một tháng.”
Mộc Cửu Nguyệt rút điện thoại ra quét mã, trả trước năm nghìn tệ: “Thừa trả thiếu bù, ông xem được không?”
“Được được được, cô yên tâm, đảm bảo chất lượng và số lượng!” Ông chủ vui đến không ngậm được mồm, hôm nay đúng là gặp được thần tài rồi!
Mộc Cửu Nguyệt xách theo bữa sáng đầy ắp, quay người đến một góc không ai nhìn thấy, vứt một phát vào không gian, sau đó đi đến nơi tiếp theo, làm tương tự, đặt đủ các loại bữa sáng.
Tuy có thể sao chép vạn lần, nhưng cũng cần tiêu hao vàng.
Những món ngon mà sau này sẽ không bao giờ được ăn nữa, vẫn nên tích trữ nhiều một chút!
Thu dọn xong bữa sáng, Mộc Cửu Nguyệt quay đầu lại đến chợ đầu mối.
Lần này, không còn chi li tính toán như lần trước nữa.
Cô chọn một cửa hàng có quy mô lớn nhất, đa dạng chủng loại nhất, vừa vào cửa đã đặt danh sách chi tiết cho ông chủ: “Nhà ông có gạo tẻ, kê, gạo nếp, gạo vàng, gạo đỏ, bún, miến, bột mì loại mạnh, trung bình, yếu, bột ngô, bột đậu, bột cao lương, bột lúa mạch, bột khoai lang, bột sắn, dầu phộng, dầu ô liu, dầu hạt trà, dầu bắp, dầu nành, dầu hướng dương, dầu cọ, mỡ heo, mỡ bò, mỡ cừu, dầu salad, muối biển, muối tinh, muối hồ, muối giếng…”
“Các loại thương hiệu nước tương, giấm, xì dầu nhạt, xì dầu đậm, tất cả các loại tương, tương ớt Lão Can Ma, chao, tất cả các thương hiệu và chất llượn, đường trắng, đường đỏ, đường cát, đường phèn, mì chính, hạt nêm, rượu nấu ăn… còn có tất cả các loại gia vị như tiêu, hoa tiêu, hành gừng tỏi, ớt, hoa hồi, đinh hương, quế… và tất cả các loại hàng khô, bao gồm trái cây khô, rau củ khô, nấm khô, thịt khô, và tất cả các loại hạt, mỗi thứ lấy một trăm thùng.”
“Thưa cô, cô đang đùa với tôi đấy à?” Ông chủ tưởng tai mình có vấn đề.
Mộc Cửu Nguyệt quay người quét mã thanh toán của đối phương: “Tài khoản đã nhận, năm mươi vạn tệ!”
“Đây là tiền đặt cọc.” Mộc Cửu Nguyệt mỉm cười nói: “Chỉ cần nhà ông có, tôi đều lấy, mỗi thứ một trăm thùng! Đây là địa chỉ, ba ngày sau giao hàng, không vấn đề gì chứ?”
Ông chủ ngây người.
Bà chủ đẩy ông chồng đầu gỗ ra, cười ha hả nói: “Không vấn đề, tuyệt đối không vấn đề gì. Cô yên tâm, tôi đảm bảo cho cô đều là giá thấp nhất! Chủng loại hàng nhà chúng tôi là đầy đủ nhất cái chợ này, đảm bảo không sai được!”
You cannot copy content of this page
Bình luận