Danh sách chương

Thật Thiên Kim Là Toàn Năng Đại Lão

Chương 718: Là Ác Ma trở về, hiền giả tề tụ

Mervin không khỏi rùng mình, không nhịn được mà lại hét thảm một tiếng: “Rốt cuộc mày là ai?!”
Phó Quân Thâm không nói gì, ngón tay thon dài của anh khẽ búng một cái.
Một luồng nội kình được phóng ra, phong ấn huyệt vị của Mervin. Anh giơ tay, lấy một chiếc mặt nạ da người được chế tạo bằng máy in 3D ra rồi đeo nó vào.
Khuôn mặt Phó Quân Thâm thay đổi ngay lập tức.
Nhưng lớp ngụy trang không thể che giấu được khí thế trên người anh. Phó Quân Thâm trói Mervin lại, đến phía dưới của viện Hiền giả.
Mượn nội kình, anh dễ dàng nhảy lên.
Tiếng gió rít gào bên tại. Trước mắt Mervin mờ đi.

Anh ta chỉ cảm nhận được một nỗi kinh hoàng chưa từng có.
Viện Hiền giả là một tòa nhà kiến trúc lơ lửng trên bầu trời, cách mặt đất vài trăm mét.
Tuy rằng nói là có hai cách để yết kiến hiền giả.

Một là có lối đi riêng, cách còn lại là đi thẳng lên.

Nhưng cho đến nay, vẫn chưa có ai có thể đi lên nếu không có sự trợ giúp của ngoại lực.
Rốt cuộc người đàn ông là ai?!
Trong đầu Mervin đột nhiên nhảy ra một từ —— Hiền giả! Chỉ có hiền giả mới có thể dễ dàng đi vào viện Hiền giả như vậy.
Toàn thân anh ta run rẩy, không thể tin được. Mervin không hề ngu.
Chỉ dựa vào hai câu của Phó Quân Thâm, anh ta đã biết người đàn ông này đang trút giận thay Doanh Tử Khâm.
Sau lưng Doanh Tử Khâm có một hiền giả?! Mở ra cái gì mà trò đùa kinh thiên động địa chứ.

“Hiền giả đại nhân, xin ngài… xin ngài tha cho ta.”

Mervin toàn thân mềm nhũn, không còn chút sức lực nào. Hắn run rẩy cầu xin, giọng nói mang theo tuyệt vọng:

“Van cầu ngài, đừng so đo với một kẻ phàm tục như ta. Ta thật sự không có ác ý, thật không có!”

Nếu sớm biết Doanh Tử Khâm có quen biết với hiền giả, hắn nhất định đã chọn Beau làm mục tiêu săn đuổi.

Gia tộc Ryan Cách Nhĩ có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì có thể so sánh với viện Hiền giả không?
“Rầm!” Cánh cửa thứ hai, nơi hiền giả Ma Thuật Sư ở bị đá tung ra. “ Ầm” một tiếng, Mervin bị ném xuống đất.
Hai tiếng động này không hề nhỏ, đúng lúc này Ma Thuật Sư cũng ở đây.
“Ai?” Bị làm phiền, anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu: “Tôi chưa nói cho các người biết hôm nay tôi có việc, đừng đến làm phiền sao?” Ma Thuật Sư bước ra.
Phó Quân Thâm hơi nghiêng đầu lại, nhẹ nhàng liếc một cái sang bên này.
Cái liếc mắt ấy như sấm vang chớp giật, khiến tim gan người ta như muốn nứt ra. Ma Thuật Sư như bị đóng đinh tại chỗ, vẻ mặt thoáng lướt qua vẻ kinh hãi.

Đợi đến khi anh ta hoàn hồn, người đàn ông đã xoay người rời đi để lại bóng lưng lạnh nhạt.
Ma Thuật Sư đã đặc biệt xem ảnh của học viên viện Gen sinh vật năm nay.
Mervin là người xếp thứ ba nên đương nhiên là anh ta có ấn tượng, mà bây giờ, người xếp thứ ba này đang nằm thoi thóp thở trước mặt anh ta.

“Chuyện gì vậy?” Leroy bước vào, cau mày hỏi: “Đã nói bao nhiêu lần rồi, anh đừng có làm thí nghiệm trong viện Hiền giả, nhỡ nổ thì làm sao?”
“Liên quan gì đến tôi chứ?” Ma Thuật Sư tức đến nỗi suýt nữa thì hộc máu: “Ban nãy có người xông vào, anh ta làm ồn đấy chứ!”
Mắt Leroy tối lại: “Ai?” Cô ta ở đây suốt, không cảm nhận được có bất cứ người lạ nào xâm nhập.
Ma Thuật Sư nhớ lại, nghe thấy tiếng gọi “hiền giả” của Mervin.
Anh ta run lẩy bẩy: “Chắc chắn là hiền giả Ác Ma “Vừa trở lại đã bắt học viên của tôi, thị uy với tôi.

