Danh sách chương

Thực ra, giữa cô và Cố Trường Khanh chưa từng vượt quá giới hạn!

Những lúc gần gũi nhất, cùng lắm chỉ là một nụ hôn lướt nhẹ, ngoài ra không còn gì khác.

Ôn Mạn im lặng rất lâu.

Hoắc Thiệu Đình không truy hỏi thêm, anh rít nốt điếu thuốc, đúng lúc dòng xe phía trước bắt đầu di chuyển.

Anh cho xe tấp vào lề đường.

Ôn Mạn còn chưa kịp hỏi thì nghe thấy tiếng động nhỏ, anh đã tháo chốt an toàn của cô.

Giây lát sau, cô bị anh kéo lại gần, ngồi vào lòng anh.

Chiếc áo khoác rơi xuống, bên trong lớp áo mỏng đã ướt hơn nửa, từng mảng vải dán sát vào da thịt, khiến không khí trong xe càng thêm mập mờ khó tả.

Bên ngoài, gió gào mưa xối.

Cần gạt nước trên kính xe nhịp nhàng qua lại… hình ảnh trong xe, khi rõ khi mờ.

Ôn Mạn bị anh ôm lấy, nụ hôn của anh nóng bỏng, mạnh mẽ đến nỗi khiến cô dần mất đi sức chống đỡ, cô mơ hồ ngã vào lòng anh, mặc cho cảm xúc cuộn trào.

Thoáng mở mắt ra, cô nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa kính, gương mặt đỏ ửng, ánh mắt mê loạn, chính cô cũng thấy lạ lẫm.

Người phụ nữ phóng túng kia, thật sự là mình sao?

Khi bầu không khí sắp vượt quá giới hạn, tất nhiên người như Hoắc Thiệu Đình sẽ không để chuyện xảy ra trong xe.

Anh áp sát bên tai cô, giọng khàn trầm:

“Bên cạnh có một nhà nghỉ cao cấp, qua đó nghỉ một đêm nhé?”

Ôn Mạn dần lấy lại lý trí.

Dù bị nụ hôn của anh làm cho đầu óc quay cuồng, cô vẫn phân biệt được, đến lúc này Hoắc Thiệu Đình chỉ muốn có một mối quan hệ chóng vánh.

Cô khẽ vòng tay qua cổ anh, nhẹ giọng cầu khẩn:

“Luật sư Hoắc, xin anh… đợi một chút.”

Hoắc Thiệu Đình liền mất hứng.

Anh lấy điếu thuốc khác, châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi mới cất lời:

“Nếu không chơi được thì đừng bắt đầu, chẳng có gì thú vị.”

Ôn Mạn cố nén xấu hổ, lại khẽ hôn anh một cái.

Hoắc Thiệu Đình không đáp lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô, tĩnh lặng như đáy nước.

Ôn Mạn đỏ mặt, cô chưa từng như vậy bao giờ, nhưng chút cử chỉ nhỏ ấy không đủ khiến Hoắc Thiệu Đình dao động.

Anh hút được nửa điếu rồi dập tắt, giọng lại trở về vẻ lạnh nhạt thường ngày:

“Tôi đưa cô về.”

Ôn Mạn chẳng còn mặt mũi nào tiếp tục ngồi trên đùi anh, đành chậm rãi rời khỏi vòng tay ấy.

Chuyện giữa nam và nữ, người trưởng thành đều hiểu, khi dừng lại giữa chừng thì cả hai bên đều khó chịu.

Hoắc Thiệu Đình nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, hơi thở dường như cũng nặng hơn.

Ôn Mạn ngồi trở lại ghế phụ, cô không khoác lại áo khoác của anh nữa, chỉ lặng lẽ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa kính.

Cô hiểu rõ bản thân mình, với dáng vẻ như thế này, hoàn toàn không thể khiến Hoắc Thiệu Đình dao động.

Trong lòng cô, thấp thoáng một chút tuyệt vọng.

Thời gian sau đó, trong xe là khoảng lặng kéo dài, không ai nói một lời.

Hoắc Thiệu Đình đưa cô về tận nhà, lúc ấy mưa đã tạnh. Anh không xuống xe mở cửa cho cô, chỉ khẽ gật đầu tỏ ý.

Ôn Mạn không nỡ buông:

“Luật sư Hoắc, chúng ta có thể kết bạn WeChat được không?”

Hoắc Thiệu Đình từ chối, nhưng anh suy nghĩ một lát rồi nói với giọng ôn hòa:

“Cô liên hệ với Khương Minh, luật sư Khương đi, anh ta cũng rất nổi tiếng trong giới.”

Nói rồi, anh nghiêng người, lấy trong hộc xe ra một tấm danh thiếp:

“Đây là thông tin liên lạc của luật sư Khương.”

Khi tấm danh thiếp chạm vào đầu ngón tay cô, hơi ấm từ da thịt hai người khẽ giao nhau trong thoáng chốc.

Ôn Mạn ngẩng đầu, hơi ngẩn người.

Trước mắt là gương mặt đẹp trai của Hoắc Thiệu Đình, qua khoảng cách gần như vậy càng khiến người ta khó rời mắt.

Giờ phút này anh đã thu lại vẻ lạnh nhạt thường ngày, ánh mắt bình tĩnh mà sâu thẳm.

Trái tim Ôn Mạn bỗng đập loạn một nhịp.

Thế nhưng Hoắc Thiệu Đình lại nghiêng người về phía trước, mở cửa xe thay cô, giọng điệu bình thản:

“Cô giáo Ôn, sau này chúng ta đừng gặp lại nữa.”

Cho dù có dày mặt đến mấy thì Ôn Mạn cũng không thể ở lại thêm giây nào.

Cô xuống xe, cửa vừa khép, Hoắc Thiệu Đình lập tức khởi động, chiếc xe nhanh chóng biến mất nơi khúc rẽ.

Ôn Mạn đứng yên trong đêm, gió lạnh quất qua da thịt, cả người dần trở nên tê cóng…

Hết Chương 6: Thật Sự Là Mình Sao?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page