Chắc chắn là Ác Ma!”
Leroy biến sắc: “Anh nhìn rõ chưa?”
“Tôi chưa nhìn rõ nhưng chắc chắn là hắn.” Trên trán Ma Thuật Sư lấm tấm mồ hôi lạnh: “Ngoài hắn ra, còn ai có thể tạo cho tôi áp lực lớn đến vậy?” 

Leroy cau chặt mày: “Qua đây trước đã.”
Ma Thuật Sư hít một hơi thật sâu, theo Leroy đến căn phòng phía sau cánh cửa thứ tư.

“Nếu là Ác Ma, vậy thì Ác Ma vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại sức mạnh và ký ức.” Leroy ngồi trên bảo tọa, ngón tay gõ nhẹ: “Nếu không, hắn sẽ không rời đi như vậy đâu.”
Nhưng những lời này còn khiến Ma Thuật Sư kinh hãi hơn.

Chưa khôi phục hoàn toàn mà đã có thể tự do đi lại trong viện Hiền giả rồi.
Nếu khôi phục được sức mạnh của mình, vậy thì hắn sẽ đáng sợ đến nhường nào?!
“Leroy!” Ma Thuật Sự nghiến răng: “Chúng ta phải tìm ra và giết chết hắn trước khi hắn khôi phục sức mạnh hoàn toàn.” “Chúng ta không tìm Ác Ma.” Leroy đứng dậy: “Để Nữ Tư Tế tính xem rốt cuộc kẻ nào đã xông vào viện Hiền giả hôm nay.”
Tìm thẳng Ác Ma thì sẽ không tính được.
Phòng của Nữ Tư Tế ở bên cạnh Leroy nên rất nhanh cô ta đã được mời đến. “Được.” Sau khi biết thỉnh cầu của Leroy, cô ta gật đầu: “Tôi sẽ gieo quẻ ngay.”
Hiền giả Ác Ma là kẻ thù chung của họ.

**

Một bên khác.

Quán cà phê nào đó ở khu trung tâm.

Sau khi Doanh Tử Khâm và Diệp Tư Thanh chia tay nhau, cô đồng ý lời mời của Hugh.
Cô chống tay lên cằm, đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Bỗng lúc này, cô đột nhiên mở mắt.
Hugh giật nảy mình: “Làm sao vậy? Tim tôi yếu lắm.”
“Xảy ra chút chuyện.” Doanh Tử Khâm hơi nheo mắt lại, lấy bài Tarot ra, trải trên bàn: “Mượn năng lực đặc biệt của anh một chút.” Hugh vừa làm, vừa hỏi: “Cô muốn tính ai?”
Trong quán cà phê có rất nhiều người qua lại, nhưng tất cả đều bỏ qua chiếc bàn ở vị trí bắt mắt nhất.
Ẩn nấp tuyệt đối! Vài phút sau, Doanh Tử Khâm mới mở mắt.
Dưới đáy mắt chứa ý lạnh mỏng manh.
Cô chưa bao giờ tính được chuyện xảy ra với Phó Quân Thâm, nhưng cô có thể cảm nhận được có kẻ nào đó muốn dùng bói toán để tấn công anh Anh ta rất nghiêm túc hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Vừa đấu với một người.” Doanh Tử Khâm suy nghĩ: “Trong số 22 hiền giả, ngoài em gái anh ra, còn ai có thể bói được?”
Hugh ngẩn người: “Còn có Nữ Tư Tế.

Địa vị của cô ta cũng không rõ ràng lắm, bói toán với luyện dược, mỗi thứ biết một chút.” 

“Nhưng về bói toán thì cô ta không mạnh bằng em gái tôi, luyện được cũng không lợi hại bằng Ma Thuật Sư.

Có điều cô ta còn biết một vài trận pháp, lực công kích lại mạnh hơn hiền giả chỉ thuần hỗ trợ như tôi.”

Hiền giả thứ ba trong số 22 hiền giả, hiền giả Nữ Tư Tế, The High Priestess.
Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu, tỏ ý hiểu rõ: “Anh nói giữa các hiền giả từng xảy ra một trận chiến, em gái anh đã hy sinh trong trận chiến này?” Hugh buồn rầu: “Đúng vậy.”
Doanh Tử Khâm biết đây là chuyện Hugh không muốn nhớ đến, vì thế không nhắc tới nữa mà nói: “Vậy chắc hẳn bạn này tôi đã giao đấu với Nữ Tư Tế rồi.”
“Nữ Tư Tế?” Hugh cau mày: “Tôi về viện Hiền giả xem sao.

Dạo này không có động tĩnh gì mới phải chứ?”

Nếu không cần thiết, không ai muốn xảy ra Thánh chiến cả.
Hugh đứng dậy, lại như nghĩ tới điều gì đó.

Anh ta quay đầu lại: “Đúng rồi, cô xem cô cũng chẳng có việc gì, vậy thì quản lý giúp tôi trang mạng W đi.

Dù sao thì kỹ thuật máy tính của cô cũng rất mạnh mà.”
Nghe vậy, Doanh Tử Khâm đặt dao và nĩa xuống, vỗ tay.

“Ba ba ba.” Rất qua loa mấy lần. “Khen ngợi anh.

Nhiều năm không gặp, không ngờ anh lại biết nằm mơ giữa ban ngày rồi.”

“……” Anh biết.

**

Mà cũng tại lúc đó.

“Phụt…”
Nữ Tư Tế đột nhiên nôn ra một ngụm máu.
Điều này khiến Leroy hơi sợ. Cô ta vội vàng đỡ Nữ Tư Tế: “Làm sao vậy?”
“Có kẻ mạnh hơn tôi đã ngăn cản tôi.” Mặt Nữ Tư Tế trắng bệch, lắc lắc đầu: “Tạm thời không thể tính được, xin lỗi.”
“Ngăn cản cô?” Leroy biến sắc: “Chẳng lẽ là Bánh Xe Số Mệnh?” Trong số 22 hiền giả, chỉ có hai người có khả năng bói toán.
Một người là Nữ Tư Tế, người còn lại là Bánh Xe Số Mệnh.
Người có năng lực bói toán mạnh hơn Nữ Tư Tế ngoài Bánh Xe Số Mệnh ra thì còn có ai nữa “Không phải Bánh Xe Số Mệnh đã chết rồi sao?” Ma Thuật Sư cau mày: “Mà kể cả thế, cho dù cô ta không chết hẳn, cô ta có lý do gì để giúp Ác Ma chứ?”
Hiền giả không phải là thần thánh, vì thế họ không thật sự bất tử.
Trong số 22 hiền giả, đã có ba hiền giả qua đời. Sức mạnh của họ đã biến mất hoàn toàn, thậm chí còn không thể đầu thai.
“Anh nói ai?” Đúng lúc này, một giọng đàn ông trầm thấp chậm rãi vang lên: “Bánh Xe Số Mệnh?”
Người đàn ông cao to, đầu đội mũ miện, khuôn mặt tuấn tú, khí thế bức người.

Hiền giả Giáo Hoàng, Louis Theseus!
“Hiếm thấy nha Louis, vừa nhắc tới Bánh Xe Số Mệnh là anh liền đi ra.” Leroy nhàn nhạt nói: “Đại điển lần tới của Thế giới chi thành anh tổ chức thay tôi đi.” Hàng năm, vào dịp cuối năm, trước khi tiếng chuông giao thừa vang lên, Thế giới chi thành có một đại điển Triều Thánh, tất cả cư dân đều phải tham gia.

Đây cũng là cơ hội duy nhất để hầu hết mọi người có cơ hội được nhìn thấy hiền giả.

Mấy chục năm nay, Leroy đều là người chủ trì đại điển này.
Trước đây đều là hai người luân phiên chủ trì, nhưng Giáo Hoàng lại lấy lý do không khỏe nên rất lâu rồi, anh ta không tham dự đại điển.
Louis bước vào, cười nhẹ: “Tôi chỉ nghe thấy các người đang thảo luận về Ác Ma.”  Ma Thuật Sư lại rùng mình, ngắn gọn kể lại toàn bộ sự việc. “Không, ngoài Bánh Xe Số Mệnh ra thì còn có người khác nữa.” Nghe xong, Louis chậm rãi nói: “Thần Toán.”
Nghe được cái tên này, sắc mặt của các vị hiền giả đều thay đổi. Ánh mắt Leroy ngưng lại: “Kẻ ngoại lai quen biết Hugh?”
Chuyện Hugh lập một Hội kín ở châu Âu không phải là chuyện gì bí mật trong viện Hiền giả.
Và cũng từ sau khi biết Thần Toán, các Hiền giả mới ý thức được rằng, chắc chắn là có sự tồn tại của đa vũ trụ. Và ở vũ trụ khác sẽ có người lợi hại hơn họ.
Thần Toán này là một ví dụ rất điển hình.
Thần Toán thậm chí có thể xuyên qua vũ trụ để đến Trái đất. Họ không dám tưởng tượng giá trị vũ lực người đó cao đến mức nào. Vậy thì ở vũ trụ khác, có bao nhiêu người lợi hại như Thần Toán?
Chỉ dựa vào điều này thôi, họ tuyệt đối không thể để tàu mẹ vũ trụ được phát minh ra!
Ngộ nhỡ lại xảy ra chuyện gì đó vượt ngoài tầm kiểm soát của viện Hiền giả thì gay to. “Vậy thì tôi thà mong đó là Bánh Xe Số Mệnh còn hơn.” Ma Thuật Sư đập tay xuống bàn: “Chúng ta không biết gì nhiều về Thần Toán, đến cả Hugh cũng không biết người đó trông thế nào, là nam hay nữ.”
Hơn nữa, nghe Hugh nói, Thần Toán đến và đi không để lại bất cứ dấu vết gì, tính cách người đó thì cũng vui buồn thất thường.  Nếu Thần Toán và hiền giả Ác Ma bắt tay nhau, họ ngăn thế nào được?
“Bất kể là ai thì chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.” Leroy đã bình tĩnh lại: “Dù thế nào đi chăng nữa, đại điển Triều Thánh cũng không thể bị phá hoại.”  Nếu không, uy nghiêm của cô ta và Louis sẽ mất sạch.

**

Hỗn loạn trong viện Hiền giả không ảnh hưởng đến Thế giới chi thành. Nhưng mấy ngày này viện Gen sinh vật rối tung cả lên.
Là học viên đứng thứ ba của năm nay, Mervin là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của viện Gen sinh vật, vậy mà anh ta lại đột nhiên mất tích.
Video trích xuất từ camera cho thấy anh ta tự mình rời khỏi phòng nghiên cứu, đi vào một con hẻm, sau đó biến mất. Viện trưởng viện Gen sinh vật điều tra rất lâu, lại còn liên hệ với Liên minh hacker nhưng cũng không tìm ra tung tích của Mervin.
Nơi duy nhất có mâu thuẫn với viện Gen sinh vật là viện Công trình.
Không biết chừng viện Công trình đã dùng vũ khí tiên tiến nào đó ra tay với Mervin cũng nên. Viện trưởng viện Gen sinh vật cau mày, đứng lên đi đến tòa nhà giáo vụ của viện Công trình. Lúc này, viện trưởng Norman đang ngồi trong văn phòng.
“Chiều trò có rảnh không? Có một dự án thí nghiệm trò đến xem một chút.” 

[Doanh Tử Khâm]: Buổi tối thì được, bây giờ em đang đi mua váy.
Viện trưởng Norman: “???” Tại sao dạo này học trò của ông ấy lại thích váy đến vậy? “Được rồi, trò mua đi, không cần tặng tôi đâu.”
Nhìn thấy tin nhắn này, Doanh Tử Khâm nhướn mày.
Xem ra viện trưởng Norman đã bị Sinai hành hạ sâu sắc rồi. Cô cất điện thoại, đi theo Tố Vấn.
“Kính chào đại phu nhân.” Quản lý kính cẩn chào: “Không biết Đại phu nhân có gì dặn dò ạ?”
“Tôi đến đặt vài bộ quần áo.” Tố Vấn cười nói: “Trước đây tôi thường đặt lễ phục ở chỗ các anh, tôi vẫn thích tay nghề của các anh hơn.” Tố Vấn đã hôn mê gần hai mươi năm, tiệm này chủ đã sớm đổi người, nhưng tay nghề thì vẫn như xưa. Người quản lý có phần bối rối, vội vàng cúi đầu:
“Đại phu nhân, mời ngài qua bên này.”

Tố Vấn xoay người, khẽ vẫy tay: “Yểu Yểu, lại đây nào, để họ đo cho con một chút kích thước.”

Doanh Tử Khâm đi qua: “Vâng.”
Quản lý nhìn thấy cô gái thì càng ngạc nhiên hơn. Trước kia hắn vẫn cho rằng Tố Vấn đã đủ xinh đẹp, dù sao bà cũng từng là đệ nhất mỹ nhân danh chấn Thế giới chi thành. Nhưng không ngờ, lại có người còn rạng rỡ hơn cả bà.

Cô gái ấy mang vẻ đẹp sắc sảo, đôi mắt sáng như có thể công kích người khác. Không giống nét dịu dàng của Tố Vấn, nhưng sức hút lại mạnh mẽ hơn gấp bội.

Quản lý mỉm cười, cung kính nói:
“Vị này nhất định là đại tiểu thư rồi phải không? Đại tiểu thư và đại phu nhân đứng cạnh nhau, thật đúng là như hai chị em vậy.”

Hết Chương 718: Là Ác Ma trở về, hiền giả tề tụ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page